Ring ring
Anh Không Thích Phụ Nữ, Nhưng...anh Yêu Em, Cô Bé Ạ !

Anh Không Thích Phụ Nữ, Nhưng...anh Yêu Em, Cô Bé Ạ !

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321813

Bình chọn: 8.5.00/10/181 lượt.

g cho, nói là

phải đợi Vũ về chở đi. “Người gì đâu mà độc tài thế không biết ? Đáng

ghét… Đáng ghét…” Vi trút giận vào con gấu bông đang ôm trong người

khiến nó méo mó đến thảm thương…

“Đang nói ai đáng ghét đấy ?” Vũ vừa bước vào nhà đã nhìn thấy hành động kì lạ của Vi

Tiếng Vũ khiến Vi giật thót cả mình, vội giấu con gấu đáng thương ra sau lưng “Ơ… đâu có… em đâu có nói ai đâu” Vi cười hì hì, giả vờ ngây thơ

“Vốn định dắt ai đó đi chơi nhưng mà vì bị người ta nói là đáng ghét nên đành miễn cưỡng trở thành người đáng ghét theo như lời người ta vậy ?”

Vũ nheo mắt nhìn Vi

Như chỉ đợi Vũ nói câu đó, mắt Vi bỗng sáng lên như bắt được vàng “Đâu

có ! Em đâu có nói anh đâu à, anh đáng yêu thế sao em lại nói là đáng

ghét được. Mình đi bây giờ luôn nha, em ở nhà hoài chán quá đi mất ! Đi

nha ông xã !” Vi chuyển giọng năn nỉ

Haizzz… cái con tiểu yêu này, đúng là đã nắm được điểm yếu của mình rồi ! Mỗi lần Vi kêu Vũ là ông xã thì Vũ lại trở nên nhẹ dạ. Nhưng mà không

được… lần này không được nhẹ dạ…

“Muốn đi cũng được thôi ! Em phải thể hiện thành ý đi chứ !” Vũ cười ranh mãnh

“Thể… thể hiện như thế nào ?” Vi linh cảm thấy hình như mình sắp sập bẫy

“Ở đây nè !” Vũ cười gian manh chỉ vào môi mình

“Sao chứ ?” từ trước tới giờ chỉ có Vũ hôn Vi thôi, Vi chưa bao giờ chủ động nên Vi đâu biết phải làm thế nào >_<

”Cách khác được không ?” Vi đỏ mặt

“Không ! À mà còn chứ… cách khác là chúng ta sẽ cùng ở nhà chơi” Nụ cười của Vũ đã gian nay lại càng gian hơn

“Anh… Thôi được rồi ! Anh nhắm mắt lại đi !” cuối cùng Vi cũng đành chịu thua, hôm nay Vi thật sự rất muốn ra ngoài, ở trong nhà hoài ngột ngạt

chết được

Vi từ từ nhướng người hôn nhẹ lên môi Vũ… Vi định kết thúc ở đây nhưng

Vũ đâu cho Vi làm thế… chẳng biết bàn tay Vũ đã vòng ra sau gáy Vi tự

khi nào… ngay lập tức… Vũ từ thế bị động chuyển sang chủ động… biến nụ

hôn ngây thơ trong sáng thành một nụ hôn theo kiểu Pháp đúng nghĩa…

khiến Vi trở nên u mê, không thể phản kháng được nữa…

Cho đến khi Vi không thể đứng vững, Vũ mới chịu buông tha… để Vi tựa vào người mình… Vũ khẽ thì thầm vào tai Vi, giọng điệu rất gian xảo “Như

thế mới gọi là hôn, em yêu à !”

