
t định có bồ bịch trên sàn nhảy.
Tôi nghi ngờ vợ tôi ngoại tình là rất có
lí. Thông thường, một khi phụ nữ đã có người đàn ông khác, sẽ thường tránh quan
hệ tình dục với chồng. Về điểm này, đàn ông và đàn bà quả rất khác nhau. Đàn
ông có thể quan hệ tình dục với kẻ khác giới dù không yêu, nhưng phụ nữ lại
không thể làm được như vậy. Tuy không muốn gây nghi ngờ cho chồng, nhưng để
tránh né chồng, thái độ của họ khi trên giường cũng không khỏi lộ ra. Khi chồng
đề nghị quan hệ, họ sẽ lấy lí do để từ chối như mệt, người khó chịu… Nhưng bị
từ chối nhiều lần, người chồng sẽ nghi ngờ. Ngoài ra, tuy có lúc cố gắng thỏa
mãn nhu cầu của chồng, người vợ cũng không chút hứng thú, kém nhiệt huyết,
không được như xưa… Từ những phản ứng nhỏ đó, người chồng cũng có thể đoán ra
được vợ mình không còn chung thủy.
Một khi đã nghi ngờ vợ ngoại tình, phản ứng
của người chồng khi ân ái cũng khác hẳn. Trí tưởng tượng là năng lực xuất sắc
mà con người vốn có. Trong trường hợp này, nó sẽ gây tác dụng không tốt. Đầu óc
người chồng sẽ luôn tưởng tượng cảnh vợ mình làm tình với thằng đàn ông khác.
Và trong thế giới tưởng tượng của anh ta, nhất định là người vợ và tình nhân
làm tình giỏi hơn. Chúng sẽ thể hiện ra niềm vui sướng và những tư thế mà trước
kia người chồng và người vợ chưa từng làm… Càng nghĩ như vậy, người chồng sẽ
càng khoác lên người gánh nặng tự ti, bị công kích bởi thứ chưa từng gặp.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, kết quả sẽ rất
thảm hại. Dù hai vợ chồng vẫn duy trì quan hệ như trước nhưng tác động của trí
tưởng tượng sẽ khiến họ không đạt được hiệu quả tình dục. Cuối cùng cũng sẽ dẫn
đến chuyện mất khả năng tình dục. Tưởng tượng mình không thể thỏa mãn vợ, nhưng
người đàn ông khác lại làm được, đối với bất kì người đàn ông nào cũng là một
đòn công kích chí mạng, một cú thất bại. Nói cách khác là mất tư cách đàn ông.
Thế nên, nếu tiếp tục như vậy tất yếu dẫn đến tác động to lớn về mặt xác thịt
của người đàn ông.
Cứ nghĩ đến vợ mình bị thằng đàn ông
khác ôm ấp, không chừng trong người vợ mình còn đang giữ tinh dịch của thằng
đàn ông khác, tôi lại nảy sinh cảm giác ghê tởm mãnh liệt và càng thêm căm hận
vợ. Sau khi biết vợ không còn chung thủy, bất luận về thể xác hay tinh thần
cũng khiến tôi bị tổn thương ghê gớm.
Lẽ ra muốn bắt trộm thì phải gặp trộm,
muốn bắt đôi gian phu dâm phụ thì phải bắt quả tang cả hai. Nhưng trong tình
huống không bắt quả tang được cả hai, tôi không nên khẳng định vợ mình đã ngoại
tình. Nhưng bằng trực giác và những biểu hiện trong quá trình sinh hoạt tình
dục với vợ, tôi vẫn có thể khẳng định rằng cô ấy có nhân tình. Thực ra, đối với
việc vợ có bồ hay không, cũng rất dễ chứng minh.
Nhưng
tôi không muốn chứng minh. Bản tính tôi không phải là người thích nhìn trộm
những riêng tư của người khác. Tôi thấy những người đàn ông kiểu vậy quá nhỏ
nhen, dù đối tượng bị lục soát là vợ mình và động cơ họ làm là muốn bảo vệ tình
yêu, hôn nhân và gia đình mình. Hơn nữa, dù tôi có thuyết phục mình đi theo dõi
vợ chăng nữa, ngộ nhỡ sự thật chứng minh được rằng những gì tôi đoán là sự
thật, vậy tiếp theo tôi phải làm gì. Về điểm này, tôi vẫn chưa nghĩ kĩ.
Nói
thật, tôi rất sợ tới một ngày, những tiên đoán là sự thật, tôi thà tự lừa dối
mình rằng vợ tôi không đi ngoại tình còn hơn. Đúng vậy, tôi thừa nhận, về vấn
đề này, tôi có phần hơi tự ti, ưa ru ngủ mình. Tôi chính là thằng đàn ông hèn
như vậy.
Theo
sử sách đã ghi, có một vị tướng nọ xuất quân ra biên ải đánh trận, ba năm sau
trở về, phát hiện vợ mình đang mang thai. Rõ ràng trong thời gian chồng đi đánh
trận, cô vợ không chịu đựng nổi cảnh phòng không suốt ba năm ròng, đã lén lút
quan hệ với người khác. Trong thời đại trọng nam khinh nữ, chồng tuyệt đối có
quyền hành chi phối vợ như thế, nếu là người đàn ông khác, nhất định sẽ bỏ vợ,
nhưng vị tướng đáng yêu đó lại không làm vậy. Ông ta còn đắc ý tuyên bố với bên
ngoài rằng việc vợ ông mang thai trong thời gian ông đi vắng là vì quá yêu ông,
ngày đêm nhung nhớ tới ông nên làm cảm động trời phật. Trời phật thương tình,
dùng sức thần thông cho phép họ hoàn thành tâm nguyện giao hợp với nhau dù xa
cách nghìn trùng.
Trong
cuộc sống, dạng đàn ông như vậy thật hiếm. Tôi có một người bạn, rất thành thật
trong công việc, hàng ngày đều chủ động làm việc hăng say tới rất khuya. Hết
giờ làm vẫn còn cùng bạn bè đi uống rượu, rồi có lúc lại quay về công ty làm
tiếp. Một bạn đồng nghiệp có quan hệ rất tốt với anh ấy không nhịn được, đã căn
vặn. Mãi sau, anh ấy mới thú thực là: Cứ nghĩ đến khi về nhà, có thể vợ không ở
nhà, mình lại không dám quay về.
Thì
ra vợ anh ta sau khi lấy chồng vẫn tiếp tục đi làm, lại có địa vị khá cao,
thường xuyên về nhà rất muộn. Cứ như vậy, nếu anh ấy về nhà sớm khi vợ vẫn chưa
về, anh thường nảy sinh ngờ vực “Hay là vợ mình có bồ?” Ám ảnh về tâm lý như
vậy khiến anh như người mất hồn, đứng ngồi không yên, tự mình làm mình trở nên
đau khổ khôn nguôi.
Nhưng
dù như vậy, anh ấy cũng không dám mở miệng hỏi vợ là tại sao luôn về