Áp Trại Tân Nương

Áp Trại Tân Nương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322335

Bình chọn: 9.00/10/233 lượt.

đợi!」

Nhóm quan sai tựa như một đám đám ô hợp, nghe thấy ba chữ Triển Vô

Cực đã sợ tới mức hồn phi phách tán – hồn vía lên mây, đều tháo chạy mà

đi.

Triển Vô Cực cứu Tô Tiểu Thoa từ xe tù ra.「 Hiện tại nàng đã được tự

do, có thể đến nơi nào nàng muốn. Bất quá, ta khuyên nàng tốt nhất không cần đến hoàng cung tìm Triệu Tử Kính báo thù!」 Một đôi mắt màu lam ẩn

chứa vô hạn quan tâm.

「 Cám ơn, ngươi lại cứu ta một lần.」 Tô Tiểu Thoa yếu ớt nói.

Triển Vô Cực thật sâu nhìn nàng một cái.「 Ta nghĩ, cả đời này ta sống chỉ vì nàng !」 Hắn tự giễu nói.

「 Vô Cực…… Ta thực xin lỗi!」 Tô Tiểu Thoa thấy hắn đối chính mình thâm tình như thế, nhịn không được rơi lệ xuống..

「 Sau này, nàng phải tự bảo vệ chính mình, ta không thể suốt ngày ở bên cạnh nàng .」

「 Chàng muốn đi đâu?」

「 Ba ngày sau, ta muốn quay về 『 Long Diễm đảo 』, có thể đời này không trở về trung thổ .」

Tô Tiểu Thoa nghe vậy, chỉ cảm thấy một loạt cảm giác cô đơn và mất mát ập đến.

「 Nàng,nàng có muốn đi chung với ta?」 Triển Vô Cực hy vọng nàng sẽ đáp ứng.

「 Ta…… Ta không biết.」 Nàng do dự , nàng nên cho lẫn nhau một cơ hội

sao? Nàng không biết! Nhưng nàng thật sự sợ hãi lại một lần nữa đem bất

hạnh đến cho hắn「 Ta –」

「 Không cần trả lời ta ngay bây giờ!」 Triển Vô Cực không dám ôm hy vọng quá lớn, bởi vì hắn sợ thất vọng càng sâu.

Hắn chậm rãi tiêu sái đến trước người nàng, đưa tay nàng để lên ngực

hắn.「 Vô luận chúng ta ở nơi nào, nàng vĩnh viễn ở trong lòng ta.」 Hắn

thâm tình nhìn chăm chú nàng. Tuy rằng mười năm qua nàng thay đổi rất

nhiều, trong mắt người ngoài nàng có lẽ là nữ ma đầu, nhưng hắn tin

tưởng nhân tính bản thiện.Nếu nàng nguyện ý, hắn sẽ dùng cảm tình cả đời đến hóa giải tất cả thù hận trong lòng nàng, để cho nàng lần nữa trở

thành nữ nhân hiền lành như trước đây.

Tô Tiểu Thoa rút tay về.「 Đừng đối tốt với ta, ta không xứng!」 Nàng là một người mang đầy tội nghiệt!

「 Vô luận như thế nào, nàng vĩnh viễn là thê tử của ta'> Triển Vô Cực dịu dàng nói.

Tô Tiểu Thoa rốt cuộc ức chế không được chính mình, máu tươi tự miệng nàng chậm rãi chảy xuống.

「 Nàng chung quy là có tình, không phải sao? Đừng quá khắt khe chính

mình được không?」 Triển Vô Cực đưa tay lau vết máu trên miệng nàng, đau

lòng không thôi. Nàng tội gì tra tấn chính mình như thế!

Tô Tiểu Thoa nhìn hắn thật lâu, sau đó xoay người rời đi. Đối với hắn, nàng chưa bao giờ hờ hững.

Triển Vô Cực nhìn bóng dáng của nàng, trong lòng ảm đạm không thôi.

