
tử đáng thương,đệ cho rằng giải tình cổ chỉ cần một đêm thôi
sao?” Nàng lại duỗi tay nhẹ vỗ mặt hắn.”Đệ nhầm rồi! Mỗi tháng đến ngày
trăng tròn,đệ sẽ cần ta,cho đến ta có thai mới giúp đệ giải cổ.”
Ha ha! Chính xác mà nói chỉ cần nàng nhận được tim hắn sẽ giúp hắn giải cổ thôi.
Mộ Dung Quyết trừng to mắt,không thể tin nhìn Hướng Tiểu Tứ.
“Ngoan,ánh mắt đừng trừng lớn thế,ta sẽ sợ.” Vỗ ngực một cái,nàng giả vờ sợ hãi.
“Hướng Tiểu Tứ,sẽ có một ngày ta nhất định bắt nàng trả lại những việc đã làm với ta!” Mộ Dung Quyết siết tay oán hận nói.
“Lời nói này,đệ đã nói rất nhiều lần!” Nàng đã nghe suốt mười ba năm
rồi đấy.”Được rồi! Đi mau đi!” Giống như đuổi đi ruồi nặng,nàng nhìn hắn vung vẫy tay.
“Nàng bảo ta đi ta liền phải đi sao?” Nữ nhân đáng chết,nàng muốn hắn rời khỏi hắn không rời khỏi,để xem nàng có thể làm gì hắn!
“Đệ không đi?” Hướng Tiểu Tứ khiêu mi.
Lúc này,ngoài cửa vừa vặn truyền tới giọng nói nhỏ nhẹ.
“Tiểu thư,người đã tỉnh sao?” Tỳ nữ hầu hạ nàng đã đến.
“Đệ xác định không đi?” Nàng dù bận vẫn ung dung nhìn hắn.
Mộ Dung Quyết thân thể cứng đờ,hung ác liếc sang nàng.
“Ta tỉnh rồi,vào đi!” Trừng sao! Trừng sao! Ta sẽ để đệ trừng to hơn một chút!
“Dạ.” Tỳ nữ khẽ trả lời,từ từ đẩy ra cửa phòng.
“Đáng chết!” Thấp nguyền rủa một tiếng,Mộ Dung Quyết vội vã nhảy xuống giường,mặc quần áo tử tế.
“Thế nào? Không phải lkhông đi sao?” Nằm người xuống Hướng Tiểu Tứ chống hai má,lười nhác nhìn hắn.
“Nàng nhớ cho ta !” Quẳng xuống lời căm giận,Mộ Dung Quyết giận giữ
trừng cô,bình sinh lần đầu giống như tình phu vụng trộm chật vật từ
song cửa phi thân nhảy ra ngoài.
Phía sau truyền tới tiếng cười lanh lãnh rất chói tai.Hướng Tiểu Tứ đáng chết.
Dám sỉ nhục hắn,hãy nhớ lấy.
Cho dù muốn trả mối hận cũng không có cách,Mộ Dung Quyết hoàn toàn
không thể báo thù Hướng Tiểu Tứmà giống như dĩ vãng bị nữ nhân kia ăn
sạch sẽ.
Mỗi đến tháng đến ngày trăng tròn,hắn hoàn toàn không cách kháng cự
cổ độc bên trong thân thể,hàng đêm chạy đến khuê phòng nàng,sáng sớm thì len lén rời khỏi,hoàn toàn không được để ai bắt gặp!
Đường đường một đại nam nhân bị nàng biến thành giống như tình phu
yêu đương vụng trộm,tôn nghiêm phái nam của hắn đã bị nàng đạp đến không còn một móng,không đường chọn lựa ah!
Nhưng qua một khoảng thời gian ngay cả Mộ Dung Quyết cũng không phân
rõ,đụng nàng do cổ độc phát tác hay chính hắn cam tâm tình nguyện?
Hắn giống như trúng tình cổ của nàng,cho dù tình cổ không phát tác hắn cũng muốn nhào đến nếm mật ngọt.
