pacman, rainbows, and roller s
Ai Dắt Em Qua Nỗi Đau

Ai Dắt Em Qua Nỗi Đau

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323503

Bình chọn: 8.00/10/350 lượt.

vòng eo Hoàng Minh. Anh đã từng là chồng cô và bây giờ cũng thế. Vậy mà thời gian xa cách đã khiến cô có cảm giác như mình bị chồng ruồng bỏ từ rất lâu. Cô lúng túng, cô run rẩy như kẻ đang vụng trộm với người tình. Rất lâu sau, đôi môi cô mới dám hé mở đón nhận nụ hôn nồng nàn ấy.

Tâm Lan ngước nhìn anh, đôi mắt nâu ngân ngấn nước làm cô hoảng sợ. Anh cúi đầu hôn lên đuôi mắt cô, một giọt nước mắt đậu xuống chân mi cong dài. Những ngón tay cô đưa lên chạm lấy khuôn mặt anh. Cô nhớ vầng trán cao, sống mũi thẳng, những cọng râu lún phún đang nhô lên hay vài cọng tóc khô đâm vào da cô nhồn nhột, ran rát. Nỗi nhớ về anh chưa bao giờ dập tắt trong cô, niềm yêu thương hòa mình vào những khát khao mãnh liệt cùng anh cũng chưa bao giờ vơi đi dù chỉ là thoáng qua trong ý nghĩ.

Má anh dụi dụi nhẹ vào cổ cô, bàn tay anh giữ chặt hai bên vai cô. Cái đụng chạm ngẫu nhiên vào khoảng vai để trần làm da cô chợt nóng bừng, nhịp đập của trái tim như điên loạn. Cô buộc mình phải nhích người ra một chút rồi tách hẳn khỏi vòng tay ôm của anh. Cô cảm thấy khó thở nên đã nhanh chân lẩn trốn về phía phòng ngủ. Giọng cô như thì thầm:

- Anh nghỉ sớm đi. Sáng mai chúng ta còn phải về ngoại đón bé Nguyên Thảo nữa. Nếu không sẽ trễ mất buổi dự tiệc cưới của chị Hoàng Ngân.

Hoàng Minh gật đầu rồi đi theo sau Tâm Lan về phòng ngủ. Anh ngồi xuống bên cạnh cô. Cô với tay mở nhạc, những bản tình ca lãng mạn và da diết buồn. Cô đưa cái nhìn mệt mỏi về mọi thứ xung quanh. “Chiếc giường này bao lâu rồi mới đón nhận hai chủ nhân của chúng quay trở lại?” – Nghĩ tới đấy thôi, đôi mi cong vội vàng cụp xuống.

Anh hôn lên vầng trán thông minh của cô, lướt xuống cằm và môi hôn đậu trên chiếc cổ trắng cao. Cô ngả vào vòng tay anh, nuốt nghẹn. Bởi khứu giác của người phụ nữ mang bầu rất nhạy bén, nhất là trong hoàn cảnh này, cô như mê mải tìm lại cảm giác đã bị đánh mất từ rất lâu.

Hoàng Minh cởi hẳn chiếc áo sơ mi rồi vắt lên chiếc ghế gỗ ngay cạnh bàn trang điểm của Tâm Lan. Anh đỡ tấm lưng mảnh và đặt nhẹ người cô nằm xuống. Đôi tay anh lần kéo theo đường khóa váy, lớp váy bung đến đâu, môi hôn anh lướt nhẹ tới đấy. Nụ hôn đầy rực lửa đam mê lướt dọc theo đường cong cơ thể của người vợ. Hơi thở nóng hổi từ anh phả lên lớp da tưởng chừng như mất hết cảm giác khiến Tâm Lan thoáng rùng mình. Những ngón tay mơn man đôi vai trần, tới cơ thể ngọc ngà đầy sức sống, cho đến vùng bụng hơi nhô cao. Anh hơi sững người và nhìn Tâm Lan dò xét dưới ánh sáng mờ ảo của đèn ngủ. Đôi mắt cô vội lảng tránh và nhanh tay kéo tấm chăn mềm phủ lên vùng bụng.

