XtGem Forum catalog
Bà Xã Anh Vô Cùng Cưng Chiều Em

Bà Xã Anh Vô Cùng Cưng Chiều Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322474

Bình chọn: 10.00/10/247 lượt.

n tình cảm hai người. Vì sự hòa thuận của gia đình không thể làm khác hơn là lùi một bước trời cao biển rộng. Biết Âu Dương Thụy cố nhường nhịn mình Hạ Tịch Nguyệt rất cảm động, cô nằm trong ngực anh nói:

“Chồng ơi anh thật tốt. Nhưng em nghĩ việc học của em bị gián đoạn còn nhiều thứ cần học bổ sung, không có sức đi làm, hay là nên thôi đi.” Thật ra Hạ Tịch Nguyệt không muốn Âu Dương Thụy không vui. Nếu Âu Dương Thụy vì cô lui bước nhún nhường sao mình không thể vì anh lùi một bước.

Cổ Tây cùng Âu Dương Thụy, Hạ Tịch Nguyệt đương nhiên chọn Âu Dương Thụy. Chỉ thấy Âu Dương Thụy nở nụ cười phúc hắc, ôm cô nói:

“Vợ ơi không sao, về sau em muốn đi làm thì nói cho anh biết là được.”

‘Chuyện sau này ai biết được? Ha ha cả đời này em đừng mơ tưởng đi làm.’

Âu Dương Thụy cười nghĩ trong lòng.

Hôm sau Hạ Tịch Nguyệt hẹn Cổ Tây gặp ở quán café. Thấy Cổ Tây Hạ Tịch Nguyệt nói thẳng:

“Cái đó, Cổ Tây thật xin lỗi, mình nghĩ mình không thể giúp cậu được, mình nghỉ học một đoạn thời gian rồi, còn nhiều khóa trình phải hoàn thành nên mình không có sức lực đi làm vũ sư được.”

“Không sao.”

Cổ Tây cầm ly cà phê lên uống một hớp, Hạ Tịch Nguyệt cự tuyệt thì Cổ Tây đã dự đoán trước rồi. Lấy tính bá đạo muốn giữ lấy của người đàn ông kia, làm sao có thể để vợ mình ở trước mặt tình địch được. chỉ là người đàn ông kia có thể khiến Hạ Tịch Nguyệt đổi ý gọi mình là Cổ Tây thì anh không ngờ được.

Ngày ấy, Cổ Tây cố ý trước mặt Âu Dương Thụy xưng hô như thế để cho Âu Dương Thụy để ý. Không ngờ người đàn ông kia lại có ảnh hưởng như thế với Hạ Tịch Nguyệt, Cổ Tây miên man nghĩ.

"Thật không sao, sao?"

Thấy Cổ Tây bình tĩnh như thế Hạ Tịch Nguyệt có chút không xác định.

“A Nguyệt không sao mà.”

“Không sao là tốt rồi, hại mình lo lắng nửa ngày.” Hạ Tịch Nguyệt yên tâm bưng cà phê lên uống.

Hai người trầm mặc một hồi, Cổ Tây đột nhiên hỏi:

“A Nguyệt nếu ban đầu mình không đi ra nước ngoài…cậu sẽ gả cho mình sao?”

Cổ Tây nghiêm túc hỏi.

“Sao lại hỏi cái này?” Hạ Tịch Nguyệt kinh ngạc.

“Không có gì, mình chỉ muốn biết một chút mà thôi. Cậu chỉ cần trả lời mình là được.”

Cổ Tây nhìn Hạ Tịch Nguyệt nói. “Có lẽ, mình cũng không biết. Lấy nếu ở đâu mà nhiều vậy” Hạ Tịch Nguyệt không chút để ý nói.

Không biết rằng câu nói của mình hôm nay sẽ mang bao nhiêu tai nạn sau này.

