Disneyland 1972 Love the old s
Anh Không Thương Tôi

Anh Không Thương Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 32824

Bình chọn: 8.00/10/82 lượt.

ông biết nàng lên tiếp tục lưu lại hay là mau mau chạy?

Từ ngày phỏng vấn đó, nàng liền đối với Từ Bồi Nghị có loại cảm thụ đặc thù, hắn là đối tượng sở hữu sự ái mộ của các nữ đồng sự, nàng cũng là vô pháp kháng cự thầm mến đến hắn, nhưng nàng không có nửa điểm phần thắng thầm nghĩ xa xa nhìn hắn là tốt rồi.

Nhưng là, giờ khắc này giống như vận mệnh an bài, đến tột cùng là muốn nàng như thế nào?

“Cô ở trên này làm cái gì?” Rốt cục, hắn quyết định mở miệng trước, ít nhất giống những người bình thường sẽ nói trong lời nói.

“Tôi….Tôi vừa rồi bị chủ nhiệm mắng, sợ chính mình sẽ khóc…..Liền đem hộp đồ ăn đến đây ăn.” Nàng không chỉ nói chuyện lúng túng còn có mặt đỏ tim đập, bình thường nàng đều cùng đồng sự ở hoa viên công ty dùng cơm, nhưng hôm nay nàng thực sự không có biện pháp, mãnh liệt uể oải làm cho nàng thầm nghĩ muốn một mình một chỗ.

Những người khác đều đã sớm đi vào quỹ đạo, nàng như thế nào còn có thể phạm một lội đơn giản như vậy?

Hay là nàng không thích hợp đi làm nữ nhân văn phòng, vẫn là về quê tìm người gả đi có vẻ tốt hơn?

“Ác……” Hắn chú ý tới màu sắc hương vị trên hộp thức ăn kia, không biết hương vị như thế nào?

Hắn nghĩ quản trụ miệng mình ở phía trước, lời muốn nói đã thốt ra:” Thoạt nhìn có vẻ rất ngon.”

Hắn đối với nàng vẫn có ấn tượng, phỏng vấn ngày đó trong lời nàng nói làm cho hắn hâm mộ không thôi, nếu có thể nếm thử hương vị quê hương nàng chính là một sự kiện thực hạnh phúc. Chỉ vì hắn không có nhà, không có quê hương càng không có những người như vậy trân trọng hắn.

Không biết vì cái gì, hắn thèm ăn không phải thứ gì tốt lắm, nhất là thức ăn do khách sạn tỉ mỉ làm, thủy chung không chiếm được niềm vui của hắn, có thể là ở cô nhi viện đã quen ăn những món ăn bình thường, đối với những món ăn tinh xảo ngược lại không có hứng thú, nhưng hắn lại không thể tự mình đi đến những quán ăn ven đường, có khi kêu bí thư đi mua cơm hộp bọn họ đều lựa chọn những nhà ăn giá cả trên trời, hoàn toàn không hiểu thứ hắn yêu thích.

Hắn nói những lời này làm cho nàng ngây ngẩn cả người, người có địa vị như hắn món ăn cao cấp gì mà chưa ăn qua?

Như thế nào đối với cơm hộp nàng làm ở nhà lại thấy hứng thú?

Thừa dịp đầu óc còn chưa có hoàn toàn hỗn loạn, nàng nắm chắc cơ hội nói:” Nhưng là…..tôi không có khẩu vị như ngài, tổng giám đốc ngài muốn ăn sao?”

Lời mới nói đi ra chính nàng đều cảm thấy rất thẹn thùng, nàng cũng không phải muốn nắm bắt tâm của hắn hay khẩu vị của hắn, chính là…..Chính là hắn luôn có biểu tình cô đơn, làm cho nàng rất muốn vì hắn làm điều gì đó, hy vọng hắn không cần phải luôn nhíu chặt mày, khóe miệng cũng không cần phải luôn mím chặt, có thể được như vậy chứ?

“Ân……tôi ăn hai miếng là tốt rồi.” Hắn đã biết ăn một lần sẽ có kết quả gì, nam nữ trong lúc đó dụ hoặc cùng lừa gạt, dẫn đến có mừng như điên cùng bi ai, hắn đều thầm tách rõ ràng rành mạch.

Chính là, hắn cần một động lực để thay đổi, nếu là cô gái đáng yêu này tựa hồ có năng lực đưa hắn ra khỏi vũng bùn đau lòng kia.

Nàng kinh ngạc lập tức nói:” Xin mời! Tôi mong còn không được, đũa và thìa kia còn chưa có dùng, xin cứ yên tâm mà sử dụng.”

Vì thế hắn ngồi vào vị trí của nàng, cầm lấy hộp cơm màu phấn hồng cùng đôi đũa, bên trong có cơm khoai lang, đồ ăn bô đản (Ying: cái món này ta chịu chết, các đồng chí đọc đến đây đừng ném dép + cà chua ta nhá *chạy trước*), cây cài củ xào cùng đồ ăn cuốn Triều Tiên (Ying: khiếp chị cơm hộp mà làm cả đồ ăn cuốn của Triều Tiên *thèm*), không mặn không nhạt, mùi vị không nặng, lại làm cho người ta ăn một miếng lại muốn ăn thêm nữa.

Hắn ăn miếng thứ nhất, cắn cắn nuốt vào, rất nhanh lại ăn miếng thứ hai, miếng thứ ba sau đó thì không thể dừng lại được nữa. Hắn thường nghĩ đến một loại hương vị gia đình, mặc dù không phải là nhà của hắn nhưng lại làm cho hắn luôn nhớ đến. Như này rốt cuộc là loại tâm tình như thế nào?

Hà Tĩnh Đình ngồi một chỗ bên cạnh hắn, rất khó tin tưởng vào những gì hai mắt của mình đang nhìn. Tổng giám đốc cư nhiên dừng không dừng, một hơi liền ăn xong hộp cơm rồi!

Hắn là bị bỏ đói sao?

Như thế nào giống như chưa được ăn cơm vậy?

“Xin hỏi…..Hợp khẩu vị của ngài sao? Nguyên liệu cùng đồ ăn đều là của nhà chúng tôi trồng, ba mẹ tôi từ Chương Hóa gửi cho tôi…..”

Hắn gật gật đầu, cảm thấy mĩ man liền buông hộp cơm xuống.” Tôi nhớ rõ cô đã nói, nhà của cô mọi người đều làm nghề nông.” Người khi còn sống ký thật chỉ cần được ăn no sẽ vui vẻ, hắn cơ hô đã quên loại cảm thụ đơn thuần này, trước kia khi còn ở cô nhi viện có được rất ít, chỉ cần ngẫu nhiên được ăn sữa đường liền vui vẻ cả nửa ngày. Hiện tại hắn ăn sơn hào hải vị lại không biết là mình đang ăn cái gì, ngược lại những món ăn thật bình thường giản dị lại làm cho hắn cảm động.

Trong buổi phỏng vấn ngày đó hắn còn nhớ rõ!

Trong lòng nàng càng phát ra kinh hoàng, nàng là may mắn cỡ nào có thể ở trong lòng hắn lưu lại ấn tượng.”Ân, truyền thống của chúng tôi là làm nghề nông, chỉ có mình tôi là chạy tới Đài Bắc học tập rồi công tác.”

“Đồ ăn rất ngon, cảm ơn.” C