Snack's 1967
Nỗi đau của đom đóm - Full

Nỗi đau của đom đóm - Full

Tác giả: Quỷ Cổ Nữ

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 325232

Bình chọn: 8.00/10/523 lượt.

hìn cô, bảo cô dịch lại câu vừa nói. Quan Kiện cũng nhìn Satiko, anh cảm thấy ngờ ngợ: “Thực ra cô là ai? Lúc thì lạnh lùng, lúc thì rất hiểu tâm lý người khác?”.Chiba Ichinose nhìn cô có ý trách móc, rồi lại quay sang làm “công tác ngoại giao” của mình: “Tuy chúng ta mới hợp tác được 2 ngày nhưng anh đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, chúng tôi đều đã chứng kiến khả năng đặc biệt tài tình của anh, cả nhóm chúng tôi đều rất lạc quan về tương lai…”.Khi đi đến gần cổng Trung tâm nghiên cứu, Quan Kiện bất giác dừng lại. Vài tháng trước khi Thi Di bị hại, hai người đã nhiều lần thân thiết sánh vai nhau đi qua bãi cỏ này.Dưới ánh trăng lúc này nhìn cái giá sắt ở chỗ không xa, có một vẻ quái dị rất khó hiểu.Âu Dương San thực đáng ngán, không giải thích cho thỏa đáng tại sao Trung tâm nghiên cứu lại đứng “đầu bảng” trong các nơi có ma ở Giang Kinh. Chỉ vì đây là Phòng thảo dược trong thời Quốc dân đảng thôi ư?Có những tiếng bước chân đi ra khỏi khu nhà.Quan Kiện lắc đầu, rồi bước về phía cửa sau. Tiếng bước chân ở ngay phía sau lưng anh.- Cảm ơn Yasuzaki Satiko vừa nãy đã nói giúp tôi mấy câu. - Phía sau anh quả nhiên là cô.- Em chỉ nói thực lòng, nghĩ sao nói vậy thôi, như anh biết, trong tổ thí nghiệm, em không có quyền hành gì.Quan Kiện mỉm cười: “Bây giờ em định đi đâu?”.- Đi theo anh đến Đại học Giang Kinh. - Satiko cười cười có phần bí hiểm.- Em định đến chỗ bà mẹ à?- Em suýt nữa thì lừa được anh. Thực ra em vẫn đang đi học, may sao dịp này được đến Giang Kinh, nên em phải ở gần mẹ em chứ! Tổ điều tra có bố trí cho em ở khách sạn nhưng em đã chủ động làm giảm chi phí cho họ, tối nào em cũng về chỗ mẹ em ở.- Em đang là sinh viên?- Vâng em học khoa Lịch sử mỹ thuật phương Đông - Đại học Kyoto. Dịp này đang chuẩn bị đề tài tốt nghiệp nên tương đối tự do, và mới có thể đi cùng tổ điều tra.“Yasuzaki Satiko!”, tiếng gọi tha thiết của Toyokawa Takesi vang lên từ phía sau.Yasuzaki Satiko “lè lưỡi” nhìn Quan Kiện, rồi quay lại gật đầu: “Anh Toyokawa Takesi có gì dặn dò không?”. Cô cũng dịch lại cho Quan Kiện nghe.Toyokawa Takesi hơi thay đổi sắc mặt, nói một câu gì đó. Quan Kiện dường như có thể đoán chắc anh ta nói rằng: “Câu này mà em cũng phải dịch cho anh ta nghe à?”.Qủa nhiên Satiko nhìn sang Quan Kiện, dường như hiểu rằng anh đã đoán ra câu nói của Toyokawa Takesi, cô cười cười và nói câu gì đó. Vẻ mặt của Toyokawa Takesi luôn hiền hòa khi đứng trước Yasuzaki Satiko, anh lại nói mấy câu, nhưng Yasuzaki Satiko lắc đầu, rồi lễ phép gật đầu, sau đó quay sang đứng bên Quan Kiện.Toyokawa Takesi lại gọi cô một tiếng, Satiko ngoảnh lại, thấy anh giơ bàn tay với ngón cái ngón trỏ ngón út duỗi thẳng, ngón giữa và ngón đeo nhẫn gập vào lòng bàn tay.Đó là ngôn ngữ bằng tay của “love”.Satiko mình cười hơi có phần gượng gạo.- Sao em không để cho anh ấy tiễn em? Nam nhi bị từ chối như thế thì rất bẽ… - Quan Kiện cho rằng mình đã đoán đúng.- Thoạt nhìn, anh không có vẻ là người hay tự đắc… - Satikok bình thản nói - Nhưng xem ra, nên giữ im lặng thì thích hợp với anh hơn.“Gì cơ?” Nhưng anh đã lại im lặng thật. Ngoảnh lại nhìn, thấy Toyokawa Takesi vẫn đứng trước ngôi nhà, gió thổi tung tấm áo khoác thụng và mái tóc dài bay bay, hơi có vẻ “anh hùng tiu nghỉu” (sau khi bị mỹ nhân lạnh nhạt). Nhưng ánh mắt nhìn Quan Kiện thì hơi “nóng”.Quan Kiện và Satiko lặng lẽ đi đến điểm đỗ xe buýt, cô bỗng nói: “Anh có thể nén đến giờ không hỏi gì cả à?”.- Hỏi gì cơ?- Hỏi rằng Toyokawa Takesi đã nói gì.- Đó là chuyện riêng của hai người, có thể là vấn đề tình cảm, anh lại “bát quái” đến thế hay sao? À, anh có cần giải thích “bát quái” trong nghĩa Trung Quốc nghĩa là gì không?”.- Em chỉ mong anh đừng hiểu nhầm. Nếu anh ấy có ý muốn tiễn em về nhà, thì có lẽ em sẽ ừ.- Nói gì thế… anh không hiểu lắm?- Anh thật là đơn giản!- Chẳng lẽ anh ấy…“Anh ấy muốn rằng tối nay em đừng về nhà”. Không hiểu sao Quan Kiện cảm thấy giọng Satiko rất “lạnh” khi nói câu này.- Tại sao em lại kể với anh? Anh thực không có ý muốn biết. - Quan Kiện nói cũng “lạnh” như thế.- Em chỉ đơn giản là muốn anh tin ở em.Quan Kiện nín lặng. Anh không dám hứa những chuyện mình không chắc chắn.- Em nói thẳng nhé. - Rốt cuộc vẫn là Satiko lên tiếng trước - Đứng trước các thành viên của tổ, em buộc lòng phải giữ khoảng cách nhất định với anh. Nhưng thực lòng em rất muốn được anh tin cậy. Hai bên tin cậy lẫn nhau thì sẽ càng có lợi cho việc điều tra của nhóm, và càng có lợi cho anh và việc điều tra hai vụ án kia.Mình không nhận ra việc tin cậy cô ấy và việc điều tra Thi Di, Văn Quang bị hại có liên quan gì đến nhau?- Các sự việc xảy ra hai hôm vừa rồi cho thấy anh thật sự có khả năng đặc biệt; anh chỉ cần thật sự hiểu rõ mình nên vận dụng nó như thế nào trong quá trình hợp tác này thì anh có thể làm rõ sự thật về cái chết của bạn gái anh… kể cả… Dù đó có thể là sự thật mà anh không muốn biết, thì em vẫn tin rằng anh có đủ can đảm để đối mặt với nó.Sự thật mà mình không muốn biết? Quan Kiện hơi chột dạ Ý cô ấy là gì nhỉ?- Được, anh tin ở em. Nhưng cũng mong em sẽ thành thực với anh. Sự t