
u
hiệp nữ như vậy, vì sao ta lại không thể trở thành một hiệp nữ?
Tư Đồ Sương lắc đầu ” nghe ngươi nói kìa, dù sao Lãnh gia trang của
ngươi cũng coi như co chút danh tiếng, muội phu sẽ hiểu chuyện , ngươi
hảo hảo nói chuyện với hắn, có lẽ…”
“Không có cửa đâu!” Thủy Tâm hừ nhẹ. “ ta đều năn nỉ nhiều lần, hắn
ngay cả một chiêu võ công cũng không dạy ta, ta là tự thân học trộm một
chút, lại cầu các ca ca âm thầm dạy ta một ít nên mới có một thân công
phu này. Nói cho ngươi nha, đại tẩu gả đến trước đây cũng là một hiệp
nữ. Sau khi nàng gả đến đây, cha không cho nàng dùng võ công a”
Tư Đồ Sương lại thở dài. “nhưng ngươi cũng không cần vì làm hiệp nữ mà không từ thủ đọan đi”
Thủy Tâm nhún vai ” không có biện pháp, bị bắt buôc thôi”
Tư Đồ Sương không biết nên nói như thế là tốt hay không nữa, cho nên chỉ có thở dài.
Lãnh gia trang thanh thế, uy tín vang dội cả hắc bạch lưỡng đạo, mà
trang chủ Lãnh Thương Hùng cá tinh ngay thẳng, làm việc cẩn thận, hắn
chỉ có một chút tật xấu đó là trọng nam khinh nữ. Hắn kiên trì tư tưởng: nam chủ ngọai, nữ chủ ngọai; bởi vậy nữ nhân bên trong Lãnh gia trang
không được tùy ý động võ, đặc biệt là tam nữ nhi Thủy Tâm hướng hắn đòi
học võ công, hắn liền từ chối thẳng thừng. Thủy Tâm luôn luôn ngưỡng mộ
các hiệp nữ đương nhiên sẽ không có khả năng liền từ bỏ, nàng liền vụng
trộm học, âm thầm luyện. Nhưng mà, như vậy nàng còn không vừa lòng, đến
tuổi cập kê nàng liền quấn quýt lấy Lãnh Thương Hìng đòi xuất môn, làm
hiệp nữ xông xáo giang hồ.
Nhưng thường khi nàng chưa nói xong, Lãnh Thương Hùng đã nổi giận
rống lên ầm ĩ. Bất quá với nàng nó cũng giống như gió, thổi từ tai phải
qua tai trái, sau đó ra ngòai. Trong lòng thầm nghĩ, nếu đến năm nàng
mười sáu tuổi mà cha còn không đáp ứng, nàng sẽ trốn nhà bỏ đi, tự mình
đi tìm hiểu cũng được. Không ngờ, việc thuyết phục của nàng chưa tiến
hành được bao lâu, đại họa liền xảy ra trước mắt.
Lãnh gia nhị tiểu thư Lãnh Ngọc Tâm, vốn là sẽ gả cho thiếu bảo chủ
Triều Dương Bảo, ai biết còn chưa qua cửa, Lãnh Ngọc Tâm cùng đại sư
huynh của nàng nảy sinh tình cảm, chẳng những ước hẹn chung thân còn đem gạo nấu thành cơm. Cho nên trước khi Triều Dương Bảo đến cưới, Lãnh
Ngọc Tâm đành phải đem chân tướng sự thật nói cho phụ thân biết
Tức giận bốc hỏa, nổi trận lôi đình, nhưng Lãnh Thương Hùng cá tín
chính trực, sẽ không đem con gái mình đã là tàn hoa bại liễu gả cho
người, càng không nói đến Triều Dương Bảo về danh vọng địa vị đều hơn
hẳn Lãnh gia trang, sao có thể chịu được sự lừa gạt cùng vũ nhục này.
Hồi sau, chính thất của Lãnh Thương Hùng nghĩ ra cách đưa tam nữ Lãnh
Thủy Tâm gả thay. Việc này đối với ước mơ, xông pha giang hồ, hành hiệp
trượng nghĩa của Thủy Tâm giống như sét đánh ngang tai, đúng là tai họa
bất ngờ từ trên trời rơi xuống.
Nàng mới không cần lập gia đình. Còn chưa có lập gia đìnhđã bị cha
quản muốn chết, nếu gả cho người, có phu quân lại thêm cha mẹ chồng,
chẳng khác nào bị quản tới hai lần a. Đến lúc đó, chí hướng làm hiệp nữ
của nàng làm sao thực hịên được. Nàng tình nguyện cả đời không cần gả
cho người, tình nguyện hưởng thụ cuộc sống độc thân tự do. Có lẽ, chỉ
cần nàng giống nhị tỷ, trở thành tàn hoa bại liễu thì cha sẽ không ép gả nàng a. Nàng vẫn là phải nhanh chóng thực hiện ý định này.
“Rốt cuộc là ai dạy ngươi làm như vậy?” Tư Đồ Sương tò mò hỏi.
“Không ai a! Ta chính mình tưởng thôi!” Thủy Tâm trả lời. “Xem nhị tỉ, cha không phải không bắt buộc nàng gả cho?”
“Nhưng là. Nàng về sau vẫn là gả cho ngươi đại sư huynh nha.”
“Cho nên la!” Thủy Tâm đắc ý nói: “ta mới có thể tìm một người qua
đường không quen biết, cứ như vậy ngay cả chính ta cũng không biết nên
tìm ai, thế thì ta vĩnh viễn cũng không cần lập gia đình”
Lúc Thủy Tâm vừa biết được quyết định của cha, phản ứng đầu tiên là
chạy trốn, đáng tiệc vận khí không tốt, đến nửa đêm đã bị đại ca bắt về. Sau đó bị canh giữ gắt gao, muốn chạy trốn cũng không thóat. Cũng bởi
vậy, nàng mới nảy sinh kế họac: rút củi dưới đáy nồi.
Nàng quấn quýt lấy đại nương cùng đến miếu Quan Âm ở Đặng huyện thắp
hương, ban đêm khi ngủ lại ở khách điếm, liếc mắt liền thấy ở gian phòng tối đối diện có một thư sinh áo trắng vừa bước vào. Vóc dáng cao to,
bóng lưng tiêu sái, nàng lập tức quyết định là hắn. Nàng biết những
người trông coi nàng canh giữ bên ngòai khách điếm,nên nàng cứ lớn mật
tiến vào phòng thư sinh áo trắng, thuận lợi thực hiện kế họach của mình.
“Ngươi thực ngốc!” Tư Đồ Sương mắng: “Cha ngươi vẫn là có thể đem
ngươi gả cấp người không vợ, hoặc rõ ràng cho ngươi gả đi ra ngoài làm
thiếp, kia không phải thảm hại hơn?”
Thủy Tâm hoạt bát le lưỡi. “ta khi đó vừa cập kê không bao lâu, nương lại qua đời sớm, không có ai dạy, ta làm sao biết nhiều như vậy” Nàng
chột dạ cuối đầu
“Bất quá, kết quả vẫn là không có a!”
“Là nha!” Tư Đồ Sương trợn trừng mắt. Tức giận nói: “Còn không phải
béo tiểu tử giúp ngươi……” Nàng xoay mình nhíu mày nói nhỏ.” Thật không
biết hắn là giúp ngươi, vẫn là hại ngươi?”
“Đương nhiên là giúp ta