Duck hunt
Âm Mưu Của Hoa Mĩ Nam

Âm Mưu Của Hoa Mĩ Nam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321503

Bình chọn: 8.00/10/150 lượt.

y, Uông Thiên Hồng chỉ có thể giống nhưcon thỏ nhỏ vô cùng ngoan ngoãn dựa vào ngực anh, nghe tiếng tim đập vững vàng của anh.Tiếng tim đập của Cao đại ca có tác dụng trấn an lòng người, ngực của anh cũng cực kỳ ấm,thực thoải mái, dần dần cô cũng không còn hoảng hốt cùng khẩn trương như trước nữa, vềphần những vấn đề muốn hỏi lại một lần nữa chết từ trong trứng nước, bởi vì không bao lâusau, cô cũng không cản nổi cơn buồn ngủ kéo đến mà lại tiếp tục tiến vào mộng đẹp.Xem ra cô bé Uông Thiên Hồng hình như càng lúc càng quen cũng như thích ứng với nhữnghành động thình lình nào đó của anh chàng Cao Dương rồi.********************************Cả ngày nay cô làm việc đều không tập trung…… đều tiên là nhầm xì dầu thành dấm chua,làm hại cô chỉ có pha nước sốt thôi mà cũng phải làm đến ba lần mới xong. Lại còn cả nhầmđường thành muối, thiếu chút nữa biến rau cải xào thành củ cải đường; Mà lúc này, cô đangnhìn chằm chằm vào cửa nhà đến phát ngốc.Đều là tại cái hôn giống như trong mơ lúc sáng làm hại, khiến cô làm việc gì cũng đều phântâm.Khi anh và cô thực sự tỉnh ngủ, anh dường như lại biến thành Cao đại ca ngày thường, thái độlại trở nên ôn nhu, săn sóc, hoàn toàn khác hẳn với cái người xấu xa bá đạo buổi sáng kia,hơn nữa cũng không đề cập đến chuyện xảy ra lúc sáng đến nửa chữ, mà cô đương nhiêncũng không đến nỗi không biết xấu hổ mà chủ động nhắc lại đâu nhá!Cô còn thật sự nghĩ cái màn cô không cẩn thận hôn phải anh ban sáng là nằm mơ! Nhưng màcảm giác mềm mềm ngứa ngứa kia lại chân thật đến vậy, một chút cũng không giống nằm mơnha!Ngay tại lúc thần trí Uông thỏ còn đang bay về cảnh tượng hôn môi ngoài ý muốn lúc sángsớm kia, phía sau truyền đến một tiếng nói mạnh mẽ…. ―Uông tiểu thư.―A Thuỷ bá! Như là bị người ta bắt được ý nghĩ mà mình đang suy nghĩ, cô sợ đến mức hétlên một tiếng.A Thuỷ bá lấy tay bịt tai, đau khổ nhíu mày, ―Oa! Uông cô nương này, cháu đừng có hét lớntiếng như vậy, ta tuy rằng lớn tuổi rồi, nhưng tai vẫn còn thính lắm a, không kém đi chút nàođâu, ta sắp bị cháu hét cho điếc rồi, thật sự sắp điếc!―Thực xin lỗi. Uông Thiên Hồng chột dạ xin lỗi.Còn đang vụng trộm nhớ lại chuyện sáng nay, đột nhiên có người đứng phía sau gọi tên mình,cô đương nhiên là bị dọa rồi. ―A Thuỷ bá gọi cháu có việc gì ạ?

―Cái này ta nghỉ phải hỏi cháu! Nhàn nhã không có việc gì làm, lão nhân gia ông yêu nhất làđi bộ ở cầu thang, thuận tiện có thể giúp hàng xóm trông coi, tuần tra này nọ, ai ngờ hôm nayông bất giờ hặp được Uông Thiên Hồng đang mất hồn mất vía đứng trước cửa Cao gia.Con bé này đương nhiên không có khả năng là trộm rồi, ông đương nhiên sẽ tiến đến thânthiết hỏi cô đang làm gì, ai mà dự đoán được sẽ bị hét to đến mức sắp bị điếc.Tầm mắt chuyển xuống dưới một chút, A Thuỷ bá như là phát hiện ta cái gì đột nhiêu kêuthành tiếng, ―Thiên Hồng cháu có chìa khoá nhà họ Cao nha!Uông Thiên Hồng lúc này mới chú ý tới, cô vừa khóa cửa, chìa khoá còn đang nắm trong tay,vẫn chưa rút ta khỏi ổ.―Trời ơi! Uông nhi, cháu không phải là ở chung với thằng bé ở Cao gia kia chứ? Ngay cảchìa khoá cũng có, thật sự rất khả nghi, ―Tuy tằng hai nhà các cháu thành hai đôi thực hợpnhau, nhưng sống chung vẫn không được tốt! Không có danh phận….Sống chung!Từ ngữ như thế thật sự kích động quá mức, cô sợ đến mạnh mẽ lắc đầu, ―A Thuỷ bá, bácđừng hiểu lầm, cháu không sống chung với Cao đại ca! Cháu chỉ đến nhà anh ấy làm cơm,sau đó đưa đến công ty giúp anh ấy mà thôi.Hình thức một nam một nữ chưa kết hôn mà sống chung, tuyệt đối không phải quan hệ giữacô với Cao đại ca lúc này.―Nhưng cháu có chìa khoá nhà họ Cao, còn ở phòng bếp nhà người ta nấu cơm, không khéocòn ngủ lại đây, đây không phải sống chung thì là cái gì? Ở trong mắt lão nhân gia ông, nhưvậy chính là sống chung còn gì!Cô sợ tới mức vội vàng xua tay phủ nhận. ―A Thuỷ bá, bác đừng nói lung tung, cháu với Caođại ca làm sao có thể là…… Cô nuốt nuốt nước miếng, ―Cái loại quan hệ đó!Kỳ quái? Cô rõ ràng chỉ ở Cao gia chăm sóc Cao đại ca một chút, nhưng vì sao mỗi câu mỗichữ của A Thuỷ bá đều làm cho cô cảm thấy chột dạ là sao a?Cô đúng là ngủ ở nhà Cao đại ca, thậm chí là ngủ ở phòng của Cao đại ca hẳn hoi; Quả thựcmấy ngày nay cô về ―nhà cũng không phải là nhà của chính mình, nhưng cái này tuyệt đốikhông phải là ―sống chung!AAA? Hẳn là không phải đúng không?―Được rồi, được rồi! Coi như A Thủy bá nói sai rồi, A Thủy bá biết cháu quan tâm hai đứa ởCao gia bởi bì cha mẹ chúng ở Canada, chúng cần phải có người chăm sóc. Nhìn mặt con bénày sắp cúi gập xuống rồi, A Thuỷ bá cũng biết với cá tính nhu thuận của Uông Thiên Hồng,tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện như thế.―Những năm gần đây, cũng may là có cháu chăm sóc cho hai anh em nó, kỳ thật cha chúngtái hôn cũng không có gì là không tốt, nhưng ông ấy lại đi cưới vợ người nước ngoài, kết quảcòn chuyển đến sống ở Canada, để lại hai đứa nhỏ đáng thương này! Điều này làm cho hàngxóm chúng ta nhìn cũng thấy thực đau lòng nha! Kỳ thực không có cha, không có mẹ bêncạnh mà có thể sống ngoan ngoãn như vậy, trưởng thành tài giỏi như vậy, hai anh em chú