
không phải sao? Chị dâu, món
quà lớn của chị so với quà của chúng tôi thật sự quý giá
à.”
Nam Dạ Tước đạp hắn một cước, “Trong mồm chó nhả không ra ngà voi.”
Hạ Phi Vũ đến, cũng không phải tình cờ, khi cô ta đứng ở cửa phòng,
thần sắc sáng sủa ban đầu cũa anh có chút âm u, , ánh mắt sắc
bén quét về phía mọi người, quả thấy một người chột dạ cúi đầu xuống,
hắn cũng là chịu không được Hạ Phi Vũ liên tục hỏi tới, lúc này
mới đem lộ trình hôm nay tiết lộ cho cô ta.
Ả đứng ở
cửa, vẻ mặt có chút hèn nhát, cô thấy Dung Ân ở đây, mất mát
trong lòng liền chuyển thành tức giận. Thì ra là, cùng vì Dung Ân ở đây, Nam Dạ Tước mới không có gọi cô ta đến.
Tay người đàn ông vẫn một mực đặt trên bả vai Dung Ân, cô ngẩng đầu,
thấy ánh mắt rũ xuống nhìn chằm chằm mình, Dung Ân nhấp khóe
miệng, hôm nay là sinh nhật Nam Dạ Tước, cô sẽ không làm loạn.
Hạ Phi Vũ đi tới, đem quà đặt lên bàn, ” Tước, happy birthday.”
“Ngồi đi. ” Nam Dạ Tước ý bảo cô ta ngồi vào bên cạnh bọn Tiếu Bùi,
phục vụ mang rượu đắt nhất lên, có người nhân cơ hội ồn ào
nói, ” Tước thiếu, cậu nói chị dâu tối hôm qua đã tặng quà,
nhưng các cậu có ai nhìn thấy không?”
“Không có! ” mọi người phối hợp. Nam Dạ Tước câu khởi khóe miệng, cười tà tứ vô cùng, “Vậy ngươi muốn như thế nào?”
“Có lẽ chị dâu hoàn toàn không có nhớ sinh nhật của cậu, món quà đó tất nhiên cũng bị lãng quên rồi, nhưng Tước thiếu ngại mặt
mũi nói vậy không chừng, như vậy đi, để cho chị dâu chính miệng
nói một chút, chị ấy tối hôm qua tặng quà gì, tặng như thế
nào, ở trên giường hay là dưới giường tặng, có được hay không?”
“Được, được!” Mấy người Tiếu Bùi ồn ào, Hạ Phi Vũ chỉ đành phải vỗ
tay theo, cũng là ngoài cười nhưng trong không cười, khóe miệng cương
lên, cô ta cắn chặt hàm răng, gượng gạo hết sức không tự nhiên.
Nam Dạ Tước thấy Dung Ân cúi thấp đầu, liền đem môi mỏng tiến tới bên tai cô, ” Tùy tiện bịa ra một cái đi.”
“Này, không được thông đồng, phạt rượu phạt rượu.”
Người đàn ông hiểu những quy củ này, mỉm cười gật đầu, cầm lấy rượu trên bàn uống một hơi cạn sạch.
“Chị dâu, nếu chị không nói ra, Tước thiếu phải uống hết rượu trên
bàn này, đến lúc đó chúng tôi cũng không chịu trách nhiệm, chính chị khiêng hắn về nhà nhé.”
Dung Ân nghĩ một chút, không phỉa là bịa ra một món quà, ánh mắt cô trấn định lại, ” Là một bóp da.”
“Ô, chị dâu chị muốn quản lý tiền của anh ta, có phải không?” Tiếu Bùi lai tiếp tục hỏi, “Là laoi5 bóp da gì?”
Dung Ân cũng không nhớ tên nhãn hiệu, liền nhớ lúc đó cửa hàng mình đến mua là chỗ đó, ” là Gucci.”
“Nói cũng có hình có dạng à, được, tôi hỏi câu nữa, đưa ở đâu?”
Dung Ân muốn nói đưa như vậy, nhưng Tiếu Bùi tất nhiên không buông tha
chuyện vui này, lúc cô sắp mở miệng liền ngăn lại, ” Đợi một
chút, , đáp án chỉ có hai loại, hoặc là trên giường, hoặc là chính là
dưới giường. Để bảo đảm độ chính xác, chúng ta để cho Tước
thiếu cùng trả lời, tôi đếm 1 2 3, nếu lúc này đáp án giống
nhau, chúng tôi liền tin, nếu là một trời một vực, sự trừng phạt
này có lẽ chạy không khỏi rồi.”
Nam Dạ Tước phác thảo
môi, cũng không có ngăn cản bọn họ làm càn, Dung Ân liếc anh một
cái, nghĩ thầm người đàn ông này không đứng đắn quen, bình thường nói chuyện cũng không biết xấu hổ, lần này đoán chừng cũng sẽ như vậy.
“Tôi đếm đây, 1 2, 3!”
“Trên giường.”
“Dưới giường.”
“Ha ha ha ha — ” mọi người chỉ kém ôm bụng cười, Tiếu Bùi lại càng khoa trương, ngón tay chỉ hướng Dung Ân, cười đến hồi lâu không nói ra lời.
Dung Ân đỏ bừng cả khuôn mặt, ráng đỏ dường như lan tràn tới cả cổ, lời
nói ‘ trên giường ’ đó lại nói ra từ miệng cô, hơn nữa lanh lảnh vang dội, bên người, người đàn ông đang dựa vào cũng vậy ức chế
không được lay động lồng ngực, tâm tình vui vẻ, vỗ vỗ bả vai Dung Ân
nói, ” Là anh nhớ sai rồi, em tặng ở trên giường.” ( thiệt là
nhịn không nổi hạnh phúc mà)
Hạ Phi Vũ uống rượu, chỉ cảm thấy khổ sở mãnh liệt, khó có thể nuốt xuống.
“Được rồi, được rồi, trả lời không giống nhau , chịu phạt.” Tiếu Bùi
khóe miệng như cũ hàm chứa cười, “Phạt cái gì đây? Mọi người muốn
xem cái gì?”
“Hôn bằng lưỡi đi, kiểu kích tình.” Có người đề nghị, lập tức có người hưởng ứng.
Nam Dạ Tước tháo ra hai nút áo, lột ra hai bên xương quai xanh khêu
gợi, Tiếu Bùi thấy Dung Ân không nói, có lòng tốt nhắc nhở, ” Chị dâu, hôn cái đi, nếu không những chai rượu này rót hết, nói
không chừng hắn lại nổi thú tính tại chỗ à.”
Hai tay
người đàn ông nắm chặt lấy mặt của cô, vừa muốn cúi người hôn , Dung
Ân liền theo bản năng nghiêng mặt đi, Nam Dạ Tước cánh tay ôm bả vai của cô, ở bên tai cô nói, “Ân Ân, cái này coi