50 Sắc Thái Fifty Shades Of Grey

50 Sắc Thái Fifty Shades Of Grey

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326093

Bình chọn: 10.00/10/609 lượt.

tay sáng ngời. Không có chăn gối… chỉ một tấm nệm phủ da đỏ và những tấm đệm mỏng, bọc satin đỏ đặt chồng lên nhau ở một góc nệm.

Dưới chân giường, cách vài mét, đặt một chiếc ghế sofa lớn, màu nâu đỏ, chiếc ghế gần như choán hết phần giữa phòng, nhìn thẳng sang giường. Một sự sắp xếp kỳ lạ… ghế nhìn sang giường, tôi mỉm cười với mình – Tôi bình chọn rằng chiếc ghế này là thứ quái lạ khi nó thật sự là món đồ gỗ tầm thường nhất trong gian phòng. Tôi ngước nhìn lên trần. Những loại móc dành cho dây leo núi, gắn rải rác trên trần. Tôi vô cùng thắc mẳc không biết chúng dành đế làm gì. Quái đản, tất cả đều bẳng gỗ, tường màu tối, ánh sáng mờ ảo, màu da nâu đỏ gợi cho gian phòng sự dịu dàng và lãng mạn… một sự dịu dàng và lãng mạn kiểu Christian.

Tôi quay lại, anh vẫn dõi theo tôi chăm chú, đúng như tôi biết, nét mặt không thể đoán nổi. Tôi tiến vào gian phòng, anh bước theo. Những món bọc da khiến tôi tò mò. Tôi dè dặt chạm vào một món. Nó mềm và mịn, như một chiếc roi cửu khúc nhỏ nhưng rậm hơn, một đầu có móc kim loại bé xíu.

"Đó là đả cụ." Giọng Christian nhỏ, rất khẽ.

Đả cụ. Tôi nghĩ mình bị sốc. Tiềm thức đã di cư đi đâu mất, có lẽ bị tê liệt, có lẽ giản dị hơn, bị sụp đổ và không còn khả năng lên tiếng. Tôi lạnh cứng người. Tôi vẫn có thể quan sát và cảm nhận nhưng cảm giác của tôi về tất cả những thứ này hoàn toàn lờ mờ vì tôi bị sốc. Biết phải nói thế nào khi bỗng dưng khám phá ra rẳng người tình trong mộng của mình là một kẻ khổ dâm hay thống dâm? Kinh hoàng… phải… điều này dường như quá sức tưởng tượng của tôi. Tôi đã nhận ra. Nhưng kỳ quái là cảm giác ấy không hướng về anh – tôi không nghĩ anh có thế làm tôi đau tôi, à, sẽ không nếu tôi không đồng ý. Bao nhiêu câu hỏi vần vũ trong. Tại sao? Thế nào? Bao giờ? Bao lâu? Ai? Tôi tiến đến chiếc giường, lướt những ngón tay lên những chạm trổ trên một trụ giường. Chiếc trụ vững vàng, quả là một tác phẩm nghệ thuật.

"Nói gì đi." Christian kêu lên rất khẽ.

"Anh làm thể với người khác hay họ làm thế với anh?"

Môi anh cong lên, không rõ là vui thích hay đau đớn.

"Người khác?" Anh chớp mẳt vài lần trong khi cân nhắc câu trả lời. "Tôi làm điều đó với những phụ nữ muốn tôi làm thế."

"Tôi không hiểu."

"Nếu đã có những người tự nguyện làm việc đó, sao tôi lại ở đây?"

"Vì tôi muốn làm điều đó với cô, rất muốn."

Ô! – Tôi thở gấp. Tại sao?

Tôi bước đên một góc phòng, chạm cả bàn tay vào lưng tựa của chiếc sofa và chạy những ngón tay trên mặt da ghế. Anh ta thích làm phụ nữ đau đớn. Ý nghĩ đó làm tôi sợ hãi.

