
ua, lại giành được phần lớn thị trường của Hãng Ford, làm Henry Ford tức điên lên.
Ðây chính là phong thái của đấng nam nhi.
Sau khi bị bãi miễn chức vụ, thiết kế hợp lý thông thường nhất là:
vui vẻ tạm biệt quá khứ, thoải mái cởi mở như xưa, tràn ngập nhiệt tình
của cuộc sống, đi mở một con đường khác. Trên con đường mới vẫn ngoan
cường biểu hiện mình, thực hiện mình. Nixson là một điển hình thành công ở đây.
Nixson trong tiếng cười rầm rộ nhận chức tổng thống lần thứ hai, vì
vụ Watergate mà lập tức từ đỉnh núi Hymalaya của vinh dự và quyền lực
rơi xuống tận Thái Bình Dương, khét tiếng xấu xa, lúng ta lúng túng bị
đuổi khỏi ngôi báu Tổng thống. Mới đầu, Nixson một thời lòng dạ tiều
tụy, ủ rũ không ngóc dậy được. Nhưng cuối cùng vẫn là dùng triết học
nhân sinh "mãi mãi không quay đầu trở lại" của ông để chiến thắng bản
thân, đã mở ra một cố gắng mới ngoan cường. Sau khi ông bị hạ bệ, đã
liên tiếp xuất bản mấy tác phẩm, trở thành loại sách bán chạy nhất làm
chấn động thế giới. Mặc dù khó trở lại vũ đài chính trị, nhưng ông vẫn
hăng hái sôi nổi trên các vũ đài của toàn thế giới, nhiệt tình không
giảm so với những năm xưa. Sau khi bị hạ, ông đã từng đi thăm 18 nước
từng gặp 16 nguyên thủ quốc gia và luôn luôn tiếp nhận phỏng vấn của các báo và vô tuyến truyền hình. Trong văn phòng làm việc ở phố Wall, nơi
ông sinh hoạt, thường có bạn bè cấp cao đông đúc,
trung bình mỗi ngày nhận khoảng 60 cú điện thoại. Tháng 7 năm 1984
thậm chí ông còn nhận lời mời đã chủ trì hoạt động 25 năm cuộc "Biện
luận nhà bếp" nổi tiếng giữa ông với Khơrútxôp. Ông đã sắp xếp sinh mệnh của mình đến mức hết sức sinh động.
Bạn chẳng lẽ không cảm thấy cuộc đời như thế cũng chưa đủ hoàn mỹ sao?
* Sau lúc sa ngã, cuối cùng chỉ có chính bạn mới có thể cứu vớt được bạn.
* Tự ruồng bỏ, đây là một con rắn độc mãi mãi làm hủ bại và cắn rứt tâm linh.
* Mãi mãi không nên nói "Hỏng hết rồi" đối với mình.
Ðời người bãi bể nương dâu, việc đời dồn dập, chúng ta có một số
người hoặc sa ngã vào cũng bùn tội ác; hoặc lúc thiếu thời đã vào trại
cải tạo lao động; hoặc khi đang độ hào hoa phong nhã bị tù trong ngục,
sống cuộc đời trong song sắt khổ sở.
Việc tốt không ra ngoài cửa, việc xấu truyền đi ngoài ngàn dặm. Bạn
một khi bị sa ngã, lập tức tiếng xấu đồn đi khắp nơi. Thói đời thay đổi
thất thường, nhân tình thắm nhạt khôn lường, trong thế tục có thói người vừa đi khỏi, nước chè đã nguội. Bạn bè, bạn học, thầy giáo của bạn ngày xưa thậm chí cả cha mẹ, anh chị em của bạn cũng vì bạn sa ngã mà lạnh
nhạt và xa lánh bạn, người yêu, bạn đời của bạn ngày xưa cũng bỏ bạn để
đi...
Sức ép tinh thần nặng nề bao nhiêu đều trút dồn hết vào bạn, giống như là núi lở, giống như là sóng thần.
Cho dù xã hội đang kêu gào: Hãy cứu vớt người thanh niên sa ngã!
Nhưng, tiếng hò hét tỏ ra đuối sức tắt nghẹn như thế kia, giống như là cách núi cách sông.
*Bạn đứng trong gió rét căm căm, ngửa mặt lên trời xanh mênh mang, bạn hổ thẹn, buồn rầu, suy nghĩ lung tung.
*Một lần sa ngã hối hận nghìn đời! Bạn nên ân hận, nên sám hối một
cách sâu sắc! Tại sao lại bước vào con đường tội lỗi? Hãy để tay lên
ngực tự hỏi, thẩm vấn mình 100 lần tại sao?
*Lúc này ở trước mắt bạn có hai con đường: con đường tội ác, con đường lương thiện.
* -Tự hối hận suông, không có hành động gì. Hoặc trốn tránh thế giới, bỏ đàn sống ẩn náu một mình; hoặc vẫn như xưa, chịu lôi cuốn lại vào
tội ác, sa ngã vào chốn vực sâu hơn. Ðó là con đường tội ác, vào ngõ cụt của cuộc đời.
*- Lấy điều hối hận đối với hành vi sa ngã làm sự bắt đầu cứu vớt đối với sinh mệnh. Hãy để sức ép tinh thần to lớn kích thích động lực cuộc
đời lớn lao, mạnh dạn sửa đổi sai lầm cũ, trở lại làm người, để cho mọi
người trố mắt nhìn theo. Ðó là con đường lương thiện. Bước lên con đường này, những cái mà cuộc đời nên có, bạn vẫn có thể nên có tất cả.
*Ði theo con đường nào là tùy ở bản thân bạn.
*Sau khi sa ngã, cuối cùng chỉ có chính bạn mới có thể cứu vớt bạn. Hãy ngóc dậy cái đầu nặng nề của bạn để tự cứu vớt mình.
*Mặc dù nên hối hận, vẫn xin chớ có suốt ngày sống trong hối hận.
Trên đời, ai mà không có lúc sai lầm? Ông thánh trước khi "bất hoặc" còn có thể phạm sai lầm nữa là? Hugo dùng ngữ của thi ca để diễn đạt: ÍT
PHẠM SAI LẦM LÀ TIÊU chuẩn của đời người; không phạm sai lầm là mộng
tưởng của kẻ ngây thơ.
*Vì thế, nên lý giải phạm sai lầm, sa ngã cũng là quá trình mà đời
người không thể vượt qua. Nếu như bạn còn đang trẻ, sa ngã không đáng để ngạc nhiên. Lênin nói: Thanh niên phạm sai lầm, Thượng đế đều có thể
tha thứ.
*"Kẻ đi không thể khuyên can, người về còn có thể đuổi theo". Chỉ cần người lầm đường lạc lối biết quay lại, lãng tử quay đầu là vô cùng quý
giá!
*Ðã thế, bạn cần xây dựng lòng tin, tháo gỡ sức ép, quyết không thể bị sức ép đè ngã, quyết không thể tự sa ngã.
*Ðem so sánh thấy có sút kém đấy, nhưng sa ngã không đáng sợ lắm, điều đáng sợ hơn là sau khi sa ngã tự mình ruồng bỏ!
*Tự ruồng bỏ, đây là một con rắn độc mãi mãi làm hủ bại và cắn dứt
tâm linh, nó hút