Truyện Ma Nguyễn Ngọc Ngạn

Truyện Ma Nguyễn Ngọc Ngạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 324072

Bình chọn: 7.00/10/407 lượt.

ặc dầu cậu chàng mới dùng bữa điểm tâm cách đây có hai giờ.

- Bánh sẽ xuất hiện chừng nào các cháu xong việc – làm phần thưởng.

- Các bạn đồng nghiệp, ta tăng tốc lên một chút! – Justus chúng miếng bùi nhùi bằng sắt vụn vào nước và dốc sức kỳ cọ.

Cả Bob và Peter cũng làm tiếp. Đúng là than vãn cũng chả được tích sự gì – họ càng xong sớm bao nhiêu thì càng nhanh có thời gian cho những việc khác bấy nhiêu. Cả ba chàng thiêu niên dốc sức cọ rồi chùi, chùi rồi cọ. Mặt trời đã lên cao hơn nữa trên nền trời xanh ngắt không gợn một chút mây. Trán Peter lấm tấm mồ hôi. Tất cả số nước cam đã được uống đến giọt cuối cùng và Thám tử phó giờ chỉ còn mơ đến mỗi một thứ là kết thúc công việc nầy và đi ra bãi biển, lao mình vào những con sóng Thái Bình Dương mát lạnh. Bob, ngược lại, không mong mỏi gì hơn là được ngồi bên một suất kem khổng lồ dưới một cây dù cũng khổng lồ bên con đường ven bãi cát và an nhàn nhắm những người đi dạo. Justus thì chìm đắm trong suy nghĩ được kết thúc nhát cọ cuối cùng, rồi thả người vào bóng râm, một mình xủ lý cả chiếc bánh kem anh dào.

Ngày như dài vô cùng tận. Cái nóng quá sứa chịu đựng. Nhưng rồi cuối cùng, váo lúc chiều tối, ngôi nhà bằng gỗ xinh xinh đã rực rỡ một màu trắng loá.

Peter lùi ra xa và ngắm nghía thành quả lao động, sau đó cậu mới nhìn xuống bản thân mình. Cái áo thun vốn màu trắng giờ chỉ còn là một mảnh ghẻ đẫm mồ hôi ngả màu nâu trộn xám. Cậu nhìn sang phía Bob rồi phía Justus. Bob trông cũng chẳng khác gì cậu, nhưng Justus mới là kẻ có ngoại hình bị xuống cấp trầm trọng nhất. Mặt cậu chàng đỏ gay đỏ gắt, đẫm mồ hôi, áo thun nhỏ giọt tong tong và cậu hầu như không thể đứng thẳng được nữa. Cô Mathilda Jonas bước về phía ba chàng trai và vui vẻ vỗ tay kêu lên.

- Tuyệt quá! Ngôi nhà bây giờ trông mới đẹp làm sao! Cô xin cam đoan với các cháu rằng chắc chắn doanh thu trong mấy thánh tới sẽ tăng. Các cậu rất xứng đáng được trọng thưởng đây!

Vào hàng hiên nầy với cô, mọi chuyện được chuẩn bị xong rồi!

Justus xoay nhìn bà cô với hai con mắt từ miếng lem nhem mồ hôi và ghét bẩn.

- Cô Mathilda!

- Sao cơ?

- Đây là lần cuối cùng cô thoát khỏi một vụ như thế nầy mà chỉ tốn duy nhất một món bánh anh đào. Cháu kiệt sức thật rồi.

Bà cô nhìn cậu, vẻ hối lỗi.- Ý cháu muốn nói, chỉ món bánh anh đào không thôi thì chưa đủ làm phần thưởng?

Thám tử trưởng câm nín lắc đầu.

- Mà hai bánh anh đào cũng không luôn.

- Thôi được, cô nợ cháu một món. Nếu trong tương lai cháu cần đến sự giúp đỡ của cô thì cháu có thể tin chắc vào cô. Hứa chắc chắn thế.

- Cháu sẽ ghi nhớ chuyện nầy.

Chỉ một lát sau, bộ ba thám tử đã ngồi trong bóng râm của hàng hiên và tham lam nuốt chửng những miến bánh anh đào tuyệt hảo, trong khi những giọt mồ hôi trên cơ thể họ dần khô lại.

- Mình nói cho các cậu hay, còn lâu mình mới tham gia lại một vụ như thế nầy, – Bob vừa rên lên thành tiếng vừa đưa tay nhặt những mãnh vụn cuối cùng trên đĩa.

- Đừng lo, phải hai năm nữa nhà mới quét sơn lại, – Justus nói.

- Mà bấy giờ cô Mathilda đang nợ bọn mình một món. Ai mà biết được chuyện nầy sẽ có ích cho ta thế nào.

Có tiếng chuông reo từ phía xa. Peter dỏng tai lên.

- Có phải máy điện thoại trong Bộ tham mưu không?

- Đúng rối, – Justus. – Cậu nhấc máy đi.

- Không có chuyện đó đâu. Cậu là Thám tử trưởng.

Justus chần chừ và vật lộn với bản thân một thoáng, nhưng cũng như bao lần trước đó, tính tò mò chiến thắng sự lười biếng. Cậu chàng nhấc mình ra khỏi chiếc ghế vườn. nhảy từ hàng hiên xuống và chạy xuyên qua khoảng sân bụi bặm để ngổn ngang đồ củ, hướng về Bộ tham mưu.

Cậu còn về kịp nhấc máy điện thoại.

- Justus Jonas của bộ ba Thám tử đây.

- A, thế là tôi gặp đúng người rồi! – Một giọng phụ nữ đứng tuổi vui vẻ kêu lên.

- Tên tôi là Berrnadette O’Donnell. Tôi muốn nòi chuyện một trong ba các cậu. Justus, cậu là người chỉ huy doanh nghiệp, đúng không?

- Đúng như thế. Tôi có thể giúp gì cho cô ạ?

Thế nầy nhé, tôi người Malibu Beach và đã nghe kể nhiều về các cậu. Người ta nói rằng chuyên ngành chính của các cậu là những hiện tượng siêu nhiên.

Justus ngượng ngùng hắng giọng.

- Nó là chuyên ngành có lẽ hơi quá lời, nhưng cô cũng có phần có lý. Bộ ba chúng tôi quả đã giãi quyết được một vài vụ thoạt đầu đã gây ấn tượng như là chuyện ma ám, quỷ hờn.

- Tuyệt quá! – Bà O’Donnell vui vẻ kêu lên, – Thế thì các cậu đúng là những người tôi đang tìm gặp! Tôi có một vụ cho các cậu!

- Chuyện về ngôi nhà của cô bạn gái Elouise Adams của tôi.

- Ngôi nhà đó làm sao ạ?

Bernaderre O Donnell cười khẽ.

- Ở đó không có ma.

- Sao kia?

- Tôi biết, nghe có vẻ điên rồ, nhưng trong nhà của Elouise không có ma.

Justus bối rối.

- Như thế thì … thế thì rất hay. Đúng không?

- Đúng, – O Donnell đồng tình.

- Như thế không phải chỉ hay không đâu, mà còn là rất tuyệt nữa kia. Vấn đề chỉ là, chúng tôi cần bằng chứng cho chuyện nầy.

Truyện ma Nguyễn Ngọc Ngạn – Hồn về trong gió

Ở làng Vạn Yên, dòng họ ông Đào Ngọc Phú là gia đình duy nhất có nghĩa trang tư thành hình các


Disneyland 1972 Love the old s