Huyễn Thần

Huyễn Thần

Tác giả: Vân Thiên Không

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 3212561

Bình chọn: 10.00/10/1256 lượt.

siêu cấp phú hào, mà không phải của Lý Dật. Theo tình hình trước mắt mà nói, hắn tuyệt đối khó có khả năng dùng bốn trăm vạn để đem bốn tiểu tử kia tăng lên tới nhất giai, hắn không có nhiều tiền như vậy!

Càng huống chi, cho dù cấp thứ nhất miễn cưỡng đạt tới, nhưng mà nhị cấp thì sao? Tam cấp? Phải biết rằng... Huyễn thú nhị cấp mà đi ăn nhất giai ma tinh thì cả vạn khối cũng sẽ không đủ dùng. Vì trên cơ bản, cấp hai huyễn thú phải ăn ma tinh nhị cấp mới có thể tăng thực lực. Lấy loại lực đẩy này mà nói, nếu như nghĩ muốn làm cho huyễn thú đạt đến cửu giai thì phải cho ăn cửu giai ma tinh, nhưng mà một cái cửu giai ma tinh có giá cả ra sao? Một ngàn vạn? Hoặc là một triệu? Cho dù có tiền, cũng không có thể có nhiều như vậy ma tinh để cho ngươi mua a!

Tình huống hiện tại là, toàn bộ tiện nghi thì Huyền Vũ chiếm được vì trên người của Lý Dật cái khác không có chỉ có ma tinh địa hệ, cho nên... Chỉ có thực lực của Huyền Vũ tăng trưởng nhanh nhất. Trên cơ bản, Huyền Vũ cùng Tiểu Cường, luôn luôn là hai tên gia hỏa đều là như vậy thích ăn địa hệ ma tinh!

Bất quá, không thể không nói đến một điểm là dọc theo đường đi Lý Dật gặp không ít ma thú cấp hai hoặc cấp ba, cũng có được không ít tinh thạch cấp bốn. Nhưng mà làm cho hắn kinh ngạc chính là từ sau lúc trở thành thú bổn mạng của hắn thì Tiểu Cường ngay cả ma tinh hệ khác cũng thích ăn. Vốn ma tinh của Lý Dật cũng bởi vì quá ít mà không cách nào phân phối, hiện tại trở thành tốt, vì dĩ nhiên Tiểu Cường cũng bắt đầu ăn loại khác, cái này càng không biết giải thích ra sao.

Thật lòng mà nói, tứ thánh thú cùng với Tiểu Cường thì tại trong lòng Lý Dật địa vị cao nhất chính là Tiểu Cường. Nếu như nói tứ thánh thú là đồng bọn của hắn thì phải nói Tiểu Cường chính là một nửa sinh mệnh của hắn! Nó đã cứu hắn rất nhiều lần, tạo cho hắn rất nhiều đồ vật này nọ, vô luận bỏ qua cái gì, hắn đều khó có khả năng bỏ qua Tiểu Cường!

A! A! Có ai không! Xin cứu mạng a!

Chính trong lúc trầm tư, đột nhiên... Bên trái truyền đến tiếng hô cứu mạng khàn cả giọng. Từ trong thanh âm nghe được, tựa hồ có người gặp phải chuyện gì đó cực kì kinh khủng!

Sau một chút do dự thì Lý Dật cùng Tiểu Cường nhanh chóng phóng tới rừng rậm, nới phương hướng của tiếng kêu thảm thiết kia truyền đến mà chạy tới, vốn... Hắn không phải là một người thích xen vào chuyện người khác, nhưng mà tiếng kêu thảm thiết mới vừa rồi làm cho hắn rõ ràng cảm nhận được người bị hại trong lòng vô cùng sợ hãi, cùng với khát vọng sinh tồn cho thấy bọn họ không muốn chết, cho nên hắn muốn đi cứu bọn họ!

Vù... Vù... Vù...

Vững vàng đứng ở trên lưng của Tiểu Cường, tùy ý cho Tiểu Cường dùng tốc độ cao nhất xuyên qua lại tại trong rừng cây như một ảo ảnh. Nếu như là trước đây thì sợ rằng Lý Dật đã sớm té xuống, nhưng là hiện tại, hắn cùng Tiểu Cường đã tâm ý tương thông nên mặc kệ nó di chuyển như thế nào, hắn đều khó có khả năng té xuống. Ở thời khắc này, Lý Dật phảng phất trở thành một bộ phận thân thể của Tiểu Cường, mà Tiểu Cường, cũng phảng phất như một phần thân thể hắn, bọn họ hai người là một chỉnh thể không thể chia lìa!

Hô...

Sau một tiếng hô vang phóng lên như gió của Tiểu Cường, bọn họ hai người đã đứng ở trên một cây cổ thụ to lớn. Cẩn thận hướng ra ngoài nhìn lại, chỉ thấy một nơi cách khu rừng xa xa kia ước chừng hai trăm thước, là một tòa tiểu sơn thôn quy mô không lớn. Sơn thôn ước chừng có khỏang hai trăm hộ, dựa vào một dãy sơn mạch kéo dài liên miên ven rìa rừng rậm mà lập nên. Cùng với vị thế nằm dưới chân núi cao ngất kia, thế núi hai bên thôn trang mở rộng ra ngoài, giống như một đôi cánh tay lực lưỡng giang ra bảo vệ phía sau sơn thôn. Hình thế hai bên dốc đứng chỉ để lại thôn khẩu một mặt mở rộng ra ngoài.

Giờ phút này, bốn năm trăm người chính đang tụ tập tại cửa thôn trên một cái sân không lớn lắm. Đứng đối diện bọn họ, cũng là vị trí cửa thôn, đang đứng một đám mặc bì giáp màu vàng, cầm trong tay binh khí. Tại trước mặt đám gia hỏa mặc giáp màu vàng kia đang có một người trung niên mặc áo vải đang tỏ ra lo lắng cùng bọn họ giao thiệp chuyện gì đó.

A!

Xa xa, Lý Dật thấy một bóng người vung lên cự kiếm trong tay, mạnh mẽ hướng tới thân ảnh của người phía trước mơ hồ chém qua. Một tiếng hét thảm vang lên, đầu lâu của người kia tùy theo kiếm vụt bay đi ra ngoài. Cùng lúc đó, máu tươi mãnh liệt trào ra, cứ như vậy mà điên cuồng phun tới.

Nhìn thi thể không đầu vẫn đang nằm trên mặt đất co quắp kia, lại nhìn xem cái đầu lâu vẫn đang nằm trên mặt đất mà không ngừng xoay tròn, Lý Dật không khỏi phẫn nộ lên. Hắn rất muốn lao ra cứu người, nhưng mà mặc kệ nói như thế nào, hắn cũng phải xem minh bạch đến cùng là chuyện gì xảy ra mới có thể đi cứu a, càng huống chi... Bên ra tay giết người lại có hơn ba mươi người a, hơn nữa là hơn ba mươi tên cầm trong tay binh khí, như vậy lung tung mà lao ra nói không chừng chính mình cũng mất mạng!

Gia gia! Gia gia!

Đang lúc chuẩn bị cẩn thận quan sát, đột nhiên... Một nữ tử ước chừng mười lăm mười sáu tuổi, mãnh liệt từ trong đám người chạy vội đi ra, khôn


XtGem Forum catalog