Ai Là Của Ai

Ai Là Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325903

Bình chọn: 10.00/10/590 lượt.

ất thoải mái, mà cô cũng rất mệt……… Đến khi tỉnh lại, thấy

hàng mi dài của Chu Vệ trước mắt mình khẽ động đậy, cô ngây ngốc nhìn thật lâu

mới nhớ tới phải đứng lên, vừa lúc anh cũng tỉnh dậy, hai người nhìn nhau không

nói gì……

Nhìn nhau không nói gì……

Thật tốt, thật tốt, cô thật sự không biết nên nói cái gì cho phải.

QM trở lại nói, nhiệm vụ

cuối cùng chỉ còn một bộ key phải hoàn thành trong ngày hôm nay.

“a set of keys.” Cô nhắc

lại nguyên lời thoại của qm. ok, chỉ cần đổi lại một phép tính……

“Vừa rồi, em nói cái gì?”

Chu Vệ đột nhiên mở miệng.

Triêu Huy nhìn:“a set of

keys, sao vậy?” Cô là nói như vậy đúng mà, tại sao anh lại có vẻ mặt mang bộ

dáng bí hiểm thế kia?

Chu Vệ thẳng thắn nhìn

cô, hỏi:“Em khẳng định phát âm đúng chứ?”

“Đúng mà.” Triêu Huy lần

nữa xác nhận, quả quyết nói, nhưng khi ánh mắt chạm đến bờ môi nhếch lên càng

ngày càng hiện rõ ý cười xấu xa như là thực hiện được gian kế của anh, thì

không dám khẳng định chắc chắn.

“Em nói là, a set of

kiss?” Chu Vệ lặp lại, chậm rãi rút ngắn khoảng cách giữa hai người.

Triêu Huy sững sờ nhìn

hai tay anh đặt ở trên vai cô, nhìn nhìn lại khung đối thoại trên màn hình, do

dự gật đầu.

“Em khẳng định đúng……”

gương mặt tuấn tú của Chu Vệ tới gần, trong đôi mắt đẹp là sóng tình nồng nàn

như có bao nhiêu cực quang,“Cái này?”

Dựa sát vào.

Môi anh lành lạnh vững

vàng kề sát vào môi cô.

Một loại cảm giác tê dại

cùng với cảm giác lạnh như băng truyền đến trong đầu Triêu Huy, chỉ một thoáng

sau đã lan tràn khắp toàn thân. Trong nháy mắt, cô như bị đông cứng lại, trong

đầu ùa tới một loại cảm giác nổ tung mãnh liệt.

Chu Vệ một tay đỡ lưng

Triêu Huy, một tay nhẹ nhàng nâng cằm của cô lên, dùng môi mình miêu tả đường

viền của môi cô, thật lâu mới rời đi. Nâng cằm cô, nhân cơ hội ôm lấy khuôn mặt

thanh tú, lưu luyến không nỡ buông, cũng thuận thế lướt xuống dưới, một đường

vuốt ve chiếc cổ nhẵn nhụi của cô, dừng ở bờ vai mảnh khảnh mịn màng.

Đôi mắt quả hạnh

nhìn anh thất thần, khuôn mặt bởi vì hít thở không thông mà đỏ ửng, thấy anh

như vậy mà tự kiềm chế bản thân.

“Nếu phát âm không sai,

vậy thì ngữ pháp sai mất rồi, phải dùng số nhiều mới đúng.” Anh vừa nói, lại ôm

cô vào trong lòng lần nữa, hôn, trao đổi tiếng tim đập cho nhau.

