XtGem Forum catalog
Ác Ma Chi Sủng

Ác Ma Chi Sủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325623

Bình chọn: 10.00/10/562 lượt.

cô, lại đối con dâu Kiều Bối Nhi này không hài lòng, có

bác gái thiên vị, cô không tin đấu không lại Kiều Bối Nhi giống như con

ngốc này. Haiz… Kỳ thật cô cảm thấy Kiều Bối Nhi trước kia cũng như con

ngốc không có gì khác, yếu đuối dễ bắt nạt !

Kiều Bối Nhi dường như cảm giác được Kiều Tịch Nhan địch ý, luôn sợ

hãi nhìn cô ta. Dùng xong bữa tối, Kiều Bối Nhi lại trở về phòng nghỉ

ngơi, Kiều Tịch Nhan cũng không có hành động đặc biệt gì vì Lục Mạn Nhã

đã dặn cô, bảo cô tạm thời cái gì cũng không cần làm, chờ bà đến đây rồi nói sau !

Nửa đêm, Kiều Bối Nhi đột nhiên ngồi dậy, rất nhanh mặc vào bộ quần

áo có vẻ dễ dàng hoạt động. Mở cửa phòng ra, đi đến phòng Vũ Văn Lạc,

nhẹ nhàng mở cửa ra. Vẫn không đưa tay bật đèn nhưng bóng tối đối với cô mà nói, tựa hồ không có ảnh hưởng gì nhiều.

Kiều Bối Nhi đi đến bên giường, đột nhiên đưa tay ra, vệt sáng mỏng

manh chớp qua, cả thời gian nháy mắt cũng không có thì cô đã thu tay về. Sau đó lại lẳng lặng trở lại phòng mình, đem cửa phòng khóa trái, mở

cửa sổ ra nhảy xuống.

Phòng khách trong biệt thự, sáu người ngồi đó vẻ mặt đều là nản lòng, trầm mặc một lúc lâu mới có người mở miệng.

Lam Tư nhíu mày hỏi,“Lão đại thế nào ?”

Lãnh Dạ Bạch mặt sắc ngưng trọng nói,“Lão đại vẫn không ăn không uống, cứ tiếp tục như vậy…”

Bùi Diệc vẻ mặt áy náy, trong lòng đều là tự trách. Phạm Bảo Nhi nhìn anh một cái, lên tiếng hỏi,“Một chút tin tức cũng không có sao ?”

Nam Cung Liệt xoa trán, bất đắc dĩ nói,“Chúng tôi đã nghe phân phó

của lão đại, phái mọi người đi tìm nhưng vấn đề là… Chị dâu nhỏ cô ấy…”

Tuy anh không nói hết câu nhưng mọi người trong lòng đều rõ, tình

huống như vậy, chị dâu nhỏ còn sống khả năng hầu như là không. Lão đại

chẳng qua là không chịu hết hy vọng, nhưng trong lòng anh ấy khẳng định

cũng đã rõ, nếu không cũng sẽ không đau lòng như vậy !

Nam Cung Liệt đột nhiên hỏi,“Tần Nhu đâu ?” Trong mắt tia ác độc chợt lóe qua. Người phụ nữ chết tiệt kia, cậu nhất định phải đem cô ta bầm

thây vạn đoạn !

An Thụy sắc mặt cũng không dễ coi,“Tần Nhu bị Danny. Rock bắt trở về, người phụ nữ đó lúc trước trốn đi. Dù sao cô ta bị bắt trở về cũng

không có ngày vui vẻ, hiện tại quan trọng nhất là lão đại !”

Tần Nhu với Lãnh Nguyệt Tâm mà nói cũng là tình địch, cô làm sao có

thể bỏ qua cho cô ta ? Hơn nữa cô cũng không ngốc như vậy, nếu giữ Tần

Nhu, Tư Minh Dạ rất nhanh sẽ điều tra ra cô.