- Em có tin vui phải không, Tâm Lan? – Hoàng Minh ghé sát tai cô, thì thào hỏi.

- Em ba mươi rồi chứ ít à? Ngồi làm việc nhiều và lười vận động nên bụng chảy xệ chút thôi.

Tâm Lan tìm một lý do để đánh lừa anh. Anh lặng lẽ mỉm cười rồi gạt tấm chăn mềm ra khỏi người cô, bàn tay anh bắt đầu mơn man lên những vùng da thịt nhạy cảm thơm mát. Trong ngọn lửa yêu thương dữ dội qua nhiều ngày nguội tắt, cô cũng chẳng kịp đẩy anh ra khỏi vòng tay khao khát của mình…

Chưa bao giờ Tâm Lan trở nên như thế, một sự ham muốn dồn dập tràn ngập cả cơ thể và tâm hồn cô. Cô muốn có anh trọn vẹn đêm nay mà không bị ai quấy rối. Cô muốn được tan chảy trong những cái vuốt ve dài bằng những cử chỉ chậm chạp từ đôi tay ấy. Bởi cô biết, chỉ có anh mới có thể đem đến cho cô sự thỏa mãn trong niềm hạnh phúc nối dài bất tận…

Những môi hôn nồng nàn suốt đêm sưởi ấm hai tâm hồn tưởng chừng như đã chết úa. Những tiếng rên xiết miên man hết sức nhẹ nhàng đánh thức cả hai trái tim tìm về bên nhau sau nhiều ngày đi lạc. Những khao khát yêu thương càng không thể vùi chôn khi cả hai đang ước muốn…

Suốt đêm, cô nghe thì thào tiếng xin lỗi hòa cùng tiếng yêu thương

Biết đâu, cơn mưa đêm nay sẽ đưa cả hai cùng nhìn thấy cầu vồng vào sáng sớm mai khi thức dậy…

Anh có Kiều Thanh rồi thì cũng phải cho em lần nữa được cầm bó hoa cưới trên tay chứ?

Gia đình Tâm Lan tiến đến trước mặt vợ chồng Hoàng Ngân, cô gửi lời chúc mừng tới hai người và hết lời ca ngợi chiếc váy cưới màu trắng Hoàng Ngân đang mặc.

Bé Nguyên Thảo cười tít mắt khi được cô dâu Hoàng Ngân hôn vào hai bầu má. Cô nói với người chồng bằng tiếng Pháp:

- Buckley! Em rất yêu cô bé này.

- Cô bé quả là xinh đẹp. – Buckley gật đầu và nở nụ cười thân thiện.

- Con yêu cô chú lắm! – Bé Nguyên Thảo cười tít mắt và hôn vào bên má Hoàng Ngân.

- Ngoan nào bé Thảo, chúng ta sẽ nói chuyện với cô Hoàng Ngân sau nhé!

Lúc này, Hoàng Minh mới lên tiếng và đi lên phía trước một bước. Buckley đưa tay ra trước bắt tay Hoàng Minh. Anh nói lời cảm ơn gia đình Tâm Lan bằng thứ tiếng Việt ngọng nghịu. Ngân đỡ lời chồng và nhã nhặn mời gia đình Tâm Lan cứ tự nhiên nhập tiệc.

Tâm Lan bắt gặp vị sếp già của mình đang ngồi ở bàn tiệc ngay giữa sảnh. Ông sếp dường như cũng đã nhìn thấy gia đình cô, gọi lớn:

- Tâm Lan! Ba đang ở đây.

Tiếng gọi của ông khiến Tâm Lan bất ngờ nhưng vô cùng hạnh phúc.

Bé Nguyên Thảo khom người lễ phép.

- Con chào ông ạ!

Ông sếp cười nheo cả đuôi mắt lại. Ông vỗ vào v