
vẻ mặt tôi tớ, đối với hắn cực kỳ chán ghét.
Lãnh Kính Hàn còn chưa mở miệng, Vu Thành Long vừa vào cửa liền bày vẻ mặt nịnh hót, "Các anh đã tới thì tốt rồi, tin tức ngày hôm qua thật sự quá đáng giận, còn nói giám đốc điều hành của công ty chúng tôi ngầm biển thủ tài sản công ty. Công ty chúng tôi nhất định phải tra ra kẻ đặt chuyện này, đây quả thực là vu khống, là phỉ báng. Hy vọng đồng chí cảnh sát nhất định phải thay chúng tôi làm rõ ràng sự thật."
Lãnh Kính Hàn liếc mắt nhìn Hàn Phong một cái, người nọ vẻ mặt mù mờ, Lãnh Kính Hàn nói: "Giám đốc Vu, tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi, chúng tôi không phải đến điều tra tin tức anh nói, chúng tôi tới từ thành phố H."
Vu Thành Long "À" một tiếng, tâm tình ổn định lại. "Lần trước không phải chúng tôi đã trao đổi với hai vị cảnh quan của các anh sao? Các anh còn muốn tra cái gì nữa?"
Lãnh Kính Hàn nói: "Nhưng theo báo cáo của nhân viên chúng tôi, các anh chưa cung cấp bao nhiêu tư liệu về Lâm Chính cho bọn họ, ngược lại, các anh cự tuyệt nhân viên của chúng tôi ngoài cửa."
"Là thế này, chúng tôi là công ty lớn, công ty chúng tôi có điều lệ của riêng mình, dưới tình huống chưa nhận được cấp lãnh đạo tỉnh thông báo, chúng tôi có quyền không được tiết lộ tin tức của nội bộ công ty cho bất luận đơn vị và cá nhân nào. Huống chi Lâm Chính là chủ tịch của một chi nhánh ngân hàng tập đoàn chúng tôi, ông ấy ở khu của ông ấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có liên quan gì đến tập đoàn chúng tôi đâu chứ? Tôi không rõ, các anh không ở chỗ mình tìm đầu mối, lại chạy đến nơi cách ngàn dặm này điều tra, do đó tôi rất hoài nghi, các anh rốt cuộc là đến điều tra Lâm Chính hay điều tra tập đoàn chúng tôi?" Vu Thành Long lạnh như băng nói.
Lãnh Kính Hàn nói: "Không thể nói như vậy được, chúng tôi chỉ là muốn hiểu rõ tình hình của Lâm Chính ở nhiều phương diện hơn, ông ấy không phải một trong mười cổ đông lớn của công ty các anh sao, hơn nữa đã công tác ở tổng bộ tập đoàn các anh thời gian rất lâu rồi, ông ấy. . . . . ."
Vu Thành Long ngắt lời nói: "Đúng, Lâm Chính trước kia là một trong mười cổ đông lớn của tập đoàn, hiện tại đã không còn nữa, bởi vì ông ấy không lập di chúc riêng, do đó quyền cổ phần của ông ấy đã bị công ty thu hồi, trừ chuyện ông ta tự mình chuyển nhượng 5% quyền cổ phần. Chuyện này, chúng tôi nếu tra được đầu mối gì, tự nhiên sẽ thông báo cho phía cảnh sát các anh."
Lãnh Kính Hàn nói: "Cái gì! Quyền cổ phần của ông ta bị công ty thu hồi? Ông ta không phải còn có con cái và thân quyến sao? Thế này. . . . . ."
Vu Thành Long đã đứng dậy, "Xin lỗi, là giám đốc khách hàng, tôi chỉ có thể hướng các anh tiết lộ bấy nhiêu tin tức như vậy, việc khác, tôi không hề biết gì nữa. À, đúng rồi, bởi vì chuyện tối hôm qua, hôm nay khâu kiểm tra cũng muốn đến kiểm tra sổ sách, các anh nhìn một chút, không biết ai làm lớn sự tình như vậy, cảnh sát các anh hẳn phải quản những chuyện thế này." Hắn nâng cổ tay nhìn đồng hồ một chút, "Ôi chao, bọn họ hẳn đã tới rồi, tôi đi nhìn xem. Các anh chờ một lát, ngại quá." Nói xong xoay người rời đi, không để cho Lãnh Kính Hàn có thời gian hỏi han thêm gì. Lãnh Kính Hàn từng cùng không ít người qua lại, trước sau biến hóa lớn như thế, thái độ lãnh đạm như vậy, vẫn là lần đầu, ông tức giận đến đem xấp văn kiện ghi chép ném lên bàn một cái, "Khó trách Lâm Phàm và Trương Nghệ mang theo một bụng tức tối trở về, thái độ của bọn họ quá. . . . . .Người như vậy sao có thể làm giám đốc khách hàng?"
Hàn Phong cười nói: "Việc này mới chỉ là bắt đầu, chút bực bội ấy cũng chịu không được, công tác sau này làm thế nào?
Lãnh Kính Hàn thấy Hàn Phong không nói được một câu an ủi, ngược lại bộ dáng lại nhìn có chút hả hê, hơi bị chán nản, "Cậu ——"
Lúc này nghe ngoài cửa có người đang gọi: "Giám đốc Trang." Chợt nghe một thanh âm khác nói: "Nghe nói hai nhân viên cảnh vụ tới từ thành phố H, hội đồng quản trị phái tôi tới tiếp đón bọn họ, bọn họ đâu?"
"Ở bên trong. . . . . ."
"Biết rồi."
Nghe thanh âm người nọ cực kỳ trẻ tuổi, vừa vào cửa liền vội vàng giải thích: "Xin lỗi, chú Vu tính tình có chút nóng nảy, tối qua tập đoàn xảy ra chuyện lớn, chú Vu bận bịu đến sứt đầu mẻ trán, có nhiều chậm trễ, mong hai vị bỏ qua cho."
Người tới bộ dáng học sinh văn vẻ lịch sự, mặc một thân âu phục phẳng phiu, xem chừng chưa quá 20 tuổi, chỉ cao khoảng 1m65. Hắn cũng từ trong ánh mắt của hai người Lãnh Kính Hàn đọc được sự kinh ngạc, tự giới thiệu nói: "Tôi tên là Trang Hiểu Quân, năm nay tốt nghiệp trung học sẽ đến đây làm, qua hai tháng nữa thì tròn 18 tuổi. Còn có rất nhiều chỗ chưa quen, nếu làm không tốt hoặc sắp xếp không chu toàn, xin hai vị hãy bỏ quá cho."
Lãnh Kính Hàn giới thiệu một lần.
Hàn Phong đối với giám đốc trẻ tuổi này rất có hảo cảm, khen: "Oa, đây không phải là mới tốt nghiệp sao! Tốt nghiệp trung học liền được nhận lời mời làm giám đốc, quá lợi hại luôn!"
Trang Hiểu Quân không thạo chuyện trò, còn có chút ngại ngùng, cậu ta ngồi xuống sofa đối diện Lãnh Kính Hàn, ho nhẹ một tiếng, "Không, không phải đâu. Là cha tôi, cha tôi tên Trang Khánh L