Polly po-cket
Anh Em

Anh Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327062

Bình chọn: 7.5.00/10/706 lượt.

g, giành bóng, một vài ánh mắt giao nhau, lần đầu đôi vai thỉnh thoảng chạm nhau, hoặc là anh đụng tay của tôi, tôi đạp chân của anh, đều có thể khiến mưa rơi hoa nở, khiến trái tim của các nam nữ thiếu niên đập loạn nhịp, sự ngượng ngùng ngọt ngào hồi lâu, thậm chí có thể tới nửa đêm nằm tâm sự cùng bạn trong phòng.

Từ trước tới giờ sự quan sát của Hách Tịnh rất nhạy bén, cộng thêm suy nghĩ quen thuộc từ sớm, tự nhiện liền thấy được những biểu hiện của bạn học, chỉ là tính tình cô bình tĩnh, không hay nhiều chuyện, chi cố gắng tránh những bạn nam cố ý tiếp xúc, va chạm, cũng không hề có phản ứng khác lạ. Dù sao thì bọn họ cũng không làm gì quá đáng, thỉnh thoảng bàn tay nhỏ bé bị chạm phải, cô cũng không nổi giận, ngược lại lại cảm thấy cảnh bọn họ vẻ mặt nghiêm chỉnh rồi tranh thủ lúc không ai để ý mà hoảng hốt “ xuống tay” thật sự rất tức cười. Mà các bạn học nữ, mặc dù trên mặt điềm tĩnh, nhưng vẻ thẹn thùng cùng sự rạng rỡ hiện rõ trong mắt, cũng chứng minh họ không ghét cũng không tức giận.

Cùng là trong lòng mọi người đều hiểu rõ đó là trò chơi nhỏ trong thời kỳ trưởng thành không liên quan tới phẩm hạnh con người, có lẽ là liên quan tới tình yêu, có lẽ không, nhưng đều là bộc lộ tình cảm trong lòng mình, thế nhưng đó chính là những tình cảm tốt đẹp và hết sức quý giá, bởi vì khi giai đoạn này trôi qua, có lẽ cả đời đều sẽ không có một lần nữa.

Hiện giờ Hách Tịnh không có, bởi vì cô trưởng thành sớm, thật ra thì không hẳn là trưởng thành sớm, mà là trong cuộc đời cô thiếu hụt đâu chỉ những điều này, dĩ nhiên những thứ khác cũng là nhiều năm sau cô mới nhận ra được.

Bây giờ Hách Tịnh chỉ quan tâm tới cái chân bị thương của Vu Hạo Dương, sự mất tự nhiên vừa rồi chỉ là trong nháy mắt, Vu Hạo Dương nhỏ hơn cô, hai người từ đầu đã đối địch, sau lại trở thành chị em một nhà, Hách Tịnh không xem anh là một người khác phái khác, mà trong mắt cô, Vu Hạo Dương cũng chỉ là một đứa nhỏ, bản chất không khác với Vu Tĩnh Hàm, mặc dù anh dáng người cao lớn nhưng cũng chỉ là một thiếu niên.

Chỉ là phản ứng của Vu Hạo Dương làm cô ý thức được dù sao hai người cũng không phải là chị em ruột, nên muốn tránh tạo nên sự nghi ngời, cô xoa cổ có chút buồn buồn, mắt nhìn qua hàng rào sân tập thấy từ phía phòng học có một bóng người đi tới, nhất thời đã có chủ ý.

Đại Phùng lớp đặc biệt mặc dù được cử làm lớp trưởng, chủ yếu là do anh có thái độ nghiêm túc, con người nhiệt tình, hào phóng, vị trí trong lớp khá cao. Thật ra thì thành tích của anh không được xem là rất tốt, mặc dù ở lớp anh rất nỗ lực nhưng cũng chưa thấy hiệu quả. Khi vào lớp đặc biệt, nếu không phải là không có ai xung phong thì chức vị lớp trưởng này cũng không tới lượt anh đảm đương,bởi vì thành tích không ổn định, lần thi đó suýt chút đã bị rơi xuống lớp phổ thông rồi.

Học sinh như Đại Phùng ở trường cấp hai đều không khó tìm, bọn họ luôn là người thức dậy sớm nhất, đi ngủ muộn nhất, trên lớp không ngừng tìm giáo viên hỏi bài, tan lớp trừ những bài tập thầy cô giáo, còn có thể tự mình tìm thêm những bài tập, tài liệu, tự làm khó mình, vừa có thời gian rỗi liền tới phòng tự học, luôn không hài lòng về thành tích và thứ hạng của mình.

Vì vậy Đại Phùng đối với việc Hách Tịnh học hành thoải mái lại dễ dàng đạt được thành tích tốt, có tâm tình rất phức tạp. Hai người một là lớp trưởng một là lớp phó học tập, trên công việc lấy thừa bù thiếu hợp tác ăn ý,mà Hách Tịnh giải quyết các vấn đề một cách đơn giản rõ ràng, cách nhìn nhận vấn đề sắc bén,nhanh nhẹn, tựa như một dòng suối ngọt, trong biển học khó khăn vô biên này làm cho người ta thanh tỉnh đầu óc, thư thái tâm hồn.

Từ phương diện nào đó mà nói, Đại Phùng rất thích ở cạnh Hách Tịnh, thậm chí là không tự chủ được mà dõi theo cô, ngay cả lúc xếp chỗ ngồi cũng sẽ cố ý ngồi gần cô. Nhưng Đại Phùng lại hết sức tỉnh táo, rõ ràng, anh tuyệt đối không thật sự thích Hách Tịnh, anh chỉ là sự yêu mến giữa nam sinh và nữ sinh, mặc dù tính tình Hách Tịnh ôn hòa, bề ngoài xinh đẹp, hoàn mỹ tới mức không thể bắt bẻ gì, trong và ngoài lớp đều có người ái mộ.

Hách Tịnh quá mạnh mẽ, không phải là dũng cảm, mà là từ chỉ số thông minh tới chỉ số tình cảm, còn có năng lực xử ý,còn có sự thành thạo xử lý mọi chuyện và thái độ thờ ơ, làm cho cô toát ra một sự mạnh mẽ kiên định. Nữ sinh, phải giống như em gái tiểu Cầm biết làm nũng cũng biết khi tức giận sẽ níu lỗ tai anh mắng anh là lưu mắt rồi nháy mắt sẽ đòi hỏi quà tặng, như thế mới gọi là đáng yêu.

Mặt khác, mặc dù là một nam sinh, anh không muốn thừa nhận, anh có chút ghen tị với Hách Tịnh, bởi vì không có bất kì một nam sinh nào lại không hi vọng trước mặt nữ sinh, mình mới là người mạnh nhất.

Con sâu dậy sớm bị chim ăn, Đại Phùng tới sớm bị bắt làm tráng đinh.

Đại Phùng thấy dáng vẻ chật vật của Hách Tịnh, kinh ngạc và vui vẻ trong lòng con chưa kịp bộc lộ liền bị Hách Tịnh một câu níu lấy: “ Giúp tớ một tay, đưa bạn này tới phòng y tế”

Ân huệ còn thiếu 1 lần, mà nếu như không chịu ân huệ, thì sau này còn có nhiều vấn đề cần cô trợ giúp, Đại Phùng không dám t