“Sao lúc nào mình cũng là người chịu thua trước thế nhỉ ? Con người này

đáng ghét thật ! Muốn cắn cho một phát nhưng mà… thôi, lỡ như lại bị

chừng phạt như lần trước chắc chết mất thôi >_< tạm thời nhịn vậy

!” Vi thầm nghĩ, cố nuốt cục tức vào bụng

--------------------------------

“Anh… cái này đẹp không ?” Vi hớn hở

“Ừm… đẹp… nhưng mà em đang trả thù anh hay sao thế ? Nãy giờ em mua nhiều lắm rồi đó !” Vũ uể oải vì phải xách đồ quá nhiều

Vi giả vờ ngây thơ “Ủa ? Có sao ? Sao em phải trả thù anh chứ ! Em yêu

anh còn không hết nữa mà !” Vi choàng lấy cánh tay Vũ ra chiều nịnh hót

“Em chỉ được cái miệng ! Đúng là tiểu yêu tinh” Vũ cốc nhẹ vào đầu Vi

“Hìi… Anh… mình ghé quá đó mua thêm ít đồ cho con nữa nha !” Vi chỉ tay về phía shop quần áo trẻ em phía trước…

“Em còn định mua nữa hả ? Không phải em mua đủ rồi sao ?”

“Thì mình mua một lần luôn, chừng nữa khỏi mất công mua nữa. Đi thôi !”

“Nhật Vi ! Là bồ phải không ?”

Vi nghe tiếng ai gọi từ phái sau lưng, quay lại thì thấy Ngọc Diệp đang

đi tới, Ngọc Diệp là cô bạn tương đối thân của Vi hồi đại học, nhưng Vũ

không thích cô bạn này, Vũ nói cô ấy hay soi mói chuyện của người khác,

phải mà… Vũ có thích cô gái nào đâu….

“Lâu quá chúng ta không gặp rồi nhỉ ? Mà bồ đang có thai hả ?”

“Ừm được 6 tháng rồi !” Vi vui vẻ “Lâu quá không gặp bồ, dạo này bồ sao rồi ?”

“Ừm cũng bình thường thôi ! Giờ tớ đang làm quản lý của shop này nè !”

“Ghê nha ! Vậy là bồ phải giảm giá cho tớ đó nha !”

“Ok ! Không thành vấn đề ! Mà cậu kết hôn khi nào thế ? Sao không mời tớ ? Tớ giân đó nha !”

“Thôi mà ! Cho tớ xin lỗi đi ! Tại tớ bị mất liên lạc với cậu chứ bộ !”

“À… đúng rồi ! Vì tớ có ra nước ngoài một thời gian nên khi về nước đã

đổi luôn số điện thoại” Tới lúc này Ngọc Diệp mới bắt đầu chú ý tới Vũ

“Ơ… cậu có phải Thiên Vũ bên khoa thương mại không nhỉ ? Không lẽ… 2 cậu kết hôn với nhau à ?”

“Đúng v…” Vũ vừa định thừa nhận thì đột nhiên đã bị Vi bịt miệng lại không cho nói

“Làm… làm gì có ! Hôm nay chồng tớ bận nên tớ mới nhờ Vũ chở tớ đi mua ít đồ đó mà !” Vi cố làm mặt tỉnh

“Ra 2 cậu vẫn còn chơi thân với nhau đến bây giờ à ? Mình hâm mộ thiệt đó nha !”

“Phải đó ! À mà tớ chợt nhớ ra có chuyện phải làm. Thôi tụi tớ đi trước

nhé ! Khi khác gặp sẽ nói chuyện tiếp nha !” Nói rồi không để Ngọc Diệp

kịp trả lời, Vi đã kéo Vũ đi mất.

“Gì mà vội thế nhỉ ?” Ngọc Diệp ngơ ngác nhìn theo

--------------------------

Về tới nhà… Vũ vẫn không nói với Vi lời nào… đi thẳng vào phòng… Vi vội

vàng chạy theo… lúc nãy đã định giải thích liền nhưng nhìn mặt Vũ sợ quá làm Vi không dám mở miệng… giờ xem ra không giải thích là không được

rồi, Vũ quả thật là không nhớ gì cả…

“Anh vẫn còn giận à ? Nghe em giải thích đã !” Vi kéo cánh tay Vũ lại

“Anh không có giận ! Em không cần phải giải thích !” ánh nhìn của Vũ trở nên u ám, khiến Vi cảm thấy hơi