Yêu Thương

Yêu Thương

Tác giả: Dạ Mạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328173

Bình chọn: 8.5.00/10/817 lượt.

không buông, lại càng không ngừng nói chuyện với hắn.Từ Dịch Phong ôm lấy bọn nhỏ tiến lên: “Mạnh thúc……..” Hắn cung kính chào một tiếng.Mạnh Lý nhìn nhìn hai đứa bé, rồi nhìn lại hắn một chút, rốt cuộc cũng nhẹ nhàng ừ đồng ý.****************************Trên đường trở về đã xảy ra một sự việc nhỏ xen vào giữa, hai đứa bé muốn cùng ngồi trong một chiếc xe với Từ Dịch Phong. Mạnh Hạ chỉ nói một câu là cô sẽ ngồi xe của Giản Ninh.Mạnh Lãng liền không chịu: “Mẹ, người một nhà thì phải ngồi chung một xe.” Hai đứa nhỏ cứ như vậy mà ầm ĩ, Mạnh Hạ không thể không lên xe.Từ Dịch Phong nghĩ thầm mấy năm nay không có uổng công chịu cực khổ, mấy đứa con này rốt cuộc đã giành quyền lợi về cho cha của chúng. [=)) May quá đi mất.'>Mạnh Lãng, đứa nhỏ này sớm đã cảm thấy ba ba và má má của nó không bình thường. Mỗi khi trường học tổ chức các hoạt động, cha mẹ của các bạn đều sẽ tham dự, bạn học đã nói là ba mẹ của nó đã ly hôn. Nhóc con bây giờ đã 8 tuổi, có một số việc nó cũng có thể dần dần hiểu ra.“Mẹ, chúng ta trở về đâu vậy?”“Về nhà a.” Mạnh Hạ trả lời.“Là nhà của ba ba và mẹ sao?”Từ Dịch Phong đang lái xem, đôi mắt thỉnh thoảng nhìn về kính chiếu hậu, ánh mắt phát sáng rạng rỡ.Mạnh Hạ lúc này không biết trả lời vấn đề của nhóc con như thế nào: “Về nhà của gia gia trước.”Mạnh Lãng ngồi yên như tượng, không có lên tiếng nữa, bỗng dưng lạnh lùng xoay mặt ra chỗ khác, rõ ràng là con trai đã tức giận.Mạnh Hạ thở dài, tính tình của đứa nhỏ này càng ngày càng tệ. Từ Dịch phong không có nói gì, nhưng mà cả khuôn mặt đều là một vẻ thỏa mãn không nói ra được. [=))))))))'>Lúc chiếc xe dừng lại ở ngã tư đường để chờ đèn đỏ, Từ Dịch Phong quay qua, lấy cho hai đứa nhỏ mấy món điểm tâm ngon lành, lại còn đưa cho mấy món đồ chơi nho nhỏ.Mạnh Lãng cuối cùng không còn lạnh như băng nữa.Mạnh Hạ liếc hắn một cái, khóe miệng hiện ra ghen tuông giận dỗi: “Anh thực là có lòng quá.”“Đâu có, đâu có, cần phải như vậy.” Trong thâm tâm Dịch Phong đều đắc ý, sắc mặt thản nhiên nghiêng đầu nói ra. Không để ý đến bên cạnh có một ánh mắt âm lãnh nhìn chăm chú vào bọn họ.“Kỳ Kỳ, đang nhìn cái gì vậy?”Kiều Dịch Kỳ cả người cứng đờ, ánh mắt lạnh lùng liếc đến, bên tai truyền đến những tiếng cười khoan khoái vui vẻ. Ả ta sít sao nắm chặt tay, gắt gao cắn chặt môi, nhìn thấy khóe miệng của Từ Dịch Phong hiện ra một nụ cười mà chói mắt vô cùng.