XtGem Forum catalog
Biệt Thự Của Người Đã Khuất

Biệt Thự Của Người Đã Khuất

Tác giả: Alfred Hitchcock

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 323035

Bình chọn: 7.5.00/10/303 lượt.

như thế thì bọn mình làm sao nhìn thấy được điều gì.

- Giờ chỉ còn câu hỏi cái lỗ nầy dẫn đi đâu, - Justus nói.

- Đi đâu nữa, sang vườn của ông bà Willow, - Bob nói.

- Chắc không? - Thám tử trưởng quì xuống trên cả tứ chi và bắt đầu bò qua cái lỗ trên bờ rào. Nhưng thay vì sang với thảm cỏ được cắt rất gọn gàng của khuôn viên hàng xóm, cậu lại va phải một bức tường bằng gỗ. Cậu gõ vào nó.

Nghe có vẻ rỗng, vậy là lần gỗ nầy không dày. Justus ấn ấn và tấm gỗ nhượng bộ, xoay quanh một bản lề lên phía trên.

- Mình đã đoán trước mà! - Justus lẩm bẩm và bò tiếp, bò tiếp vào với bóng tối hầu như tuyệt đối. Chỉ có một thứ ánh sáng màu xám xịt rất yếu ớt hắt được qua một khuôn cửa sổ nhỏ xíu, bẩn thỉu.

Cậu đứng dậy và chờ cho tới khi Peter và Bob tới nơi.

- Có ai đem đèn theo không?

Một chút sau đó thôi, Bob thắp lên một ngọn lửa nhỏ từ chiếc bật lửa chống bão của cậu và bộ ba thám tử hiểu ra họ đang ở đâu.

- Đây là một cái lều đựng đồ làm vườn! - Peter nhận định khi nhìn thấy cái máy cắt cỏ đệ trong một góc, một chiếc bàn thợ tiện nho nhỏ và một loạt máy móc làm vườn treo trên tường.

- Nhận diện nhanh đấy, Justus nói.

- Đây là nhà kho để máy móc của John Willow, sát ngay với hàng rào. Rõ ràng đã có người bắt vào đây một khung cửa ngầm, để bất cứ lúc nào cũng có thể ngấm ngầm tuồn sang khuôn viên của cô hàng xóm đáng yêu. Các bạn ơi, hôm nay thật sự là một ngày của những khám phá bất ngờ! - Justus cúi xuống, kéo bụi cây bí mật bằng gổ. Nhìn từ phía bên nầy, người ta hầu như không nhận ra cánh cửa.

Bộ ba thám tử đưa mắt nhìn quanh, trong khi mưa đập ào ào lên phần mái nhà làm bằng gỗ trên đầu họ. Trên một chiếc kệ gỗ có để những lọ trồng hoa cũ.

Bob nhấc một vài lọ lên. Qua lần kính bẩn thỉu của khung cửa sổ nhỏ xíu, người ta có thể nhìn tới ngôi nhà của ông bà Willow. Trong nhà có ánh đè.

- Ngoại trừ cái cửa bí mật kia, có vẻ như trong lều nầy chẳng còn gì mà khám phá, - Sau một hồi tìm tòi, Peter nhận xét.

- Nó là một túp lều đựng máy móc làm vườn, chỉ thế thôi.

- Tắt điện đi! - Justus đột ngột rít lên và Bob ngay lấp tức sập bật lửa lại. - Ngoài kia có người!

Bộ ba thám tử chen đến bên khuôn cửa sổ nhỏ xíu và nhìn ra ngoài. Cánh cửa vào nhà vừa mở ra, bà Willow bước ra ngoài trời đang mưa xối xả.

- Nhanh lên, John, hay anh chờ cho tới khi em ướt như chuột lột đã hả? - bà Willow hổn hển kêu. Để tránh mưa, bà choàng một lần khăn nhựa có in hoa và so hai vai lên.

- Ra xe trước đi! - Giọng nói bực bội của ông Willow từ trong nhà vang ra.

Bà Willow vội vàng đi dọc đoạn phố, ngay sau đó cả người chồng của bà cũng rời nhà, đóng cửa lại và đi theo vợ. Cả ông cũng có vụ khí để đối chọi với cái ướt ngoài nầy: Một chiếc áo mưa màu đen óng ánh.



Chương 15 - Trong tầng hầm của kẻ sát nhân

- N

hìn thấy chưa! - Peter khấp khởi thì thầm.

- Cái áo mưa! Kẻ lạ mặt bên khuôn cửa sổ đã mặc đúng y một cái áo như vậy!

- John Willow, - Justus nói.

- Ra chính là gã ta.

Bộ ba thám tử quan sát ông Willow rời khuôn viên và bước lên một chiếc ô tô, vợ ông ngồi sẵn bên trong. Thế rồi máy xe được bật lên, họ lăn bánh.

- Giờ chỉ còn câu hỏi ông Willow tìm cái gì ở phía bên nầy, - Thám tử

Trưởng nói tiếp.

- Có thể gã ta chỉ tò mò thôi, - Bob cân nhắc.

- Cũng giống như vợ ông ta hả? Mình không tin thế. Mình nghi ông ta có liên quan đến thông điệp từ phía bên kia thế giới đấy. Đừng có hỏi mình là liên quan trong phương diện nào - nhưng ít nhất thì bọn mình cũng phải gắng tìm cho ra. Khi đã một lần tới được chỗ nầy… - Justus mở cánh cửa ra phía ngoài.

Ngay lập tức, những giọt nước mưa lạnh như băng giá tạt vào trong.

- Cậu định làm gì thế, Justus? - Bob hỏi.

- Mình nghĩ là các cậu rõ cả rồi. Ta đi xem nhà của đôi vợ chồng Willow một chút.

- Kìa, Justus! - Peter nổi cơn phản kháng.

- Thôi đi, không bao giờ ta có một cơ hội thuận tiện hơn đâu.

- Mình không biết, - Thám tử phó lẩm bẩm.

- Cậu không thấy là ta đang đi quá xa sao? Rình mò sục sạo trong toà biệt thự là một chuyện. Nhưng suy cho cùng thỉ ở đó đang xảy ra những chuyện kỳ quặc và chúng ta đang điều tra trong một vụ án. Nhưng ông bà Willow thì liên quan gì đến chuyện nầy?

- Ông Willow đã hai lần đứng bên khuôn cửa sổ và quan sát bọn mình, -

Justus nhắc nhở.

- Không đủ lý do để mà điều tra kỹ hơn hay sao?

- Thế nếu đó chỉ là chuyện tình cờ? - Peter rụt rè.

- Tình cờ, - Justus nhắc lại.

- Cậu đã đứng sát bên khuôn cửa sổ của nhà hàng xóm biết bao nhiêu lần rồi, Peter? Không, không phải tình cờ đâu. Ông Willow có liện quan đến chuyện nầy. Và đây là lúc bọn mình có cơ hội để giải đáp câu đố. Không thể bỏ rơi cơ hội mà không tận dụng.

Thám tử trưởng không chờ câu trả lời, bước thẳng ra ngoài trời mưa. Cúi người xuống, cậu lẹ bước chạy về phía cửa ra vào có mái che, nhưng mái che chỉ cản được rất ít nước mưa. Peter miễn cưỡng bước theo.

- Nhanh lên, Thám tử phó, vào việc đi! Mình nghĩ khoá nầy không phải khoá an toàn, đúng không? Nhưng mà nhanh lên, bọn mình không muốn mang cả vũng nước mưa vào nhà