
ói tiếp:
-Tôn giá có thể cho biết mục đích đến đây rồi chứ?
Quan Trung Thánh bất giác thoáng sầm mặt:
- Trước hết lão phu muốn hỏi thăm Vân cung chủ một điều, chẳng hay Đại Lương Song Yêu đã trở về Mạt Mễ Nhĩ chưa vậy?
Vân Dật Long thoáng đỏ mặt, nhất thời ấp úng không sao trả lời được.
Quân Trung Thánh cười khẩy:
-Thì ra cung chủ cũng rất là giỏi tài dối trá!
Quan Sơn Phụng buông tiếng hừ lạnh lùng xen lời:
- Xin thứ cho tôi đã xen lời, việc Đại Lương Song Yêu chẳng liên quan gì đến Vân cung chủ cả, nếu tôi không nói ra thì Vân cung chủ cũng chẳng rõ.
Quân Trung Thánh nhếch môi cười nói:
-Vậy ra đó hoàn toàn là do ý của Quan tiểu thư phải không?
Quan sơn phụng gật đầu:
- Phải, đó chẳng qua là quyền biến nhất thời, vả lại, đối phó với tôn giá, sử dụng thủ đoạn như vậy không phải là quá đáng!
Quân Trung Thánh thản nhiên cười:
- Lão phu xin hỏi, nghe đâu Quan cô nương với Vân Cung chủ đã...
Bỗng mỉm cười bỏ dở câu nói, nhưng Quan Sơn Phụng liền thẳng thắn tiếp lời:
- Chúng tôi đã là vợ chồng!
Quân Trung Thánh bật cười:
- Hành vi của vợ thì chồng cũng phải có phần nào trách nhiệm chứ?
Vân Dật Long sầm mặt:
- Mục đích của tôn giá đến đây để tranh luận về việc ấy ư?
Quân Trung Thánh ung dung cười:
-Nhân tiện đề cập đến thì có hề gì đâu?
Vân Dật Long xẵng giọng:
-Hừ, nếu tôn giá cứ nói những điều vớ vẩn, đừng trách Vân mỗ thất lễ!
Quân.Trung Thánh cười giòn:
- Vậy hẳn là nhị vị định ra tay giữ lão phu lại đây chứ gì?
Vân Dật Long cao giọng:
- Vân mỗ là bậc trượng phu quang minh lỗi lạc chẳng đến nỗi có hành vi đê tiện như vậy đâu!
Quân Trung Thánh cười u ám:
-Vậy thì thật thất kính! Tuy nhiên dù là các vị có ý định như vậy thì lão phu cũng chẳng sợ, phải biết kẻ hiền thì đã không đến…
Vân Dật Long cười khẩy:
- Vậy thì Tôn giá có chỗ sở cậy và định tâm khiêu khích chớ gì?
Quân Trung Thánh xua tay:
- Không phải vậy, phải xem Vân cung chủ quyết địch thế nào rồi hẳn liệu!
Vân Dật Long ngạc nhiên:
- Vân mỗ quyết định thế nào hẳn là tôn giá đã hiểu rất rõ, ngày nào chưa tiêu diệt được tôn giá và Chính Nghĩa Đoàn, Vân mỗ quyết chẳng chịu thôi!
Quân Trung Thánh vẫn thản nhiên cười:
- Mặc dù Vân cung chủ nói kiên quyết như vậy, nhưng lão phu cũng nhất quyết đạt được mục đích, xin hỏi Vân cung chủ thêm câu nữa, về đề nghị Huyết Bi tôn chủ đời thứ ba...
Vân Dạt Long gắt giọng:
- Hiện tôn giá đang ở trong Kim Bích Cung, lời lẽ ấy thật xúc phạm nặng nề đến danh dự của Kim Bích Cung và Vân mỗ, nếu tôn giá còn nhắc lại lần nữa thì chớ trách Vân mỗ chẳng vị tình.
Quân Trung Thánh vẫn thản nhiên cười:
- Nếu đề nghị ấy không thành thì lão phu còn đề nghị khác…
Vân Dật Long xẵng giọng:
-Nói mau đi!
- Giữa Chính Nghĩa Đoàn và Kim Bích Cung có thể xóa bỏ hết mọi hiềm khích trước đây hoà nhập với nhau trở thành hai môn phái cường thịnh trong võ lâm được chăng?
Vân Dật Long nghiến răng:
-Không thể nào như vậy được, chính tà bất lưỡng lập, trung gian không cùng tồn. Vả lại, huyết kiếp của Kim Bích Cung hồi trăm năm nước cùng với thâm thù của ba đời dòng họ Vân đều do một tay chủ nhân Huyết Bi giả danh chính nghĩa gây ra, sớm muộn gì Vân mỗ cũng sẽ tiêu diệt Chính Nghĩa Đoàn, phanh ngực moi tim tôn giá để rửa sư hận báo thâm thù!
Quân Trung Thánh lắc đầu cười ảo não:
- Vậy là mối thâm thù của hai chúng ta chẳng dễ gì xóa bỏ được...
Vân Dật Long gằn giọng:
-Tôn giá biết vậy là tốt!
- Nếu không thuận hòa được thì chỉ còn quyết chiến thôi!
Vân Dật Long đanh giọng:
- Đúng vậy, chỉ còn cách bằng vũ lực để quyết định sự tồn vong thôi.
Quân Trung Thánh gật đầu:
-Được rồi, nhưng lão phu đề nghị. Sau mười hôm đôi bên sẽ gặp nhau trước Nam Thiên Môn, bằng vào thực lực mà định phân thắng bại
Vân Dật Long chau mày:
- Sao lại phải chờ đến mười hôm?
Quân Sơn Phụng cười khẩy xen lời:
-Tất nhiên là lão sợ không kịp trở tay, thời gian mười hôm có thể ung dung mà chuẩn bị…
Quân Trung Thánh mỉm cười:
- Điều ấy có phần đúng mà cũng có phần sai, lão phu không muốn xác nhận, chỉ hỏi Vân cung chủ có đồng ý hay không?
Vân Dật Long ngẫm nghĩ:
- Mười hôm thì lâu quá… tôn giá đã đề nghị, Vân mỗ cũng chẳng tiện hoàn toàn cự tuyệt, thôi thì hãy quân bình thành năm hôm, tôn giá nghĩ sao?
Quân Trung Thánh nhè nhẹ gật đầu:
- Vậy là Vân cung chủ đã đồng ý năm hôm sau đôi bên sẽ gặp nhau trước Nam Thiên Mởn quyết một phen thắng bại tồn vong…
Vân Dật Long khẳng khái:
- Vân mỗ đồng ý nhưng mong là tôn giá đừng giở quỷ kế!
Quân Trung Thánh cười phá lên:
- Vân cung chú xem lão phu là người như thế nào? Huống hồ Kim Bích Cung và Chính Nghĩa Môn có biết bao là cao thủ, cứ việc mà bố trí sắp đặt sẵn sàng, lão phu không bao giờ can thiệp!
Vân Dật Long lạnh lùng:
-Tôn giá đã nói xong hết rồi chứ?
Quân Trung Thánh chầm chậm chậm đứng lên, cười nói:
- Vân cung chủ đã có ý đuổi khách thì lão phu xin cáo từ!
Vân Dật Long lạnh nhạt:
- Vân mỗ tiễn chân tôn giá!
Quân Trung Thánh chậm rãi đi đến cửa thư phòng, bỗng quay lại cười nham hiể