
ồn tại, cũng đã xảy ra.
Sạch sẽ.
Tinh khiết.
Đơn thuần.
Nhu thuận.
Tốt đẹp.
Phản ứng đầu tiên chính
là trong đầu nhảy ra những chữ này.
Người trong ảnh chụp ước
chừng chỉ tầm tuổi học sinh trung học, mặc một chiếc sơmi màu trắng
sạch sẽ, mỉm cười ngại ngùng đối diện máy ảnh, hình như vì có ánh
sáng chiếu vào nên ánh mắt hơi hơi nheo lại, toàn bộ hình dáng nhu
hòa vô cùng.
Cảm giác thật là một
đứa trẻ tốt đẹp.
Đúng, đứa trẻ, đây chính
là ấn tượng đầu tiên của Trì Quy đối với Tô Nhiên.
Trì Quy cũng không nói
cho bảo bối nhà mình, từ ngày nhận thức nhau cho đến hiện tại cũng
chưa từng nói qua, chẳng qua, từ một đứa trẻ sạch sẽ tốt đẹp, biến
thành độc nhất vô nhị chỉ thuộc về Trì Quy, đứa trẻ được nuông
chiều cả đời.
Không biết ai đã từng
nói, bạn nhịn không được đem người ta trở thành đứa trẻ để cưng
chiều, có lẽ cũng bởi vì tình yêu đã vô cùng sâu đậm.
Bất quá lúc đầu, Trì
Quy chẳng qua đối với biệt danh Ngày nắng của bạn nhỏ fan hâm mộ
ngốc tự nhiên này có ấn tượng ban đầu tương đối không tồi. Gia nhập
giới võng phối thời gian không tính là ngắn, hơn nữa bản thân cũng
có không ít kinh nghiệm, cho nên Trì Quy cũng không có suy nghĩ gì
thêm, cho đến nay cũng không nghĩ đến sẽ có cái gì khác phát sinh.
Tựa như trước đây đã nói
qua, Trì Quy cũng không có ý định tìm người trong giới, không, phải
nói cho chính xác là không muốn tìm một nửa của mình thông qua
Internet.
Có lẽ, có thể nói lần
này cũng không có ý định đó.
Hơn nữa, Trì Quy theo bản
năng nhìn gương mặt cười có chút ngại ngùng trên hình ảnh kia, không
tự giác mà hơi hơi nhíu lại mi tâm một chút.
Không biết vì cái gì, bản
thân Trì Quy cũng không thể nói rõ, anh cứ như vậy trong nháy mắt đột
nhiên vô cùng không hy vọng đứa trẻ này cùng giới đồng tính có liên
quan, hay hoặc là, không hy vọng loại khả năng chính mình suy đoán sẽ
biến thành sự thật.
Sau đó chúng ta gọi cái
loại cảm giác này chính là kìm lòng không đặng mà có ý muốn bảo
hộ, đây là nói sau a.
[Phòng ngủ của Tô Nhiên'>
“Tô Nhiên a, lần trước mày
mua quyển đã ném chỗ nào rồi? Cho tao mượn xem
một chút, nhanh lên.” Trình Ngạn Thần từ trên giường thò đầu ra, nói.
Tô Nhiên cau mày suy nghĩ
một chút, sau đó quay đầu lại, buông quả táo đã bị cắn một cái,
nghiêm túc hỏi lại: “Cái kia, không phải mày đã mượn rồi sao?”
“Không phải đâu người anh em,
ông đây ngay cả bìa quyển sách kia cũng chưa sờ qua nữa!” Trình Ngạn
Thần trở mình xem thường một cái.
“... A, là như vậy a.”
Lại một lần nữa thật sự nghiêm túc suy nghĩ.
...
Trình Ngạn Thần vừa
thấy phản ứng này, đương nhiên đã thành thói quen, bình tĩnh đón
nhận.
Tốt lắm, xác định trăm
phần trăm kiểu này bạn trẻ Tô Nhiên vẻ mặt vô tội khuôn mặt tinh
khiết thuần lương lại một lần nữa đem sách của mình cho mượn rồi sau
đó quên luôn ở biển người mờ mịt.
Trình Ngạn Thần đối
diện trần nhà liên tục trở mình xem thường năm lần, lúc sau nhịn
không được liền nói, “Tao nói này, Tô công tử, Tô bạn học, Tô tài tử,
Tô dở hơi, mày hẳn đã đem dung lượng não toàn bộ dành cho bài vở và
học tập hết rồi hay sao mà đáng thương đến mức không có chút xíu
nào khả năng tự gánh vác cuộc sống vậy hả? Quên trước quên sau thế
này, mày mà tham gia kỷ lục Guiness thế giới về quên nhanh nhất chắc chắn
sẽ giành chiến thắng a! Đừng có làm tao nghĩ mày cố ý như thế để
gây ấn tượng với các giáo viên nữ được không?
“Tao không có.” Phản bác
thực nhanh chóng, ngữ khí thực ủy khuất.
“Không có cái gì? Không
có dung lượng não?”
“Tao có!”
“Có? Có cái gì? Có cố
tình gây chú ý với giáo viên nữ mà không thể công khai?”
... !!!
Dĩ nhiên cùng Trình cầm
thú tranh cãi là vô cùng không sáng suốt, bạn nhỏ Tô Nhiên bĩu bĩu
môi, không nói nữa, ở trong lòng yên lặng mà một trăm hai mươi lần
mắng chửi Trình Ngạn Thần thật xấu xa, lần sau tuyệt đối không gọi cậu
ta rời giường, nếu lại gọi cậu ta nữa mình chính là con cún nhỏ a,
vẫn là không thích được dân Bắc Kinh!
Mặc niệm xong, Tô Nhiên
quay đầu lại nhìn máy tính, buồn bực mà há miệng cắn thật mạnh
một miếng táo thật to.
Mười phút sau.
Trình cầm thú ở trên
giường lăn qua lộn lại ba trăm sáu mươi lăm loại tư thế lại một lần
nữa thò đầu ra.
“Tiểu Tô a.”
“... ?”
“Thật nhàm chán nên giờ
tao đi ngủ ha, mày nhớ tắt đèn tắt máy tính tắt di động đóng cửa a,
quan trọng nhất là, hắc hắc, sáng mai tao