i .
-Có .
-Ta vẫn còn rất muốn thời cuộc, tacòn khao khát nó . Nhưng…
…không phải là theo cách của cậu .
Thiên Ma cười, hắn nói :
-Đó, cái tên đang nằm đó . Hắn làXích Vân, người mà tôi từng nói đến với bà, hắn là thủ lĩnh Bất Kiếp Viện .
Ẩn Giả không quay lại nhìn .
-Tôi vẫn để ngỏ lời đề nghị củamình… – Thiên Ma nói – …bà vẫn có thể thay đổi lại quyết định.
Thiên Ma quay đi, hắn chìm vào trongbóng tối .
Lúc này Ẩn Giả mới tới xem xét XíchVân, bà đặt tay lên ngực Xích Vân rồi nhắm mắt lại .
-Tà Khí đang xâm chiếm cơ thể cậu ta.
Rồi bà quay sang Diêu Linh :
-Cô là…
-Tôi là bạn của anh ta . – Diêu Linhnói .
-Ta sẽ đưa cậu ấy về để trị thương,ta cần người chăm sóc, cô đi được không ?
-Có !
Vừa lúc ấy, đội lính vệ binh Tích VũThành đã tới, dẫn đầu là Hoa Anh .
-Sư phụ, có chuyện gì không ?
-Không …
Hoa Anh đã nhìn thấy người nằm trênmặt đất, cô nói :
-Đây là…
-Nhiều chuyện lắm . Bây giờ, ngươihãy làm ngay một việc cho ta, bao vây Tích Vũ Thành, cấm để một người nào lọtra ngoài .
-Đệ tử hiểu rồi . – Hoa Anh chạy đi,nhưng vẫn không ngừng ngoái lại nhìn Xích Vân đang nằm trên mặt đất .
Ẩn Giả để ý thấy một đám cỏ đangtrụi dần mà chẳng hề có tí lửa nào chạm vào nó, bà lại gần xem xét .
Và bà cảm thấy người mình sực lên,ngọn lửa xanh đen chìm trong bóng tối đang thiêu đốt nó .
“ Hoả Ngục “ .
“Không lẽ ác quỷ đã xuất hiện trênthế gian này ? “ .
…
Thiên Ma gắng gượng bước đi, HoảNgục đã làm hắn trở nên bức bối trong người, chân khí đang chạy toán loạn trongcơ thể . Máu ở tim cứ dồn dập từng hồi, chảy vô tội vạ xuống sườn làm cho ThiênMa không điều chỉnh được chân khí . Những vết xăm trên cơ thể bắt đầu tan ra ,chạy xuống cánh tay và nằm yên ở đó . Tà Khí trong người Thiên Ma đang bộc phátquá mạnh, đến hắn cũng không thể kiểm soát nổi , toàn thân tê dại và đau nhứckhông thể tả , hai con mắt như muốn nổ tung vì đau . Hơi nóng của Hoả Ngục đanghành hạ Thiên Ma .
Hoả Ngục trên Oan Nghiệt Kiếm củaXích Vân đã bị Song Kiếm mang oan hồn Thập Âm Binh cản lại . Huyết Sa Vươngcùng với kiếm tống vào lưng Xích Vân . Xích Vân không thể chịu nổi nên buôngkiếm, y văng ra . Nhưng Thiên Ma đã đứng quá sát Hoả Ngục, hơi nóng của HoảNgục như một con ký sinh trùng, nó theo chân khí , chạy qua kiếm của Thiên Mavà vào cơ thể hắn . Thiên Ma đã phải cắn răng chịu đựng, cầm Song Kiếm cố giếtXích Vân, nhưng lại bị con bé Diêu Linh và Vũ Tộc Ẩn Giả cản mũi . Thiên Maphải cố sức lắm mới chém nổi con Hoả Nham, nhưng nếu con bé Diêu Linh lại gọira một con Hoả Nham nữa thì Thiên Ma chịu, lại thêm Đoạt Mệnh Thỷ của Vũ Tộc ẨnGiả làm hắn tiêu hao chân khí để cản lại nữa . Chẳng còn cách nào khác, quantrọng là phải giữ cái mạng đã, Thiên Ma đành bỏ lại vậy .