Hơi thở rối loạn, không

biết là cô hay là anh, Triêu Huy cảm giác mình nên giãy dụa một chút, nhưng

toàn thân đã mềm nhũn, không có nổi một chút sức lực, dường như bị môi anh làm

phép. Số nhiều……kisses…… Anh trước kia đã từng nói cô cách phát âm dài ngắn có

chút lẫn lộn, cô không nghĩ là lại lẫn lộn tới mức này, ngay cả “keys” và

“kiss” cũng không phân biệt rõ ràng. Lẫn lộn thật tốt a…… Vì sao anh muốn hôn

cô…… Tại sao lại thành cái dạng này, có chút lạnh, có chút tê dại, có chút ngọt

ngào, có một chút hỗn hỗn độn độn, còn có rất nhiều cảm xúc chưa từng trải

qua……

Trong mơ hồ nghe được

giọng nói của Chu Vệ: “Dùng số nhiều chứ?”

Số nhiều? A set of theo

sau là danh từ đếm được ở dạng số nhiều, kiss là danh từ có thể đếm được,…… Cô

gật đầu.

“Bao gồm sau này chứ.”

Chu Vệ lại hỏi.

Bao gồm sau này…… Cái gì?

Triêu Huy ngơ ngác nghĩ, thấy sắc mặt Chu Vệ xuân sắc vô biên, trong nháy mắt liền

tỉnh ngộ.

“Anh, anh……” Cô đỏ mặt,

chỉ vào anh, run rẩy.

Chu Vệ thản nhiên mặc kệ

cho cô chỉ, cười nói: “Anh nói anh có thể đoán trước được đối tượng nụ hôn đầu

của anh, còn nhớ không?”

“Em, Em……” Triêu Huy chỉ

vào chính mình, run lẩy bẩy.

Chu Vệ kéo tay cô xuống

nắm ở trong lòng bàn tay mình, nói:“Vừa mới phát sinh chính là anh đoán được,

mặc dù như thế, anh cũng không nghĩ đối với em cảm giác lại tốt như vậy. Chớ

quên em mới vừa nói, là số nhiều, số nhiều.” Anh cường điệu, hài lòng thấy vẻ

mặt ngốc ngếch của Triêu Huy, từ không giải thích được, rồi ngạc nhiên, cuối

cùng biến thành khiếp sợ.

Số, số nhiều! Ý của anh

ấy là về sau còn muốn…… Hôn cô?

“Anh đã nói, quan hệ giữa

chúng ta không phải như thế.” Triêu Huy nhỏ giọng nhắc nhở anh.

Anh lúc nào thì nói như

vậy? Chu Vệ phát huy trí nhớ siêu phàm của mình, rốt cục nhớ tới một màn nào đó

trước đấy không lâu, nói:“Anh là nói, tuy anh là ba của Thọ Thọ, em là mẹ của

Thọ Thọ, hai cách xưng hô này tất nhiên không thể đẩy anh và em thành cái loại

quan hệ đó. Nói cho cùng thì chuyện này với quan hệ của chúng ta là hai chuyện

rất khác nhau.”

…… Cô đã quên mất, tương

lai anh đương nhiên là một luật sư ưu tú, tài hùng biện tất nhiên phi phàm.

“Tại sao lại hôn em?”

Triêu Huy cúi mặt, vô lực hỏi. Hôn cô, có ý nghĩa là quan hệ của hai người từ

đây sẽ không giống với lúc trước, cùng người này ở chung một chỗ, cô có thể

đoán được cuộc sống của mình sẽ lệch hướng ra khỏi quỹ đạo bao nhiêu.

Chu Vệ nắm đôi bàn tay

cô, nói:“Bởi vì anh muốn hôn em, chỉ đơn giản như vậy thôi.”

Chân cô mềm nhũn……

“Này…… Tại sao lại muốn

hôn em?” Nhưng thật ra cô chính xác muốn hỏi chính là, tại sao người đó lại là

cô?

“Anh muốn không chỉ riêng

là hôn, mà còn muốn nhiều hơn nữa, em có muốn nghe hay không?” Chu Vệ nhướn mày

nhìn cô.

Ầm! Triêu Huy cảm


Duck hunt