Nam Cung Liệt vẻ mặt bất đắc dĩ,“Cậu cũng không phải không biết tính

lão đại, chúng tôi khuyên không được, trừ phi là chị dâu nhỏ…”

Bọn họ vẫn biết chị dâu nhỏ đối với lão đại rất quan trọng nhưng không nghĩ tới lão đại sẽ sụp đổ.

Trong phòng lầu 3 không có bật đèn, chỉ có thể thấy lờ mờ một người nằm trên giường.

Tư Minh Dạ lẳng lặng nằm, đau lòng đến hít thở không thông, hơi thở

thuộc về cô càng lúc càng mờ nhạt, cũng sắp hoàn toàn biến mất khỏi thế

giới của anh nhưng anh lại bất lực, sao cũng bắt không được.

“Bé cưng, không phải đã đồng ý sẽ không rời khỏi anh sao ?” Thì thào

nói nhỏ mang theo đau khổ vô tận, vì sao ông trời phải tàn nhẫn như vậy ? Ngay cả cô cũng phải cướp đi, anh chỉ cần cô cũng không được sao ?

Hai mắt chua xót đau đớn lại không có nước mắt,“Bé cưng…”

Cửa sổ mở rộng ra, bóng người hiện lên, sau đó là thanh âm hai chân

rơi xuống đất, cước bộ rất nhẹ nhưng Tư Minh Dạ vẫn nghe được, anh vẫn

không nhúc nhích, tùy ý họng súng chỉ vào tim mình.

Bé cưng, em thật sự không ở thế giới này sao ? Vậy anh sẽ đến với em được không ? Không có anh, cô nhất định sẽ sợ hãi !



Đột nhiên một người mặc bộ âu phục màu đen vọt vào phòng khách,“Đường chủ, có người xâm nhập !”

Mọi người liếc nhau vội vàng hướng đi lên lầu. Nếu trước kia bọn họ

hoàn toàn không lo lắng nhưng hiện tại lão đại lại làm cho bọn họ không

thể không lo lắng !

“Ầm” một tiếng, cửa phòng bị đá văng ra, bóng đen đứng trong phòng

tay run lên một chút, một phát súng bắn trên vai Tư Minh Dạ, sau đó bản

thân cũng ngã về phía sau.

Mọi người vội vàng hướng cửa sổ nhìn lại, bọn họ căn bản còn chưa kịp ra tay người nọ liền đã chết, là người trên cửa sổ ra tay. Hơn nữa bọn

họ hình như cảm nhận được trên người người đó bốc lên lửa giận.

Kiều Bối Nhi nhìn một đám người ngây ngốc, thiếu chút nữa tức bể phổi,“Lam Tư, lấy đạn ra !”

Kết quả cô vừa lên tiếng, một đám người vốn đã phục hồi tinh thần lại lại ngây người, Kiều Bối Nhi thiếu chút nữa bị tức chết. Đưa tay mở

đèn, sau đó không vui trừng mắt một đám ngốc,“Muốn tôi ra tay đánh tỉnh

các người sao ?”

“Chị… Chị dâu nhỏ…” Nam Cung Liệt không thể tin trợn tròn đôi mắt vốn đã tròn của anh,“Chị… Chị không chết…”

Kiều Bối Nhi lúc này không có tâm trạng nhiều lời với cậu, nhìn Lam

Tư. Lam Tư phục hồi tinh thần lại, vội vàng bắt đầu xử lý miệng vết

thương của Tư Minh Dạ. Kiều Bối Nhi vẫn trầm mặt, có thể nhìn ra rất tức giận. Bởi vì lo lắng Tư Minh Dạ, cô mới có thể nửa đêm lẻn vào, không

nghĩ tới lại đúng lúc gặp được một màn như vậy !

Từ trên cổ thi thể kia tìm ra một kim bài nhỏ, nhìn chữ “Ám” trên

mặt, Kiều Bối Nhi trong mắt đều là sự