"Anh là người khổ dâm?"

"Tôi là Người Áp Đặt." Đôi mẳt xám lóe lên một tia sắc ngọt.

"Có nghĩa là gì?" Tôi thì thầm.

"Nghĩa là tôi muốn cô sẵn lòng chịu sự chi phối của tôi, trong mọi việc."

Tôi cau mày, cố hiểu câu nói vừa rồi của anh.

"Tại sao tôi phải làm vậy?"

"Để làm tôi hài lòng." Anh mỉm cười dịu dàng, nghiêng đầu sang một bên.

Làm vui lòng anh ta! Anh ta muốn tôi làm anh ta hài lòng! Tôi tường cằm mình đang rơi xuống đất. Làm hài lòng Christian Grey. Thốt nhiên tôi nhận ra, dúng khoảnh khắc ấy, phải, chính xác đó là điều tôi muốn. Tôi muốn dâng hiến cho anh đến chết được. Đó là điều cần phải thú nhận.

"Nói một cách đơn giản, tôi muốn cô muốn làm tôi hài lòng." Anh nói tiếp, giọng đều đều không trọng âm.

"Làm sao để làm điều đó?" – Miệng tôi khô đắng, phải chi ở đây có rượu. Được rồi, tôi đã hiểu ra làm hài lòng cái quái quỷ gì nhưng vẫn rối tinh về mật thất tra tấn thời Elizabeth này. Có cần phải biết câu trả lời không nhỉ?

"Tôi có luật chơi và muốn cô chơi đúng luật. Điều đó đảm bảo quyền lợi của cô và thú vui của tôi. Nêu làm đúng luật và khiến tôi hài lòng, cô sẽ được thưởng. Nếu không, cô bị phạt và sẽ tự hiểu ra." Anh nói khẽ trong lúc tôi liếc nhìn giá treo gậy.

"Vậy tất cả những chuyện đó diễn ra ở đâu?" Tôi khoát tay vu vơ trong gian phòng.

"Cả tưởng thưởng và trừng phạt đều ở đây."

"Vậy là anh thấy thỏa mãn khi áp đặt ý chí của anh lên tôi?"

"Chỉ để cô tin tưởng và tôn trọng, cô sẽ để tôi áp đặt điều tôi muốn. Tôi sẽ thấy rất hài lòng thậm chí vui thích với sự tận hiến của cô. Cô càng dâng hiến, tôi càng vui thích – điều đó rất công bằng."

"Được rồi, vậy cần làm gì nếu muốn rút khỏi chuyện này?

Anh nhún vai như thế đang xin lỗi, đáp gọn lỏn.

"Tôi."

Ổ hô. Christian chải những ngón tay vào tóc, mẳt vẫn nhìn tôi.

"Cô không phải cho không cái gì cả, Anastasia." Anh căng thẳng nói. "Quay lại đi, tôi sẽ tập trung hơn. Có cô ở đây tôi rất bất an." Anh chìa tay ra cho tôi nhưng tôi lại chần chừ.

Kate đã nói anh ta rất nguy hiểm, cô ấy đúng. Sao Kate biết điêu ẩy? Anh ta là mối nguy cho sức khỏe tôi bởi tôi biết mình sẳp đồng ý. Sâu thẳm trong tôi muốn điều ấy. Phần còn lại lại muốn thét lên, bỏ chạy khỏi căn phòng này và tất cả những gì nó ngụ ý. Tôi không thể hiểu được mình nữa.

"Tôi sẽ không làm cô đau, Anastasia."

Tôi biết anh nói thật. Tôi nắm tay anh, chúng tôi rời khỏi phòng.

"Nêu cô chấp thuận, tôi sẽ để cô xem cái này."

Thay vì xuống thang, anh rẽ phải bên ngoài phòng giải trí, như cách anh gọi, rồi tiến đến cuố


Old school Swatch Watches