Old school Swatch Watches
Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi(Xuyên Không)

Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi(Xuyên Không)

Tác giả: Tiểu Yên

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 325090

Bình chọn: 7.5.00/10/509 lượt.

ống kiệu nàng đã chạy đi lung tung tìm kiếm thứ mình thích,đến khi đi ngang một hàng rong nàng nhìn thấy một vật thể lạ đang phát sáng ,nàng lại gần và cầm lên xem:

-A...Nhi Hoàn..đây là gì vậy sao đẹp quá

-Tiểu thư,đây là ngọc bội đó...tiểu thư không biết sao?

-À à...ta biết...nhưng ta..ta chỉ muốn hỏi tên cái ngọc bội này thôi!!_Nàng gãi đầu cười trừ

-Nó là Ngọc Bội ước tỷ,được làm từ những loại ngọc quý

-Xuất phát từ biển đúng không?

-Vâng..tiểu thư nói đúng rồi..

Nàng mỉm cười rồi mua miếng ngọc bội đó cài bên thắt lưng của mình rồi chạy sang quầy hàng khác,Nhi Hoàn cũng đã thấm mệt vì đuổi theo nàng những nàng vẫn cứ chạy đi,mua thứ này đến thứ khác để cô phải thanh toán hết cả hơi.Một lát sau,khi thanh toán xong quầy cuối cùng,thì cô mới nhận ra...nàng đã biến mất !!

Nàng lúc này đang ở một hẻm vắng trông rất hoang vu,trời cũng đã sẩm tối vì hoàng hôn đã lên cao rồi..nàng lo lắng nhìn xung quanh cố tìm kiếm Nhi Hoàn nhưng không thấy,lúc nãy nàng mới hoảng hốt vì một nhóm người lạ mặt đang tiến lại gần:

-Các người...là ai?

-Tiểu thư xinh đẹp,đừng sợ...chúng tôi chỉ muốn dùng cô để chuộc lợi thôi..

-Các người định bắt cóc ta sao?_Nàng sợ hãi

-Đúng... ngoan ngoãn giơ tay chịu trói đi nào...nếu phản kháng ta sẽ không để tiểu thư nguyên vẹn trở về đâu..

Nói rồi,đám nam nhân kia lại gần đe dọa nàng,định trói nàng lại thì nàng rất tức giận xen lẫn cả sợ hãi...nàng cắn một vết sâu ở tay một người rồi bỏ chạy.Đám người lại càng đuổi theo,nhưng lúc đó bỗng nhiên có một tiếng động lạ...

-PHỊCH.!!

(Các bạn biết tiếng gì không?? Cùng đón đọc chương sau nha)

-PHỊCH

Tiếng bàn chân .Đúng vậy,một người trùm mặt nạ màu đen nhảy xuống từ trên mái nhà,ra tay hạ những tên ấy,kéo tay nàng chạy đi.Nàng nghĩ ngay ra là hắn ta muốn cứu mình nên chạy theo.Một lát sau khi đã thoát khỏi những tên đó thì nàng mới kịp quay lại cảm ơn hắn:

-Xin cảm ơn huynh..

Hắn chỉ nhìn nàng rồi bỏ đi.. biến mất không để lại một lời nào làm nàng ngơ ngác,giữa chốn đông người này, nàng phải làm sao để tìm Nhi hoàn đây?

Nàng lo lắng chạy đi khắp nơi,cái bụng cũng đã đói rã ra rồi..Bỗng một bàn tay kéo nàng lại:

-Tiểu thư..

-A,Nhi Hoàn....ta tìm cô nãy giờ

-Tiểu thư,người đi đâu vậy...làm tôi rất lo lắng..

-Ta...ta bị lạc,nhưng..huhu...ta sợ quá

Nàng khóc rồi ôm chầm lấy cô,như là mấy năm rồi không gặp cô vậy.Nhi Hoàn lúc này mới mỉm cười rồi trả lời tiếp:

-Tiểu thư,hoàng hôn xuống rồi...phu nhân rất lo lắng tiểu thư mau lên xe đi..

