XtGem Forum catalog
Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản

Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322975

Bình chọn: 8.5.00/10/297 lượt.

ốn tỉnh cũng bị anh đánh thức . . . . . ."

"Vậy em vẫn giả vờ hôn mê đến giờ? Em không phải định làm cho anh sốt ruột

chết a?"

Nghĩ đến những lời nói của chính mình đều bị Lâm Khả Tâm nghe được , Tư Đồ Viêm mang theo chút ngượng ngùng , trên thực thế , vì muốn làm cho anh áy náy nên Lâm Khả Tâm định giả vờ hôn mê , chờ thêm vài ngày nữa sẽ tỉnh , nhưnng cô luyến tiếc khi thấy anh vì cô mà khóc , mới tỉnh lại ngay.

Nhưng cô không thể đem những lời này nói cho anh biết ...

Lâm Khả Tâm thè lưỡi: " Không trách em , thật ra em cũng muốn tỉnh nhưng thấy anh nói vui vẻ vậy em không muốn cắt ngang anh thôi."

Huống chi cô thật sự thích những lời nói khi cô hôn mê mà anh nói ra , kia những lời thổ lộ làm cho cô kích động xém khóc ra , nên mới giả vờ nhịn nghe một chút , ai biết tỉnh lại có nghe được nữa không?

Tư Đồ Viêm bỗng nhớ tới cái gì: " Nếu vậy , kia Hách Sa Sa vưa rồi. . . . . ."

"Ừ , cái đó em cũng nghe rồi." Nói xong câu này , Lâm Khả Tâm và Tư Đồ Viêm trầm mặc xấu hổ trong một lát.

Thật ra lúc anh khóc cô đã định tỉnh lại nhưng vừa vặn Hách Sa Sa cũng vào nên liền giả vờ hôn mê tiếp , cô vốn tưởng đối với Hách Sa Sa anh yêu thương nhung nhớ anh sẽ vui vẻ chấp nhận mới đúng , nào ngờ sự thật làm cô ngoài ý muốn một phen .

Xem ra những gì Tư Đồ Viêm nói đều ra thật , anh thật lòng yêu cô , nghĩ vậy , hơn nữa hiểu biết thời ấu thơ bi thảm của Tư Đồ Viêm , cùng với mâu thuẫn của mình , Lâm Khả Tâm không định trách anh nữa .

Cô thương anh , anh cũng yêu cô , còn cái gì tốt đẹp hơn?

Nhưng Lâm Khả Tâm vẫn là có điểm lo lắng

"Viêm , chờ sức khoẻ của em bình phục , em muốn về nhà một chuyến. . . . .

."Không đợi Tư Đồ Viêm trả lời , Lâm Khả Tâm bật người bổ sung: " Anh yên tâm , lần này em sẽ không trốn nữa."

Đối với sự cam đoan của cô , Tư Đồ Viêm nhịn không được bật cười: " Đứa ngốc , từ hôm nay trở đi em hoàn toàn tự do không chỉ thế em muốn gì anh cũng sẽ thoả mản yêu cầu của em."

"vậy anh và em cùng về thăm mẹ nha , mang theo cục cưng nữa?" Lâm Khả Tâm thử ướm lời.

Sau khi biết thân thế Tư Đồ Viêm , Lâm Khả Tâm lo lắng anh sẽ để ý thân phận của mẹ cô , nhưng anh lại sảng khoái đáp: " Ừ , gặp mẹ."

Nếu trước kia , anh sẽ cười nhạt với đề nghị của cô nhưng bây giờ anh lại thay

đổi.

Tất cả phát ra từ nội tâm , Tư Đồ Viêm cũng muốn biết rốt cuộc nữ nhân nào tài

cán đã dưỡng dục được Lâm Khả Tâm tốt như vậy?

Vì vậy hai người thương lượng thật tốt , vốn kế hoạch của Lâm Khả Tâm chờ sau khi chuẩn bị tâm lý thật tốt sẽ trở lại Hách Gia , dù sao đã xảy ra nhiều chuyện cô cũng biết nên nói rõ với mẹ Lâm , huống chi cô không biết Hách Gia lấy thái độ gì đối xử với cô.