Đường phố Tích Vũ ngập người đangbàn tán về hai cái vòi rồng định nhăm nhe tiêu diệt Tích Vũ Thành . Đã thế,lính vệ binh còn đứng đầy ra đấy, bọn họ đang định tìm gì đó . Thiên Ma đoánngay là Vũ Tộc Ẩn Giả sẽ truy bắt hắn, nên hắn đã vớ được một cái áo khoác, mặctạm lên người, làm vẻ mặt bình thường, tránh sự chú ý của bàn dân thiên hạ .
Hoả Ngục đang tràn lên cổ, ngườiThiên Ma túa mồ hôi như tắm . Thiên Ma đã quá mệt mỏi, bước chân hắn nặng nhưcó đá đeo vào . Mắt Thiên Ma lờ đờ, dòng người trôi qua trước mắt hắn một cáchchậm chạp, tiếng nói ù hết hai tai . Thiên Ma gục xuống .
Một cánh tay mềm mại đỡ Thiên Ma ,mặc dù đã mặc một cái áo khoác, song Thiên Ma vẫn cảm nhận được điều ấy .
-Có mệt lắm không ?
Thiên Ma gục đầu vào đôi vai mềm,một mùi thơm thoang thoảng làm hắn dễ chịu , hơi nóng trong người hắn được dịubớt .
-Hắc Băng à ?
-Vừa mới gặp Xích Vân đã đánh nhaurồi …
-Sao biết ?
-Thư từ ngươi nên cất cho kỹ, đừngvứt lung tung như vậy.
-Vui chơi thôi mà…
-Vui chơi ! – Hắc Băng thì thào –Ngươi đang bị dính Hoả Ngục phải không ?
-Ừ…
-Nghe thấy tiếng nổ, ta biết ngay làngươi rồi . Nên ta đã trả tiền phòng, và thu dọn đồ đạc ngay , giờ chúng ta điđâu ?
Thiên Ma muốn nghĩ, nhưng đầu óc hắncứ ong ong hết cả lên, chẳng nghĩ được gì cả .
-Vậy…ngươi định làm thế nào bây giờ… ? – Thiên Ma hỏi .
-Thoát ra khỏi Tích Vũ Thành đã .Chúng ta sẽ tới Lạc Anh Thôn, ngươi cần được tĩnh dưỡng .
-Nghe theo ngươi vậy .
Hắc Băng dìu Thiên Ma đi . Sau mộtđoạn đường dài vất vả, hai người đã ra tới cửa Tích Vũ Thành, những nữ vệ binhđang đứng chắn trước lối ra vào, hàng chục người muốn ra ngoài mà không được .Hắc Băng để Thiên Ma ngồi tạm xuống gốc cây, rồi đứng từ xa niệm thuật :
-Nhân Niên Vũ Thuật . Mộng HànhThuật .
Từ người Hắc Băng, những chiếc lôngvũ bắn lên không trung rồi rơi lả tả xuống đầu những người lính vệ binh . Họnói :
-Lông vũ ở đâu ra thế này ?
Nhưng rồi những nữ vệ binh cảm thấymắt mình nặng trĩu, họ gục xuống đất . Đám người lộn xộn cũng vậy, không ngườinào trụ lại được, họ lần lượt đổ gục xuống đất . Vũ thuật của Hắc Băng có thểđưa người khác vào trạng thái hôn mê bất tỉnh trong một thời gian ngắn .
Hắc Băng đỡ lấy Thiên Ma rồi cô đưahắn tới cái cổng đang bít kín lối ra bằng dây leo . Hắc Băng niệm thuật :
-Nhân Niên Lôi Thuật .
Một luồng sét từ