-Mẹ ta ư?

-Đúng,tiểu thư và tôi ra ngoài chưa thông báo,nên chắc người sẽ rất lo..

-Ừm,chúng ta về nhà thôi..

Nàng gật đầu rồi bước lên kiệu,trong lòng như đảo lộn?Nhà nàng ư?Nhà nàng đâu phải ở nơi này đâu?Mẹ của nàng là người ở thế giới kia mà?Tại sao nàng lại ngu ngốc sống ở nơi thế này...Mẹ ơi con nhớ mẹ....Anh trai,em sợ lắm !!

Ngẫm nghĩ một hồi nàng thiếp đi trong mệt mỏi,Nhi hoàn nhìn tiểu thư thì thở dài :

-Tiểu thư không phải là tiểu thư của trước đây nữa!!

(Tác giả tua nhanh luôn nha mọi người)

** Sáng hôm sau **

-Tiểu thư,người mau tỉnh dậy đi

Nhi Hoàn dẫn theo 2 người nữa bước vào,khẽ lay người nàng.

-Mấy giờ rồi

-Tiểu thư..bây giờ là canh ba,tiểu thư mau dậy chuẩn bị thành thân đi

-Thành thân sớm thế sao?

-Nào...tiểu thư mau rửa mặt rồi chuẩn bị y phục và trang điểm lại

-Ừm...._Nàng gật đầu buồn rượi,ngày tận thế đến rồi !!

Nàng rời khỏi giường rồi bắt đầu rửa mặt,sau đó 2 nữ nhân kia bắt đầu hóa trang cho nàng.

Đầu tiên,là bộ y phục phượng hoàng màu đỏ

-Tiểu thư,người đưa tay lên đi

-ừm..

-Tiểu thư,người quay sang bên một chút

-...-

-Xong rồi,tiểu thư,bây giờ tiểu thư ngồi yên để chúng tôi trang điểm cho người nhé

-Được_Nàng gật gù

-Nhi Hoàn,cô gọi thêm 3 người vào phụ ta nhé

-Được_Nhi Hoàn mỉm cười rồi chạy ra ngoài

Một lát sau,ba người nữa đi vào và bắt đầu quá trình làm tóc và trang điểm cho nàng.Nàng lúc này rất hồi hộp,không biết mình sẽ như thế nào trông bộ y phục này,và càng không nghĩ mình sẽ trở nên xinh đẹp hơn nếu trang điểm,vì nàng vốn không ưa gì cái lễ thành thân này,chỉ muốn phá tan nó là xong thôi!!

- Tiểu thư,người nhắm mắt lại đi

-ừm_Nàng nói rồi nhắm mắt lại,tim đập thình thịch

..

-Tiểu thư,trang điểm xong rồi,giờ đến làm tóc

-Làm đi_Nàng nhíu mi

Và thế là họ lại bắt đầu ''làm mưa làm gió'' hóa phép trên mái tóc nàng:

-Tiểu thư,người đừng động đậy ạ

-Ừm,làm nhẹ ta đau..

-...-

***Một lát sau**

-Xong rồi đó ạ,tiểu thư mở mắt ra đi

-Oa....ta đây sao?_Nàng ngạc nhiên nhìn trong gương,lúc này nàng xinh đẹp như một tiên nữ giáng trần,thật không thể nào tin được,đúng là Make up xong có khác,nàng mỉm cười ưng ý

Lúc này,Nhi Hoàn bước vào và đưa cho nàng một quả táo,rồi nói:

-Tiểu thư,người cầm cái này thật chắc chắn để không run rẩy hồi hộp

-Được_Nàng cầm lấy rồi cười thật tươi,công nhận thành thân cũng vui thật chứ,tiếc là nàng không được mặc bộ váy cưới màu trắng thật sự thôi!

-Tiểu thư,đến giờ ra hành lễ rồi,phu nhân đang đợi

-Đi thôi_Nàng mỉm cười

Nhưng sao thế nhỉ?Nàng chợt thần người lại rồi lo lắng?Chuyện gì sẽ xảy ra