Lúc trước , Lâm Khả Tâm cảm thấy có Hách Sa Sa còn yên tâm nhưng sau khi phát sinh nhiều chuyện , liền ngay cả Hách Sa Sa cũng làm cô khẩn trương .:

Nhưng còn không đợi cô chuẩn bị tâm lý tốt , Cố Thiếu Kiệt đã mang đến tin dữ " Khả Tâm , bệnh tim của mẹ em tái phát , hiện tại đang ở bệnh viện làm phẩu thuật."

"Cái gì?!"

Nghe tin tức đó , Lâm Khả Tâm cảm giác chính mình đều mộng: " Mẹ em phẩu thuật ở đâu? Cố Ca Ca mau dẫn em đi , nhanh lên."

Ngay lập tức , Cố Thiếu Kiệt mang Lâm Khả Tâm đến phòng mổ , nhìn thấy Cố Thiếu Kiệt và Lâm Khả Tâm xuất hiện , hơn nữa còn mặc quần áo bệnh viện , vợ chồng Hách Gia không khỏi khó hiểu , mà Hách Sa Sa lạnh lùng nhìn Lâm Khả Tâm.

"Hách Thúc Thúc , mẹ cháu sao rồi?" Lâm Khả Tâm lo lắng tiến lên hỏi Hách

Thiểu Hoa

Hách Thiểu Hoa thở dài: " Ai , chúng ta vừa đem mẹ cháu vào trong , phỏng chừng 1 hay 2 tiếng nữa mới xong , bất quá cháu phải chuẩn bị tâm lý tốt , bệnh tim mẹ cháu luôn tái phát , chuyển biến cũng không tốt lắm , lần trước phát bệnh bác sĩ nói tình trạng không khả quan , phỏng chừng sẽ dữ nhiều lành ít."

"Mẹ , như thế nào. . . . . ."

Lâm Khả Tâm không thể tin vào những gì mình nghe , cô che miệng ,ánh mắt đã ửng hồng , cứ vậy mọi người chờ ngoài phòng cấp cứu , mà Tư Đồ Viêm nghe được tin này cũng nhanh chạy đến , thuận tiện mang theo đứa nhỏ .

Qua một lúc sau , bác sĩ bên trong đi ra , lắc lắc đầu " Thực xin lỗi chúng tôi đã cố gắng hết sức , nhưng tình trạng của bệnh nhân rất nghiêm trọng , thừa dịp bệnh nhân còn chút ý thức , các người muốn nói gì thì nhanh lên."

Bác sĩ còn chưa nói xong , Lâm Khả Tâm liền chạy vào " Mẹ Mẹ. . . . . ."

Lâm Khả Tâm nhào đến bên cạnh mẹ Lâm , nước mắt tuông ra giống trời mưa "Khả Tâm , con đã trở lại?"

"Mẹ , con về rồi , thực xin lỗi , con gái về trễ , thực xin lỗi. . . . . ."

Nhìn thấy gương mặt tái nhợt của mẹ Lâm , áy náy cùng khổ sở nổi lên trong

lòng Lâm Khả Tâm

Mẹ :Lâm nhẹ nhàng vuốt tóc Lâm Khả Tâm " Khả Tâm , có thể gặp con một lần cuối cùng , thật sự là tốt quá." Mẹ Lâm nói xong , nghẹn ngào

"Thực xin lỗi , mẹ phải đi rồi , để con lại một mình . . . . . .mẹ rất lo lắng . . . . .

.huống chi mẹ còn chưa nhìn thấy con kết hôn , còn chưa được ẩm cháu ngoại , mẹ muốn gặp người đang ở cùng con thế nào?"

"Mẹ , mẹ yên tâm con sẽ cho mẹ gặp" Nói xong , Lâm Khả Tâm vội vàng quay đầu mà không biết Tư Đồ Viêm lúc nào đứng sau cô , còn có ôm