Triển Vô Cực đứng ở bờ sông, giống như đang chờ đợi người nào…

「 Đại ca,huynh đang đợi ai sao?」Mộ Dung Ký hỏi.

Đỗ Quan Nguyệt thu hồi chiết phiến trong tay, gõ lên đầu Mộ Dung Ký một cái.「 Con mọt sách, đừng lắm miệng!」

Mộ Dung Ký sững sờ , không biết vì sao nhị ca gõ đầu hắn, hắn lại không có nói sai, bộ dáng đại ca rõ ràng đang chờ người nha!

Triển Vô Cực nhìn lên bầu trời, cũng sắp tối rồi, hắn nghĩ nàng sẽ

không đến đây. Có lẽ, hai người bọn họ kiếp này quả nhiên là vô duyên.

Hắn thở dài, bước trên thuyền, chuẩn bị rời đi.

「 Đại ca, đại ca nên bảo trọng, có rảnh trở lại thăm chúng đệ!」 Đỗ

Quan Nguyệt sầu não nói. Có lẽ lần từ biệt này không biết khi nào huynh

đệ mới có thể gặp lại!

Triển Vô Cực gật gật đầu, chống thuyền rời đi.

Đỗ Quan Nguyệt và Mộ Dung Ký đứng ở bờ sông, cho đến thuyền Triển Vô

Cực càng lúc càng xa biến thành một điểm đen, bọn họ mới chậm rãi rời

đi.

「 Long Diễm đảo 」 cũng không ở trung thổ, bởi vậy ngồi thuyền mất một tháng mới có thể đến.

Đêm nay là đêm cuối cùng hắn ở trung thổ, ngày mai, hắn sẽ tiến vào biển lớn, bắt đầu chuyến lữ trình trên biển.

Đột nhiên, xa xa , từ bờ biển truyền đến một tiếng cực quen thuộc, thanh âm cực nhỏ bé.

Hắn cảm thấy cả kinh, đây không phải tiếng sáo năm đó khi hắn hành

tẩu giang hồ sử dụng sao? Chẳng lẽ là nàng? Chuyện này có thể sao?

「 Vô Cực……」 Một tiếng kiều giòn khinh tự bờ biển truyền tới, trong đêm yên tĩnh hết sức rõ ràng.

Triển Vô Cực toàn thân chấn động, quả thật là nàng!

「 Tiểu Thoa……」 Hắn có chút sợ hãi đây chỉ là một giấc mộng.

「 Ta ở trong này!」 Tô Tiểu Thoa đứng ở bờ biển cách đó không xa trên một tảng đá lớn mỉm cười nhìn hắn.

Triển Vô Cực nhìn thấy thân ảnh của nàng trước mặt, kích động trong

lòng hắn thật sự khó có thể hình dung. Lập tức, hắn đem thuyền ngừng ở

bờ biển, nhảy lên tảng đá lớn, gắt gao cầm hai tay nàng.「 Tiểu Thoa, ta

nghĩ đến nàng……」

「 Đừng nói nữa.」 Tô Tiểu Thoa che miệng hắn.「 Ta nguyện ý đi đến bất cứ nơi nàng chàng muốn đến!」 Nàng chăm chú nhìn hắn.

「 Thật sao?」 Triển Vô Cực ôm nàng thật chặt.

Tô Tiểu Thoa gật gật đầu. Mấy ngày nay nàng nghĩ tới , giống như lời

Vô Cực nói, bọn họ hai người mất đi lẫn nhau nhiều năm.Cho dù chỉ có thể gần nhau một ngày, cũng là hạnh phúc , không phải sao?

Nàng quyết định không nghiêm khắc mọi chuyện, thuận theo lòng mình mà sống.

「 Bất quá, có chuyện ta phải nói cho chàng biết.」Thần sắc nàng buồn bả, vẻ mặt có chút đau thương.

「 Sư phụ từng nói ta, bởi vì năm đó Lý Thiếu Bạch ép ta uống thuốc

nạo thai quá nhiều, bởi vậy kiếp này ta chỉ sợ không thể có con nối d


Old school Swatch Watches