XtGem Forum catalog
Áp Trại Tướng Công

Áp Trại Tướng Công

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321420

Bình chọn: 8.00/10/142 lượt.

ng ở lại bên người hắn,

nàng chẳng những biết được kế hoạch kế tiếp từ hắn, còn có thể nghĩ cách thành công cứu Nhị Hổ ra.

“Tiểu huynh đệ, thân thủ ngươi rất cao cường, nếu giữ lại được……” Đinh Thuần không chịu buông tha, còn muốn tiếp tục thuyết phục.

“Hảo.” Nhâm Phóng Ưu thái độ vừa chuyển biến, quyết định lưu lại làm “Nội gian”.

“Nhất định sẽ…… Ách? Cái gì? Ngươi đáp ứng rồi? Điều này thật sự là quá tốt.” Đinh Thuần sửng sốt một chút, đột nhiên phát hiện hắn đạt thành nhiệm

vụ. “Ta đây không thể cứ gọi ngươi tiểu huynh đệ này tiểu huynh đệ nọ,

nên xưng hô như thế nào đây?”

Nhâm Phóng Ưu chợt im lặng, nhưng phản ứng lại rất nhanh.

“Gọi ta Nhâm Ưu đi.” Nàng dưới tình thế cấp bách cũng nghĩ không ra cái tên nào khác, đơn giản lấy tên đệm kia bỏ đi.

“Nhâm Ưu?” Đinh Thuần nhìn nàng. “Một cái tên như thế…… Không tầm thường.”

Nhâm Phóng Ưu ngạo nghễ vênh mặt cười, đầu vung vung, không hề để ý đến hắn, tiếp tục đi đến phía trước.

“Nhâm Ưu, ngươi đợi ta với, chúng ta không phải đi hướng đó……” Tay Đinh Thuần tính nắm vai giữ cậu lại.

Chẳng qua, tay hắn mới chạm vào vai của thiếu niên, vị thiếu niên này liền

xoay người một cái trở lại, rất nhanh tránh khỏi tay hắn.

“Nói chuyện cũng đã nói xong, không nên động thủ động cước!” Nhâm Phóng Ưu tức giận mở miệng.

“Hảo, không nên động thủ động cước.” Đinh Thuần giơ hai tay lên như đang đầu

hàng, đánh cược rằng hắn không nghĩ tới phản ứng của thiếu niên này sẽ

mạnh như vậy.

Hắn khom người lễ độ, làm động tác mời -

“Nhâm huynh đệ, mời đi bên này.”

Nhâm Phóng Ưu dò xét hắn, liếc mắt một cái, giương cằm lên thực kiêu ngạo đi theo hướng hắn chỉ tay.

Đi theo Đinh Thuần, Nhâm Phóng Ưu kinh ngạc phát hiện nơi hắn đi vào không phải nhà lớn của quan lại, mà là nhà trọ bình thường dân dã, chẳng

những không có nhìn thấy Nhị Hổ, cũng không thấy quan binh bắt giữ Nhị

Hổ.

“Khách quan ngài đã về rồi.” Tiểu nhị rất quen đón tiếp, tìm cái bàn sạch sẽ

mời hai người ngồi xuống. “Phòng của ngài đã sửa sang lại tốt lắm rồi.”

“Hãy giúp ta chuẩn bị thêm một gian phòng tốt nhất, lại bưng ra rượu cùng đồ ăn ngon đi.” Đinh Thuần hất áo bào ngồi xuống, phân phó với tiểu nhị.

“Vâng, lập tức làm ngay.” Tiểu nhị lưu loát xoay người đi chuẩn bị.

Nghe hai người đối thoại, biết Đinh Thuần cũng không ở tại nhà quan, Nhâm

Phóng Ưu phát hiện chính mình tính sai, nàng đem La Nhận kiếm sau lưng

đặt trên bàn, ngữ khí bất mãn bởi vì không có nhìn thấy Nhị Hổ.

“Ta còn nghĩ đến đi theo ngươi có thể được ăn, được mặc.” Nàng không rõ hắn làm sao có thể ở tại gian nhà trọ nhỏ này.

Đinh Thuần nghe vậy không giận mà cười, đôi mắt ngang ngược bởi vì cười to mà thêm vài phần cuồng vọng.

“Không biết khẩu vị Nhâm huynh đệ nên chọn tạm như vậy, lần sau vi huynh nhất

định cải tiến.” Đinh Thuần là người hào khí, tâm tư đã đem người mới

quen này trở thành huynh đệ mà đối đãi.

“Này không phải vấn đề khẩu vị.” Nhâm Phóng Ưu cố át giận mà nói, đang lúc

này đem lý do nói ra. “Ta lưu lại là muốn lập công với quan phủ, là muốn phá Hắc trại, sẽ xử lý đầu lĩnh Hắc trại kia . Ngươi không mang theo ta đi làm quen tình hình, thế nhưng ở lại gian nhà trọ nhỏ này?!”

“Ha ha……” Đinh Thuần thật cao hứng có thể nhìn thấy thiếu niên nhanh như

vậy liền tiến hành bắt tay vào việc luôn. “Đừng nóng vội, tội phạm đang

bị đoàn quan binh áp giải đến Hàng Châu, chúng ta ở tại chỗ này nghe

ngóng tình hình, xem xem người của Hắc trại có động tĩnh gì hay không.”

Thân hình Nhâm Phóng Ưu căng thẳng, ánh mắt cũng phát lạnh, biết nam nhân trước mắt không phải nhân vật có thể khinh thường.

Hắn lần đầu ra quân liền đại thắng nhưng không bởi vậy mà lơi lỏng phòng

bị, ngược lại chịu cực chịu khổ, đang ở nhà trọ tồi tàn vắng vẻ này ẩn

khuất, hỏi thăm động tĩnh của Hắc trại.Không có phát hiện sắc mặt nàng khác thường, hắn rót cho nàng chén rượu, tiếp tục nói cho xong -

“Chén rượu

này vi huynh kính ngươi. Vừa nãy ra tay là ta không đúng, bất quá ta

không hối hận cũng chính là bởi vì ta đường đột mới có thể kết bạn làm

huynh đệ với ngươi, về sau có chuyện gì cứ việc nói, vi huynh nhất định

giúp ngươi.” Đinh Thuần làm người cởi mở, khó có cơ hội gặp được người

nào giống vị thiếu niên thân thủ giỏi như vậy mà trẻ tuổi, hắn có tấm

lòng rất ái mộ tài năng.

Nhâm Phóng Ưu đang muốn nói cái gì, đã thấy hai đại hán ngồi bàn bên cạnh đang bắt đầu gây ầm ỹ với tiểu nhị.

“Bất quá là mấy lượng bạc, cần ngăn đón như vậy không cho đi sao?” Đại hán dùng sức vỗ mạnh lên bàn, khí lực to lớn làm cho bàn gỗ lập tức lung lay, dọa

sắc mặt tiểu nhị kinh hoàng trắng nhợt, cả người phát run; ánh mắt lại

nhìn chưởng quầy nghiêm khắc, không thể không cứng rắn chống đối đem lời nói cho hết.

“Đại gia,

chúng tôi làm ăn nhỏ, ngài ở nơi này cũng thiếu nợ…… Ách, ý tứ của tôi

là nói ngài đã vài lần quên mang ngân lượng theo mình, như vậy tiểu điếm không thể duy trì, ngài có lòng tốt thì trước tiên thanh toán chỗ này

đi.” Thanh âm của tiểu nhị phát run.

“Được, ngươi có bản lĩnh thì đến lấy đi!” Đại hán rống lên một tiếng, sắc mặt biến đổi.