Insane
Thần Điêu Đại Hiệp

Thần Điêu Đại Hiệp

Tác giả: Kim Dung

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 327070

Bình chọn: 9.5.00/10/707 lượt.

vì cảm động .

Hai bà cháu dắt nhau ra cửa mộ . Trong lúc bực tức , bà lão không đem theo gì cả . Bỗng sực nhớ đến Triệu chí Kính bị thương vì nọc độc , bà lão lẩm bẩm :

- Hắn ta là người ác song cũng chưa đáng tội chết . Nếu không đưa một ít mật ong để cứu hắn thì không thoát khỏi tay tử thần .

bà lão quay vào lấy ra một hũ mật rồi dăt tay Dương Qua tiến bước về Trùng Dương cung .

Bây giờ , Trùng Dương cung tuy đã sửa sang lại rồi song so với lúc trước thì khoong qui mô bằng . Các vách tường , các mái ngói đều kém vẻ uy nghi .

Thấy Tôn bà cứ hướng về phía Trùng Dương cung mà đi , Dương Qua nắm tay bà nói :

- Thưa Tôn bà , tại sao Tôn bà lại đến đó .

Tôn bà nói :

- Ta đến để cho họ một ít thuốc .

Dương Qua tin ở lòng tốt của Tôn bà nên khong có ý nghĩ gì , ngoan ngoãn bước theo .

Chỉ chốc lát , hai bà cháu đến trước một ngôi võ điện , Tôn bà nhảy qua tường nơi chánh điện mà vào .

Bỗng một hồi chuông rung lên làm chuyển động cả núi rừng , Hồi chuống đó là hồi chuông báo động .

Tức thì xa gần có tiếng người lao xao , bầu không khí tĩnh mịch trở nên náo loạn . Tôn bà tuy là người võ nghệ cao cường đảm lược có dư cũng không khỏi rợn người .

Cũng nên biết rằng Toàn Chân môn phái là một môn phái lớn trong võ lâm . Ngày thường lối canh phònh cẩn mật rồi , những ngày gần đây có nhiều biến cố xảy ra nên việc canh phòng lại còn thận tỷọng hơn gấp bội . Bốn bề tmá hướng đều có người canh gác . Hễ trông thấy một bóng người nào bén mảng là lập tức báo động không những ở phía trong các đạo sĩ phân công rõ ràng nghênh địch mà phía ngoài một số đạo sĩ đã bố trí sẵn sàng để bao vây .

Tôn abf thấy sự thế như vậy , lòng bị dao động song vẫn lớn tiếng nói :

- Triệu chí Kính đâu rồi ? Mau ra ngay ! Ta có chuyện nói vơi ngươi .

Trên nóc đại điện có một đạo sĩ tuổi đã trũng niên ứng khẩu đáp :

- kính thưa tiền bối ! Chẳng hay đêm khuya tiền bối có điều gì đến đây chỉ giáo .

Bà lão giơ chiếc bình mật ong ra trước mặt nói :

- Đây là thuốc trị nọc độc ong . Hãy mầm lấy mà mang vào cho Triệu chí Kính .

Dứt lời , bà lão ném chiếc bình mật ong đến cho đạo sĩ đó .

Đạo sĩ đưa tay bắt lấy nhưng lòng bán tín bán nghi tự hỏi :

- Lại cho thuốc ư ? sao bà ta lại tốt như thế nhỉ ?

Rồi sang sảng nói :

- Thưa tiền bối ! Thuốc này là thuốc gì vậy ?

Bà lão nói :

- Hỏi làm chi cho nhiều lời , cứ đem vào cho hắn uống tự nhiên sẽ biết .

Lời nói của Tôn bà khiến cho đạo sĩ kia thêm nghi . Hắn nói :

- Tôi chẳng biêt đây là lòng tốt hay ý độc . FFây là thuốc giải hay thuốc ddoocj .triệu sư huynh tôi đối với Tôn bà không được xúng ý mấy , lẽ nào có thể nhận được tấm lòng Bồ tát của Tôn bà ?

Tôpn bà vốn tính thẳng , đã đem thuốc giúp người mà bị người ta nghi kỵ lấy làm tức , không kiềm nổi giận dữ , bỏ Dương Qua nhảy lên phía trước giành lấy bình mật ong , quay sang bào Dương QUa :

- Cầm lấy , mở ra !

Dương Qua chẳng hiểu dụng ý của Tôn bà , hể bảo đâu làm đó , nó mở nút bình .

Tôn bà dốc cả bình mật ong vào môm Dương Qua và nói :

- Càng tốt phải không cháu ? Bị người ta nghi ngờ là độc dược thì thôi , mình uống hết đi có sao ?

Dứt lời , bà cầm tay dương Qua dắt ra phía ngoài tường .

đạo sĩ kia thấy Tôn bà lấy lại bình thuốc cho dương Qua uông biết không phải là thuốc độc nhưng đã trễ . đạo sĩ lại nghĩ đến bệnh tình của Triệu chí Kính nếu khômng có thứ thuốc kia thì khó mà khỏi đưọc , liền phóng đến đón Tôn bà lại , nói :

- Thưa Tôn bà , có gì mà Tôn bà phải giận dữ đến thế ? Tôi buộc mồm nói một câu vô lễ xin Tôn bà miến chấp mà ban cho bình thuốc giải độc kia .

Tôn bà nghe giọng nói cuả đạo sỹ càng thêm chán ghét , cười nhạt nói :

- Ta chỉ có một bình thuốc mà thôi , dâu có nhiều mà cho nưqã . nếu Triowuj chí Kính có mệnh hệ nào thì là lỗi ở ngươi tất cả đó .

Dứt lời , bà lão dùng mu bàn tát vào mặt đạo sĩ một cái mắng :

- Ngươi không biết kính trọng bậc tiền bối ! Ai dạy ngươi những cử chỉ vô lễ thế ?

Cái tát cấy quá mạnh và quá nhanh , đạo sĩ kia không tránh được , để trúng vào phía thái dương đau nhói . Đạo sĩ ngã quỵ xuống đất kêu cứu .

Hai đạo sĩ đứng ngoài nghe tiếng kêu thất thanh biến sắc lẩm bẩm :

- Lại gây rắc rối với vị tiền bối rồi .

Đoạn hai người tiến vào , một người bên mặt , một người bên trái tấn công bà lão .

Tôn bà thấy hai ngườ xuất thủ , biết ngay họ dùng thế trận Bắc đẩu vô cùng lợi hại nên chẳng muốn nghênh chiến , vội cắp Dương Qua nhảy thoát lên tường .

Nhìn về phía chân tường không thấy bóng người , bà lão toan nhảy xuống thì bỗng có một giọng quát lớn :

- Xuống ngay .

Tiếng hét vừa dứt thì bõng một đạo nhân xuất hiện . Hanứ chuyển khí và giơ cả hai tay ra , trong lúc Tôn Bà còn lơ lửng trên không , nhảy chưa xuống đất , tay mắc cặp Dương Qua chân không chỗ dựa để đối phó với đòn chưởng ấy .

Tuy vậy Tôn bà vẫn lách người đi tránh được sức mạnh của đối phương .

Khi Tôn bà xuống đến mặt đất thì lại bị sức công của bày đạo sĩ đánh một lượt , bà lão chỉ còn có cách luig lại để tránh .

Mấy người này dồn cả nội khí ra ép bà lão vào góc tường .các đạo sĩ này thuộc vàop hàng đệ tam đại