
không khí thở hổn hển trong miệng, nghe nói như thế suýt nữa bị sặc nước miếng của mình, tức giận lỗ tai lại bị ngậm, cô không nhịn được kêu nhỏ: "Đừng, đừng động nơi đó!" Từ nhỏ đến lớn, lỗ tai chính là chỗ mẫn cảm nhất, đụng chạm nhẹ một cái liền nhột khó chịu, anh cố ý trêu đùa chống lại như thế nào đây.
"Vậy em nói đi." Đan Nhĩ Tín nhất quyết không tha, đôi môi mấp máy, hơi thở khẽ, khoảng cách với lỗ tai cô 0. 1 millimet.
Không muốn chịu đựng hành hạ như vậy nữa, Hách Tịnh thở hổn hển, dường như rất độc ác nói: "Đan Nhĩ Tín, tôi nghĩ là tôi yêu anh." Nếu không cũng không giống như hoa si lay động |, mỗi lần gần anh liền bị anh làm cho tay chân mềm yếu, mặc anh muốn làm gì thì làm. Tối thiểu, cô cũng yêu thân thể của anh. Giống như hiện tại, mặc dù đầu óc tạm thời hồi phục năng lực suy tư, sâu trong nội tâm của cô chung quy lại có một loại rung động, một loại trống không cùng khát vọng, xấu hổ mở miệng, lại chân thật tồn tại, không nhịn được liền dựa vào anh.
"Vậy em gả cho anh, chúng ta trở về làm báo cáo kết hôn, được không?"
Những lời này đem tất cả điều tốt đẹp của Hách Tịnh đánh tan, cô lập tức bình tĩnh lại, từ từ lui thân ra, vẫn như cũ giọng có chút khàn khàn nói: " Chuyện hôn nhân không có đơn giản như vậy, phải có kế hoạch cụ thể."
Giọng nói Đan Nhĩ Tín cũng khàn khàn, lại lạnh như băng: "kế hoạch gì, sao giờ vẫn chưa có kế hoạch? Hách Tịnh, anh chưa bao giờ biết em là người cởi mở như vậy, chỉ giết chóc không chịu trách nhiệm chôn, chỉ muốn lên giường không muốn kết hôn sao?"
Lời nói khó nghe này, Hách Tịnh nhíu mày nhìn anh, cũng không có thương hại...nữa thẹn thùng: "Là anh đem tôi dụ dỗ lên giường, chẳng lẽ chúng ta không phải cùng một dạng? Chúng ta vừa bắt đầu chung đụng, giống như tràn đầy tình ý." Vẫn còn nhớ năm đó lúc học quân sự chính là buổi tối kia, anh ôm sự mong nhớ cô, còn có ở nhà họ Đan từng bước tiến dần, cùng với sau lại nôn nóng sốt ruột muốn đem cô "Ăn" , anh chỉ biết dùng nửa người dưới để suy tính nếu làm người cầm thú có được hay không!
Hơn nữa cô là con gái, nếu chuyện xảy ra như vậy, cô chẳng lẽ không suy nghĩ mình bị thua thiệt sao? Chẳng lẽ khóc lóc yêu cầu phụ trách, không phải cô là nhân vật quan trọng gì? Xem chừng sẽ có mấy bạn nam đến coi, các loại tin tức xã hội sẽ đăng lên, nam nhân lý tưởng cùng nữ nhân nguyện ý lên giường nhưng nữ nhân lại không muốn cầu xin chịu trách nhiệm?
Như vậy hiện tại Đan Nhĩ Tín đây là như thế nào?
Đan Nhĩ Tín rất dị thường, anh mỉm cười, trong đôi mắt lại tràn đầy cố chấp cùng lạnh như băng, anh cầm tay Hách Tịnh đem cô từ trên người mình đẩy ra, anh từng cái từng cái gật đầu nói: "Hách Tịnh, xem như em lợi hại! Chỉ là em sẽ không tin, một ngày em không đáp ứng gả cho anh, anh cũng không coi trọng em rồi ! Em liền đói khát đi!"
Bị một người đàn ông trước mặt nói những lời như vậy, Hách Tịnh cảm thấy mình không xấu hổ tới chết thật đúng là da mặt quá dầy rồi. Lúc này cô đang trong tình trạng ngoài giận trong mềm, nhìn thấy trong lòng Đan Nhĩ Tín cũng không tốt, thần sắc tức giận cùng quật cường xem ra bị cô làm cho rất căng thẳng đáng thương, Hách Tịnh cũng không biết nên nói gì. Cùng anh lý luận sao? Tài ăn nói của cô tuy tốt, nhưng đối với người này đã quen vô cớ gây rối, lại không biết xấu hổ, nhất định không lại được anh; dụ dỗ anh đôi câu ư? Không có tâm tình đó, trong đầu chỉ còn dư lại chuyện tình buồn bực mà tránh ra.
Đan Nhĩ Tín đi theo sau cô, duy trì khoảng cách không xa không gần, trước khi tách ra liền nói: "Tối mai thời gian này ở chỗ cũ, anh tiếp tục phụ đạo cho em."
Hách Tịnh nghiêng đầu nhìn anh, khuôn mặt bất đắc dĩ không hiểu, Đan Nhĩ Tín ngược lại trấn định: "Anh chỉ nói không lên giường cùng em, chúng ta còn là bạn bè nha, anh sao có thể nhìn bạn gái mình bị người khác khi dễ, " dừng một chút, mang chút nghi ngờ không ý tốt hỏi: "Chẳng lẽ chỉ có lên giường em mới thừa nhận quan hệ của chúng ta?"
"Cút đi!" Hách Tịnh bị tức đến chết đi sống lại, cảm giác đầu mình thật là bị lừa đá mới có chút mềm lòng, không nhịn được nói tục, quay đầu bước đi, phía sau truyền đến tiếng buồn cười của Đan Nhĩ Tín, tâm tình của anh, dường như khá hơn một chút.
Hạm đội hải quân N là chiến đội trù bị quân sự sắp bắt đầu diễn tập, lần này nhân viên ở các đơn vị đại đội A cùng đại đội D đều cử người đến, vì vậy tất cả mọi người đang bận làm quen công việc, Trương Anh Tử cùng Lưu Miêu Miêu cũng đều có nhiệm vụ, Đan Nhĩ Tín cùng cấp dưới ở đội tin tức thì càng bận rộn hơn, chỉ có Lâm Sảng và Hách Tịnh làm phiên dịch là thanh nhàn nhất, họ là nhân viên biên chế trong đội tin tức, lại chỉ có thể làm chút công việc vặt.
Công việc chuẩn bị được tiến hành diễn tập trước, thiết bị truyền tin được kiểm tra đo lường cùng với điều chỉnh vũ khí trong giai đoạn kiểm tra thử. Sáng sớm trên mặt biển, từng dãy chiến hạm chỉnh tề chờ lệnh, thấy người vây xem, bao gồm cả Hách Tịnh như vậy cũng nhiệt huyết sôi trào.
Hạm đội N ở biển phía nam Trung Quốc, so với mấy cái hạm đội khác trong nước, những năm gần đây từng bước hoàn thiện th