Bà Xã Anh Vô Cùng Cưng Chiều Em

Bà Xã Anh Vô Cùng Cưng Chiều Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 32820

Bình chọn: 7.00/10/82 lượt.

không phải da liễu.”

Tư Đồ Triệt bất mãn. Âu Dương Thụy khi nghe thấy lời nói bất mãn đó của Tư Đồ Triệt trừng mắt liếc cậu ta một cái.

“Cậu là Âu Dương Thụy sao? Không phải bị người ta đổi thân thể chứ?”

Tư Đồ Triệt không tin lời nói như vậy lại từ trong miệng Âu Dương Thụy nói ra, từ nhỏ anh và Âu Dương Thụy, Đông Phương Húc chính là cùng nhau lớn lên, thật đúng là chưa bao giờ thấy cậu ta khẩn trương như vậy vì người con gái kia, vì vậy liền đưa ra một cái tay, muốn sờ đầu Âu Dương Thụy, nhìn người này không có sốt, tay còn chưa đụng thì bị ánh mắt lạnh lẽo hù sợ, không dám duỗi ra nữa, nhìn ánh mắt lạnh lùng vạn năm không đổi đó, cũng biết cậu ta chính là người đã cùng mình lớn lên không sai, chỉ là thỉnh thoảng nói tới Hạ Tịch Nguyệt thì ánh mắt mới dịu dàng, khóe miệng nở nụ cười.

Mặt của cậu ta thật đúng là mỗi người khác nhau, nhìn thấy anh và Đông Phương Húc liền băng sơn, nhìn thấy Hạ Tịch Nguyệt chính là một khuôn mặt dịu dàng có thể nhéo ra nước, thật là người hai mặt, nghiêm khắc hoài nghi cậu ta có phải là người có nhân cách phân liệt không?! Sau khi Hạ Tịch Nguyệt được băng bó xong, nhìn thấy hai người đàn ông đàn giằng co, cô cười cười đi tới nói với Tư Đồ Triệt:

“Cảm ơn anh, thật làm phiền anh.”

Tư Đồ Triệt không hổ là người thuộc ngành y, khắp người đều tỏa ra phong cách nho nhã, phong độ, trí thức. Không biết nếu Hạ Tịch Nguyệt biết bản tính thật của Tư Đồ Triệt thì như thế nào? Tư Đồ Triệt thích nhất là *** thí nghiệm, có thể nói y thuật của anh là từ vô số thí nghiệm trên thi thể người mà luyện thành. Hạ Tịch Nguyệt đang nói chuyện với Tư Đồ Triệt thì Âu Dương Thụy cứ lôi kéo tay cô, muốn chào biệt Tư Đồ Triệt, bởi vì anh hết sức không thích bảo bối nhà anh cười với người đàn ông khác.

“Đi, tôi đưa em về nhà.”

Âu Dương Thụy đi tới bên người cô dịu dàng nói.

"Không trở về công ty sao?"

Hạ Tịch Nguyệt hỏi ngược lại anh.

"Tay cũng bị thương thành như vậy, về công ty làm gì?"

“Tôi bị thương ở tay chứ không phải là hư não, về công ty không dùng tới tay cũng không phải là không được.” Hạ Tịch Nguyệt cẩu thả nói.

"Công ty thiếu một mình em sẽ không đến mức sẽ đóng cửa, em hãy về nhà an tâm dưỡng bệnh thôi."

Âu Dương Thụy tiếp tục khuyên cô, cô biết công ty thiếu đi cô cũng chẳng ảnh hưởng gì, cô cũng chỉ là nhân viên pha cà phê, không có cảm giác là một nhân vật gì, nhưng anh cũng không cần trực tiếp nói vậy chứ.

“Không đi thì không đi, đi đến đó cũng chỉ là ăn cơm trắng.”

Hạ Tịch Nguyệt tức giận nói. Chỉ là lại nghĩ lại:

“Không đi, vậy tiền thưởng của tôi thì làm thế nào?”

Hạ Tịch Nguyệt lo lắng nói.

"Tai nạn lao động có thể xin nghỉ, hơn nữa không bị trừ tiền, em cứ thoải mái thôi." Âu Dương Thụy cười giải thích.

"Có thật không, vậy thì quá tốt rồi."

Hạ Tịch Nguyệt vui mừng nói, cô biết quy định này đều là do Âu Dương Thụy vì cô mà đặt ra, anh kiên trì muốn đưa cô về nhà, cô vốn là muốn ngồi xe bus, nhưng không thể cưỡng cầu được Âu Dương Thụy, cho nên đành phải để anh đưa cô về. Xe chạy ước chừng được một canh giờ, đến một ngồi nhà cũ ở vùng dân cư ngoại ô.

"Dừng lại, tại đây."

Hạ Tịch Nguyệt chỉ vào trong một cái nhà mà nói.

“Em ở đây sao?”

Nhìn thấy Hạ Tịch Nguyệt ở một khu dân cư cũ kĩ như vậy, trong lòng anh rất không vui, mặc dù đã sớm biết cô ở nơi này nhưng tận mắt thấy lại là chuyện khác. Bảo bối mà anh nâng niu trong lòng bàn tay lại ở nơi này, hơn nữa nơi này an ninh nhìn là biết không được tốt, trong lòng không khỏi có chút bận tâm. Xem ra nhất định phải nhanh một chút lấy cô về nhà mới được, nếu không từ sáng tới tối lo lắng chết mình mất.

“Đúng vậy, thì sao, nơi này tiện nghi lại sạch sẽ mà.”

Hạ Tịch Nguyệt cẩu thả nói, "Nhà" ngay từ lúc cha mẹ mất đi, trong nháy mắt đó cũng đã không có nhà nữa, nơi nào tùy tiện cũng có thể là nhà của cô cả.

“Hôm nay cảm ơn anh, không có việc gì nữa, tôi vào nhà trước.”

Hạ Tịch Nguyệt cởi dây nịt an toàn ra, đang muốn mở cửa xe, ý tứ đuổi anh đi rất rõ ràng, cô không muốn anh đi vào cùng.

“Không mời tôi vào ngồi một chút sao?”

Âu Dương Thụy dĩ nhiên nhìn ra Hạ Tịch Nguyệt muốn đuổi anh đi, nhưng anh lại muốn đi vào xem một chút, cho nên làm bộ như không có nghe ra ý cô.

“Trong nhà rất bừa bộn, anh chớ nên làm bộ Armani bản số lượng có hạn đắt giá này làm dơ, tôi không bồi thường nổi đâu.” Hạ Tịch Nguyệt cự tuyệt.

“Không sao, tôi không sợ bẩn, tay em bị thương cũng không dễ dàng mà.”

Âu Dương Thụy mặt dày mà nói, nhìn thấy Âu Dương Thụy kiên trì như vậy, Hạ Tịch Nguyệt thực sự không có cách nào, không thể làm khác hơn là nhắm mắt dẫn anh lên lầu, nhà cô ở lầu 6, bởi vì là khu chung cư cũ nên không có thang máy, đi tới trước cửa phòng Hạ Tịch Nguyệt xem xét lại Âu Dương Thụy một chút, hô hấp của anh không vững vàng. Đi tới trước cửa, Hạ Tịch Nguyệt móc chìa khóa ra, bởi vì tay phải cô bị thương nên chỉ có thể dùng tay trái mở cửa, vòng vo nửa ngày không mở được cửa phòng, có thể cũng là do Âu Dương Thụy đứng cạnh cô cho nên cô có chút khẩn trương.

Âu Dương Thụy nhìn cô nửa ngày không mở được cửa phòng, liền t


Old school Easter eggs.