Polly po-cket
Ái Phi Nghe Noi Nàng Muốn Trèo Tường

Ái Phi Nghe Noi Nàng Muốn Trèo Tường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327974

Bình chọn: 8.5.00/10/797 lượt.

tám tuổi a.”

Tuy rằng đã ngọc thụ lâm phong, phong độ bất phàm, ôn nhuận như ngọc, khuôn mặt lúc nào cũng trưng ra biểu tình lạnh như hầm băng vạn năm, nhưng cho dù thế nào, cũng chỉ mới hơn tám tuổi, vẫn còn là nhi đồng á?

Như vậy có phải là phạm pháp, cưỡng bức trẻ em vị thành niên không? Nàng liều mạng nghĩ.

Haiz, nhưng nàng cũng quên mất, chẳng phải nàng cũng tiếp nhận nụ hôn của “nhi đồng” đó sao.

“Nếu Thanh Vũ đại nhân cảm thấy vẫn còn sớm, hẳn là cũng sẽ trước mang Hoàng Thượng trước đi quan sát a.”

Tiểu Thanh nghĩ nghĩ một lát rồi đưa ra kết luận này, vào những buổi tối nhàn nhả, không có việc gì làm, các nàng sẽ tụ họp lại, nói chuyện phiếm, lại nói một ít chuyện khuê cung, không muốn biết cũng khó.

Quan sát?! Ý chẳng phải là xem người khác “cá nước thân mật” sao? Gương mặt tái nhợt đột nhiên đỏ hồng, như một quả táo đỏ mọng, nàng chậm rãi cúi đầu, hai má của Y Y lúc này, nhiệt độ của chúng so với nước trong đũng mộc còn muốn ấm hơn a.

“Ác, đúng rồi, có một ít sách, là Thanh Vũ đại nhân đưa cho Hoàng Thượng, đều là chuyện trong khuê cung, hoàng phi nếu muốn xem một chút, thừa dịp Hoàng Thượng không ở đây, nô tỳ giúp ngươi lấy lại đây.”

Gương mặt của Tiểu Thanh đạt đến trình độ “lãnh huyết”, quả thật là nói ra thật trơn tru, đơn giản như việc đến ngự thiện phòng lấy một đĩa điểm tâm vậy.

“Không, không cần, bản cung đối với mấy chuyện đó không có hứng thú gì.” Y Y trên mặt cố tỏ ra lạnh lùng, nhưng lại xấu hổ đứng dậy, bước ra khỏi mộc đũng.

Vài cung nữ thấy thế cuống quít giúp nàng chà lau toàn thân, đưa cho nàng một tiết khố sạch sẽ, bên dưới còn lót thêm một lớp vải bông mịn.

Nguyên lai không có băng vệ sinh, nữ tử cổ đại là như thế vượt qua “Mặt trời đỏ” .

Chính là, có chút không thoải mái, dù sao có một chút dầy, đi đường cảm thấy có chút vướng chân, dù thế nào cũng phải cẩn thận lúc di động, sợ rơi xuống.

“A, đúng rồi, nô tỳ thiếu chút nữa quên ,”

Tiểu Thanh dường như nhớ tới cái gì, mở ngăn tủ ra, lấy ra một cái hộp được điêu khắc tinh xảo đưa đến trước mặt Y Y.

“Đây là lễ vật Hoàng Thượng tặng cho phi tử khi đã trưởng thành, bình thường từ khi ra đời đã ban cho, nếu không phải lão cung nữ có nói qua, nô tỳ thật sự cũng không biết.”

Lễ vật? Y Y tiếp nhận hộp gỗ, đặt ở trong tay, xem qua xem lại, nhấc nhấc nâng nâng, có cảm giác rất nhẹ nha.

Phù Vân Khâu Trạch, nam nhân phúc hắc này hội đưa cho nàng cái gì? Không, phải nói là muốn đưa cho phi tử của hắn cái lễ vật gì đây?

Tò mò, Y Y mở nắp hộp, lập tức trợn to mắt, cái hộp đang cầm trong tay thiếu chút nữa rơi xuống đất, trên gương mặt bất giác hiện lên một chút thất vọng, nàng còn tưởng rằng là cái gì, nguyên lai là cái này.

Bàn tay nhỏ lấy từ trong hộp gỗ ra một cái yếm đỏ tươi, cắt may tinh xảo, nhỏ nhỏ xinh xinh.

“cái này?”

Nàng cúi đầu nhìn nhìn bộ ngực của mình, bằng phẳng chẳng khác gì sân bay quốc tế, so với nam nhân cũng không khác bao nhiêu. Hắn là cố ý lấy cái này tới để cười nhạo nàng? Không thể linh hoạt một chút, thay đổi “lễ vật đặc thù” này hay sao?

“Hoàng phi, đây chính là do tú nương lợi hại nhất hoàn cung chế tác a, đường kim tinh xảo tỷ mỹ, chất liệu thượng đẳng, bên trên có thêu hoa mẫu đơn sống động diễm lệ, còn có hồ điệp nhảy múa vờn quanh, nếu cái này đem ra ngoài cung, bán đi ít nhất cũng mấy trăm lạng bạc a.” Tiểu Thanh không giỏi tính toán, nhưng đại khái ít nhất cũng là giá này a.

Mấy trăm lượng? Y Y đối với với ngân lượng, đơn vị tiền tệ của triều đại này không có nhiều khái niệm, nàng chỉ biết là làm gì cũng phải cần ngân lượng, hãy nhìn Tiểu Thanh xem, aiz, một bộ bộ dáng kinh ngạc, phỏng chừng vật này rất đáng giá, đổi được không ít tiến đây.

“Không mặc được không?”

Nói không chừng về sau ra ngoài còn có thể bán, nghĩ đến đây, trên mặt Y Y nổi lên một nụ cười quỉ dị, thập phần gian trá a

Nhưng mà, rất nhanh, ảo tưởng của nàng bị câu nói tiếp theo của Tiểu Thanh dập tắt sạch sẽ.

“Chỉ sợ không được, hoàng phi, từ ngày có nguyệt tín, người hằng ngày sẽ mặc vật ấy, đợi cho Hoàng Thượng trở về, xem người mặc có thích hợp hay không, nếu không hợp, sẽ thay người, đích thân lựa chọn một cái khác.”

“Vì cái gì?”

Y Y cơ hồ bị phồn văn lễ tiết trong cung làm cho đầu váng mắt hoa, chỉ là một bộ nội y thôi, cũng cần phiền toái như vậy.

“Nếu Hoàng Thượng tự mình xem, chọn lựa thứ thích hợp nhất cho người, đã nói lên nương nương ở trong lòng Hoàng thượng địa vị không giống bình thường; Ngược lại, nếu Hoàng thượng không xem, không có ý muốn chọn lựa, khả năng người bị thất sủng. Dùng phương thức này, có thể ngầm biểu đạt tâm ý của Hoàng thượng đối với hậu cung, biết được là Hoàng thượng đối với vị phi tần nào là sủng ái hay là ghẻ lạnh.”

Thanh âm bình tỉnh, không nhanh không chậm giải thích, Tiểu Thanh đối với những qui cũ này rất tinh tường.

Mặt tối sầm, leo lên giường, trùm chăn, che kín toàn thân, từ trong chăn đệm, đột nhiên truyền đến mùi hương nhàn nhạt của ái đó, má phấn đột nhiên ửng hồng, nàng phất tay, nói vọng ra:

“Bản phi không mặc, ai nói gì nữa cũng không mặc.”

Luyện xong thuậ