Đối với nàng hắn hoàn toàn không cách kháng cự.Hoặc ngay chính hắn cũng không muốn kháng cự?
Ý nghĩ này làm Mộ Dung Quyết sửng sốt.
Đối với nàng hắn thật sự hết cách!
Tựa như bây giờ,nàng nhất thời vui vẻ chạy đến Mộ Dung sơn trang làm
khách,hắn cũng không thể cự tuyệt,phụ thân còn căn dặn hắn phải chiếu cố tốt nàng,dù sao hai bọn từ nhỏ lớn lên tình cảm hẳn rất tốt.
Cái rắm! Hắn cùng nàng tình cảm ở đâu chứ? Đó là giả,hắn không phản kháng được nàng có được không!
Nhưng hắn chỉ nói vậy thôi đến khi nàng đến hắn chiêu đãi rất tốt.Hơn nữa mỗi đêm luôn khắc chế không được mình,lặng lẽ lén đi vào phòng
nàng,ở trên giường cùng nàng kịch liệt triền miên.
Hoàn toàn không cần cổ độc khống chế,hắn tựu mình dâng lên thân thể để nàng hưởng dụng!
Nghĩ đến bản thân thật tệ mà!
Banh lấy má,Mộ Dung Quyết rất tức giận bản thân.
“Quyết đệ đệ,sắc mặt đệ thật khó coi,ai chọc giận đệ tức giận nữa?”
Mở lên nấp chung trà,nhấp một hớp long tỉnh thượng hạng,Hướng Tiểu Tứ
nhàn nhạt liếc mắt nhìn sang Mộ Dung Quyết.
Mỗi lần hắn buồn bực,nàng đều nhìn thấy trong mắt.
Ha ha! Hắn bực dọc nhưng vẫn quan tâm nàng! Đầu gỗ ngu ngốc này cuối cùng dần dần có tiến triển rồi nha.
Nhưng còn chưa đủ,nàng còn chưa nghe hắn nói yêu nàng,cho nên trước
mặt hắn nàng luôn giả vờ không quan tâm,không để hắn phát hiện nàng rất
thích hắn.
Haizzz! Hắn một chút cũng không biết muốn giả vờ cũng không phải dễ.
Nghĩ đến điểm này Hướng Tiểu Tứ buồn bực không thôi.
Cho nên không thể làm gì khác cố gắng dùng hắn phát tiết,ai bảo hắn ngốc,hắn đần làm chi!
Hướng Tiểu Tứ hỏi làm Mộ Dung Quyết không nhịn được trừng nàng,ở
trên đời này chỉ có nàng mới khiến hắn tức giận.”Không được gọi ta Quyết đệ đệ.”
Thật đáng ghét nàng còn gọi hắn thế kia,hắn chỉ thích nàng gọi thẳng
tên hắn nhưng chỉ đến lúc hai người lửa nóng triền miên nàng mới dùng
thanh âm mềm mại gọi hắn”Quyết”,trừ lần đó ra luôn”Quyết đệ đệ” ,
“Quyết đệ đệ” gọi hắn.
Xưng hô này làm hắn ghét,hắn không phải đệ đệ của nàng!
Hướng Tiểu Tứ nhìn Mộ Dung Quyết,thả xuống chén sứ trong tay,từ từ
nghiêng người dựa vào hắn.”Vậy đệ thích ta gọi đệ tên gì? Quyết sao?”
Đang nói nàng còn cố ý nhẹ nhàng thổi hơi nóng trêu chọc hắn.
Hơi thở thơm ngát lờn vờn quanh chóp mũi,còn có thanh âm mềm mại làm
hắn nhớ lại nàng nũng nịu trong lòng hắn,luôn dùng thanh âm rên rỉ này
hô lên tên hắn.
Thân thể nóng hổi khắc chế không được mình,đành ở trong đình
viện,vươn ra bàn tay to kéo nàng vào trong lòng,để nàng ngồi lên đùi
mình,cúi đầu xuống liền bắt lấy cá