“Nếu Cổ Tây không rời đi, cô không biết Quan Hi Triết, cũng không xảy ra những chuyện sau này, nói không chừng cha mẹ còn khỏe mạnh nhưng sao có thể quen biết Âu Dương Thụy, cho nên nói không có nếu như.” Hôm nay, Tây hộ pháp của Ám Dạ đóng ở Anh quốc, Tây Môn chat video với Âu Dương Thụy:

“Môn chủ, Peter Windsor vương tử điện hạ Anh quốc tối nay có mở một bữa tiệc sinh nhật, muốn mời ngài dự. Môn chủ, ngài có tham gia không ạ?”

Tây Môn cung kính nói với Âu Dương Thụy qua video.

“Hoàng gia Anh quốc gần đây đã xảy ra chuyện gì?”

Âu Dương Thụy không trả lời Tây Môn mà hỏi ngược lại.

“Vâng, có chút chuyện xảy ra, nghe nói Quốc vương bị bệnh liệt giường, nhưng không lập di chúc, theo lí người tiếp theo sẽ được đề cử, cho nên nội bộ hoàng gia đang rối ren. Hiện tại tranh cãi lớn nhất là hoàng tử Phillip Windsor và nhị vương tử Peter Windsor.”

“Ừ, ta biết rồi, ta sẽ mau chóng sắp xếp thời gian để qua đó.”

“Môn chủ muốn tự mình đến đây ư, tôi sẽ an bài tất cả.”

Tây Môn cung kính nói.

"Ừ"

Nói xong Âu Dương Thụy ngắt video. Hiện tại hoàng thất Anh quốc đang rối loạn, hoàng tử Peter muốn mời Âu Dương Thụy qua đó, tất nhiên có chuyện muốn nhờ nhưng Âu Dương Thụy phải đi, dù sao tổng bộ tập đoàn Âu Dương là ở Anh quốc, hoàng tộc loạn đối với tập đoàn không ảnh hưởng lớn nhưng Âu Dương Thụy vẫn nên đi thử xem sao.

Xem ra phải đi Anh một chuyến, nhưng bảo bối của anh phải làm sao? Để cô ở nhà Âu Dương Thụy không yên lòng, huống chi còn một tình địch thanh mai trúc mã ở bên cạnh.

Buổi trưa, Hạ Tịch Nguyệt vừa mới hết học về nhà đã thấy Âu Dương Thụy ở phòng khách chờ mình, kinh ngạc hỏi: “Hôm nay anh không đi làm à?”

“Đang đợi em.”

Âu Dương Thụy cười, sau đó vỗ vỗ ghế salon cạnh mình ý bảo Hạ Tịch Nguyệt ngồi xuống.

“Chờ em? Chờ em làm gì? Có chuyện gì sao?”

Hạ Tịch Nguyệt buông túi xách xuống nhìn Âu Dương Thụy tò mò hỏi.

“Ở Anh anh có việc đầu tư cần tự mình đi, phải đi một thời gian.” Âu Dương Thụy dĩ nhiên không nói cho cô biết đi làm cái gì. Chỉ nói là chuyện của công ty mà thôi.

"Cái gì? Vậy anh muốn đi thời gian bao lâu?"

Nghe được Âu Dương Thụy muốn đi công tác, Hạ Tịch Nguyệt cảm thấy có chút khó chịu. Bởi vì kết hôn lâu rồi hai người chưa từng rời xa nhau. Hạ Tịch Nguyệt vừa nghĩ tới Âu Dương Thụy rời khỏi cô một thời gian mặc dù chỉ mấy ngày nhưng Hạ Tịch Nguyệt không chịu nổi cảm giác không có Âu Dương Thụy ở bên, sẽ hít thở không thông.

“Có thể đi khoảng nửa tháng.”

Âu Dương Thụy cố ý kéo thời gian dài ra.

“A, em sẽ ở nhà chờ anh trở về.” Hạ Tịch Nguyệt nhỏ giọng nói.

“Vợ anh không phải nên đi cùng anh sao, nếu không anh nhớ em thì làm sao?”

Âu Dương Thụy trêu cô.

“Nhưng anh lại không nói cho em cùng đi.”

Hạ Tịch Nguyệt mất hứng