Anh Yêu, Đừng Có Ăn Vạ

Anh Yêu, Đừng Có Ăn Vạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323025

Bình chọn: 8.00/10/302 lượt.

h cũng muốn nổ tung!

“Anh sờ, anh sờ, sờ một cái xem! Em không có cúp C sao? Có hay không? Có hay không, có hay không ____” cô tức giận đến mức hoàn toàn mất lý trí, cầm tay anh đưa về phía ngực mình nhấn một cái –

Ách… Ách…

Chuyện này…

Anh thở dốc vì kinh ngạc, cặp mắt chợt đăm đăm.

Khi bàn tay ấm áp dán lên trước ngực mình thì cô mới bỗng chốc tỉnh táo lại.

Cô lôi kéo tay của anh, cứng đờ tại chỗ, không biết nên phản ứng ra sao, hô hấp không tự chủ được ngừng lại, động tac cũng tại chỗ hóa đá.

Sau khi phát hiện mình làm chuyện gì, một cảm giác muốn chết điên cuồng quét đến cuốn lấy cô, Mễ Tô gắt gao nhìn anh chằm chằm, mặc dù trên mặt không có biểu tình gì, thật ra thì nội tâm đã hoàn toàn hỏng mất, vì sự kích động của mình mà hối hận không thôi, thiếu chút nữa thì rên rỉ thành tiếng rồi.

Hai người như lâm vào bước đường cùng, lúng túng nhìn nhau chằm chằm, không ai dám cử động trước, giống như chỉ cần bất cứ ai vừa động, toàn bộ thế giới sẽ sụp đổ theo.

Căn phòng trở lên yên tĩnh khiến thần kinh người ta căng thẳng, tiếng hít thở hai bên không đồng nhất lại dồn dập quẫn bách giống nhau, ẩn náu bên trong sự yên tĩnh, tiếng có vẻ đặc biệt lớn.

Mễ Tô liền khóc lên.

Cô hoàn toàn không biết nên làm gì, chỉ có thể giả chết giống đà điểu, tay nhỏ bé vẫn nắm tay anh đè trên ngực trái của mình, trong lòng tuyệt vọng không ngừng diễn luyện 158 kiểu chết.

Lúc này, đáy lòng Diệp Kỳ Nặc sáng như tuyết khác thường, mà lại mãnh liệt không dứt.

Anh biết, giữa anh và Mễ Tô, vật gì đó đã thay đổi.

Bọn họ đã... không trở về được.

Hai mươi năm qua, giữa hai người bọn họ vẫn duy trì tình cảm anh em nhà bên nhàn nhạt, không có tình nghĩa quá sâu, cũng không có quá nhiều tiếp xúc.

Anh biết Mễ Tô vẫn có cảm tình đối với mình, nhưng là ngày trước, tuổi của cô thật sự quá nhỏ.

Anh vào trung học thì cô mới lên tiểu học; lúc anh lên đại học, cô cũng mới tốt nghiệp tiểu học. Anh tiếp tục nghiên cứu,làm lính, giải ngũ, đi làm, hình như có rất ít cơ hội chạm mặt với cô. Cho đến sau khi cô ra nước ngoài, cơ hội chung đụng giữa hai người bọn họ thậm chí thấp đến con số lẻ.

Không ngờ nghỉ hè năm nay Mễ Tô trở về nước quỷ thần xui khiến do anh đi đón, mà từ đó trở đi, số lần tiếp xúc giữa bọn họ nhiều hơn, phương thức chung sống cũng hoàn toàn không giống với trước kia.

Là cái gì đã làm cho quan hệ của bọn họ thay đổi?

Là do nàng lớn lên, cự ly bọn họ được kéo gần lại?

Hay là do anh không hề phát hiện ra, vẫn không biết em gái bánh ngọt nhà bên lại ngon miệng như thế này?

Đối với bất kỳ người đàn ông nào mà nói, sẽ không có bao nhiêu người cảm thấy hứng thú đối với cô gái nhỏ như em gái mình.

Nhưng là, anh phải thừa nhận, Mễ Tô sắp hai mươi tuổi, cả người toát ra sức hấp dẫn thanh xuân, khiến anh không có cách nào rời mắt được.

Lòng bàn tay của anh đặt trên ngực trái của cô, tần suất đập của tim nàng đang mất dần trong tay anh. “Anh đầu hàng.” Anh thở dài một cái.

Từ nay anh tự nguyện thua trong tay em gái bánh ngọt này.

Mặc dù anh có thể đoán, sau khi cha biết quyết định của anh, nhất định sẽ tức đến méo mặt.

Nhưng là, người chỉ cần động lòng, làm sao có thể kéo trở lại, cho nên anh đành thực bất hiếu xin lỗi cha.

Mễ Tô không biết Diệp Kỳ Nặc vừa đưa ra một quyết định trọng đại, cho là anh muốn xin cô tha thứ, vì vậy trên mặt lộ ra một chút vẻ hả hê.

“Nói xin lỗi với banh bao hấp!” Cô ra lệnh cho anh.

“Thật xin lỗi bánh bao hấp.”

Đòi lại được công đạo rồi!

Nhưng là, tay anh vẫn bị cô đè ở trên ngực trái, phải rút ra thế nào mới không khiến hai người lúng túng hơn?

“Sao, như thế nào?”

Cô hằng giọng, cố tự trấn định nâng cằm lên, chậm rãi buông tay ra.

“Ừm... Tim của em đập rất nhanh.”

Anh cũng vô cùng thận trọng rút bàn tay về.

“Ngu ngốc! Em hỏi là có phải cup C không?” Cô trừng anh.

Sau khi anh thu tay lại, rốt cuộc cô như trút được gánh nặng, lại không hề kiêng kỵ rống giận ra tiếng.

“Ách... Có.” Anh do dự một chút, nhắm mắt trả lời.

Thật ra thì có nói dối tuổi tác, anh rất muốn hỏi cô, có phải kích cỡ của cô từng bị cô rót nước vào hay không?

Mặc dù lòng bàn tay của anh mang tới cảm giác chưa phải cup C, nhưng theo tuổi của cô mà suy đoán, sẽ còn lớn lên, không sợ tương lai không có cup C.

“Hừ!” Cô đỏ mặt trừng anh.

Sau khi lấy được câu trả lời hài lòng, bỗng chốc cô trở người từ trên người anh xuống, tính toán bỏ chạy, kết thúc trò khôi hài làm mình thất bại đến muốn cắn lưỡi tự vẫn này.

Không ngờ anh nằm dưới đất, lại đột nhiên đưa cánh tay dài ra, lúc cô đưa lưng về phía anh muốn bò dậy thì anh nắm lấy hông cô, dùng sức kéo cô về, không để cho cô dời đi.

Cô ai nha một tiếng, không hề phòng bị bị anh ôm ngã xuống đất, ngã lại vào trong lồng ngực của anh.

“Em định cứ như vậy mà chạy?”

Hai người nằm nghiêng trên mặt đất, anh ôm chặt hông của cô từ phía sau, để lưng cô dán hoàn toàn vào ngực anh, thậm chí còn nâng một chân lên đè trên đùi của cô, không cho cô một cơ hội chạy trốn.

Quan sát cẩn thận tư thế nằm nghiêng của hai người, bây giờ Diệp Kỳ Nặc chiếm thế thượng phong.

Mễ Tô vốn đ


Duck hunt