———————————– CHƯƠNG 72: CẢ NHÀ ĐOÀN TỤ (5)*YoungMin05: Thì ra Giản Ninh và Tiêu Ất là một tay anh Phong thúc đẩy, chắc anh ấy một phần cũng là vì không muốn Giản Ninh phá mình và Tiểu Hạ nữa =))… tống được tình địch này đi, chắc là nhẹ lòng lắm đây.Mình cứ ngỡ là Tiểu Hạ sẽ sớm cảm động và tha thứ cho anh Phong, vì dù sao thì cô cũng vẫn có tình cảm mà. Nhưng mà mấy năm này, Tiểu Hạ là chết tâm thật. Cũng may là còn có Tiểu Lãng ở giữa hai người, nếu không, Tiểu Hạ sẽ dứt khoát ly khai khỏi anh Phong đấy ;__;….. thực đau lòng quá. CHƯƠNG 73: BIẾN CỐ NẶNG NỀVui lòng không sao chép dưới bất kỳ hình thức nào!———————————–Chương 73: Biến Cố Nặng NềMạnh Lãng và Nhạc Nhạc mất tích, giống như một trận cuồng phong điên đảo, làm cho hai nhà Mạnh – Từ đều nôn nóng không yên. Buổi chiều hôm đó, sau khi hai đứa bé được bảo mẫu dắt đi dạo trong công viên, cả ba người liền biến mất.Mạnh Tiêu một mình yên lặng ở trong phòng, anh đưa tay che trán, ở thái dương đã nổi gân xanh, cả người chìm đắm trong khắc nghiệt. Lúc này, thế lực trong tối ngoài sáng đều đã được huy động.“Ca, có phải là Đại Mã gây ra hay không?” Tiêu Giáp không thể nghĩ ra được ai còn có thể gây ra chuyện này, Mạnh Tiêu đã rửa tay gác kiếm từ lâu, hơn nữa năm đó Lão Đại đã lên tiếng, không cho phép thuộc hạ tìm đến Mạnh Tiêu để gây phiền toái nữa. Mạnh Tiêu suốt đời này cũng tuyệt đối không được đặt chân vào vùng Tam Giác Vàng một bước, nếu không chính là cái chết.Chỉ là nếu như Đại Mã nhúng tay vào, như vậy bọn trẻ chỉ sợ là lành ít dữ nhiều. Tiêu Giáp lo lắng đỏ mắt, trong lúc nhất thời không dám thở mạnh, thậm chí hắn còn không dám tiếp tục tưởng tượng thêm, bọn người kia hòan toàn đã mất đi nhân tính.Mạnh Tiêu nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra, trong ánh mắt đục ngầu đã thoáng bình phục. Anh đi đến két bảo hiểm, nhẹ nhàng vặn vài cái, từ bên trong lấy ra một chiếc súng lục đã 3 năm không đụng đến.“Việc này trước hết đừng nói với bất kỳ ai, đầu tiên phải xác định có phải là Đại Mã nhúng tay vào hay không.” Vẻ mặt của anh đầy đắn đo vướng mắc: “Tiểu Lãng nếu xảy ra chuyện…” Lời nói của Mạnh Tiêu không tiếp tục được nữa, Tiểu Lãng nếu như có chuyện thì sẽ không chỉ có Mạnh Hạ bị phá hủy, mà Từ Dịch Phong sợ là cũng không xong rồi.Còn có Nhạc Nhạc… Anh thở hắt ra một hơi, cắn răng thật chặt, trong họng đã dâng lên máu tươi.*****************************Mạnh Hạ sau khi nhận được tin này, cả người chết sững không nói một lời, chỉ ngồi một chỗ. Cho dù có ai nói gì cô cũng không đáp lại, không có một thái độ nào, không khóc lóc, cũng không ầm ĩ, tựa như một tượng gỗ vô hồn.Từ Dịch Phong nhẹ nhàng đi tới, giữa chân mày tràn đầy ảm đạm, xung quanh lan tỏa một vẻ đau xót trầm trầ


XtGem Forum catalog