Old school Swatch Watches
Tôi Là Cửu Vĩ Hồ Ly

Tôi Là Cửu Vĩ Hồ Ly

Tác giả:

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 323435

Bình chọn: 8.00/10/343 lượt.

ng xấu? Hahaha, tất nhiên là cướp của bọn người xấu rồi, không những thế mà còn được xưng là anh hùng nữa, hehe. Nghĩ tới thôi đã là phê rồi, ý tưởng đó đang dần hình thành trong đầu tôi 1 cách thầm lặng....

Tôi vừa rời quán bún được 5 phút thì thằng tàn tạ kia dẫn theo tầm ba chục thằng với cả 1 đống motor chạy hùng hổ tới, thằng có vẻ như là đại ca nói:

- Mày nói thằng đánh mày ở quán này hả? Nó ở đâu? Sao tao chỉ thấy mình con 7 bán bún vậy? Đừng nói con bảy nó đánh mày nha. - Ờ, chắc bà chủ quán đánh thằng đấy rồi, chứ còn gì nữa, nó bảo đứa đánh nó ở quán mà giờ người ta chạy hết rồi, còn mình bả đang dọn quán sớm vì sợ giang hồ mà.

- Dạ nào có phải đâu anh! Là một thằng nhóc, nhìn da dẻ như con gái, có vẻ bảnh. Nó mạnh lắm, đấm một phát là em không còn sức chống cự nữa luôn, em nghĩ chắc nó sợ quá trốn luôn rồi. Ở Đà Nẵng này có mấy ai mà không sợ đại ca chứ. - giỏi nịnh phết đấy.

- Tao cũng nghĩ thế. Ở Đà Nẵng này thằng nào không biết thằng Hai sói này. Dm nó, mày về tìm thằng họa sĩ miêu tả thằng này kỹ vào, tao muốn anh em Phong Lang chúng ta và mấy bang khác truy nã nó, dm để cho nó biết đụng vào anh em mình thì chỉ có.. chết. - Chữ "chết" nó gằn thật sâu.

Nói xong thằng kia ra hiệu cho đàn em giải tán, thế là tôi đã chọc vào 1 ổ giang hồ phố rồi, không phải hẻm hay thôn nữa. Dạo hít được tí gió thì cũng nên về, cũng tại nơi này là thành phố lớn, đến nửa đêm vẫn có rất nhiều người qua lại mà tôi chỉ thích cảm giác không người mà thôi nên cứ về trọ nằm cho nó ... "không người".

Cùng lúc đó tại thành phố Buôn Ma Thuột, trong một căn phòng khách lớn, có một cô bé đang lắc tay bố nó:

- Bố, bố hứa con mà đạt vị trí thứ nhất trong khối 10 thì bố sẽ cho con đi du lịch ở đâu cũng được mà? - Khuôn mặt nhũng nhẽo cực kỳ đáng yêu.

- Hahaha, được rồi con yêu. Con thích đi đâu Nhật hay Mỹ, bố dẫn con đi luôn nhá. - Ông bố cười hiền hậu.

Cô bé nghĩ một hồi rồi hơi hồng hông nói:

- Con muốn đi Đà Nẵng.

- Ủa? Danh lam trong nước hồi nhỏ bố đã đưa con đi chơi hết rồi mà?

- Thì con quên rồi. Giờ con muốn đi Đà Nẵng, đi.. đi mà?

- Con chắc không? Mỗi một năm con có thành tích tốt mới chỉ được 1 lần đi chơi hè thôi đấy, quyết định chưa?

- Rồi, Đi.. đi.. đi mà. - Nó ôm tay ông bố lắc mạnh hơn.

- Thôi được rồi, được rồi đừng rộn nữa. Đi thì đi, chuẩn bị đi, tuần sau bố xong công việc sẽ dẫn con đi, con yêu ạ. - Ổng hôn trán nó một cái.

- Yeah, bố là số một. - Nó hôn lại má ổng một cái. Người mẹ đứng ở cửa phòng lắc đầu cười thầm nói:

- Đúng là.. hai bố con nhà này.

--------- Chú thích ----------

* Giấy mà còn hổ báo : Là thuật ngữ trong các tựa game moba, ý là đã mỏng manh mà còn ham hố xông pha.

-------------------------------

---------------- Lời tác giả ---------------------

Xin lỗi các bạn, tôi là Kai. Dạo này tôi phải làm nhiều thủ tục và giấy tờ để nhập học đại học nên các bạn thông cảm, tôi hiện tại không có thời gian viết truyện ráng viết 1 chương gữi cho các bạn, hehe, thông cảm cho tôi nhé :beauty:

-------------------------------------------------

Ngày hôm sau là ngày cuối tháng 6, tôi không đi dạo vào buổi tối nữa mà dành hết thời gian để vận niệm thuật pháp để tinh thần thoải mái, không tạp niệm. Thế là thiền bất động tới trưa thì có tiếng gõ cửa, chắc là 2 đứa kia chứ đâu, chắc vẫn còn chưa hoàn hồn vụ hôm qua. Đứng lên đi ra ngoài mở cửa, ồ thì ra là 2 đứa Đạt, Hân còn một cô gái nữa, Hân mở miệng trước:

- Chào bạn, bạn có phiền không tụi mình vào chơi một lát?

- Ồ, không phiền, mời mấy bạn vào. - Lại nhìn đánh giá con bé là lạ này, cao tầm 1m65( chân khá dài đấy), khuôn mặt xinh xắn, body chuẩn 3 vòng, nếu lấy tiêu chuẩn thời nay thì có thể đánh giá nó là một hot girl.

Thấy tôi đang nhìn đánh giá cô gái nọ, thằng đạt "a" một tiếng:

- Quên giới thiệu cho bạn, đây là Ngọc, bạn thi cùng phong với Hân. Nghe nói bạn học giỏi lắm nên đến để trao đổi bài một ít. - Cười hehe.

- Chào Ngọc, tôi là Vũ, phòng trọ khá đơn sơ, bạn không phiền thì vào chơi. - Mỉm cười đưa tay "Mời".

- hihi, không phiền, không phiền. - Nói xong nó đi vô luôn.

Nói đi thì cũng phải nói lại, cái phòng trọ của tôi lúc nào cũng chỉ có cái giường và... chồng sách. Thế nên mấy đứa nó vào chơi thì cũng chỉ có ngồi đất, nước cũng không có mà uống nữa. Thằng Đạt nói:

- Không ngờ so với hôm trước thì vẫn không khác nhau tí nào cả? Bạn ở trọ cả ngày không ra ngoài thì ăn uống kiểu gì vậy nhỉ? Sách ngày càng nhiều, bạn chăm chỉ thật. - Nó cảm thấy lạ thật.

- Ừ, cũng không có gì đâu. Thói quen đọc sách thôi mà, mấy bạn qua có chuyện gì vậy. - Đọc hết rồi vứt đống đó chứ làm gì, để sau này gữi cho thằng em vậy.

- A, bạn còn đọc cả sách võ thuật nữa hả? Thật là đa lĩnh vực. - Lại con Hân cứ vào trọ tôi là bay vào chồng sách đầu tiên, cứ như đống sách đó là của cô ấy vậy.

- Ahihi, bạn này thật thú vị, bạn cũng thích học võ hả? - con Ngọc nãy giờ cũng mò mẫm bên đó cùng với con Hân, giờ mới lên tiếng( chẳng lẽ lại một con mọt sách nữa à).

- Ừ, tôi cũng thích sơ sơ. Cũng muốn đi học mấy môn võ hay hay để tự vệ mà khô