
kia ngay!”Mạnh Hạ quay về chính là vì lễ mừng này. Mấy năm nay cô chăm chỉ chơi đàn violin, trong giới chuyên môn cũng có chút danh tiếng. Cô một bộ váy trắng, dạn dĩ đứng ở trên sân khấu rộng rãi, tựa như một ngôi sao tỏa sáng, tiếng đàn du dương cất lên.Từ Dịch Phong ức chế không được kích động, hắn không hề chớp mắt nhìn lên sân khấu, liều mạng khống chế chính mình không có mất kiểm soát mà xông lên trên.Thật lâu sau Mạnh Hạ mới xuống đài, phía dưới tiếng vỗ tay vang dậy như sấm. Mạnh Hạ đi tới, trong lúc nhất thời, xung quanh Mạnh Tiêu dần dần tụ tập đầy người, mọi người rối rít ca ngợi cô.Từ Tiểu Phong liều mạng kéo tay của Từ Dịch Phong, hướng đến đám người chen tới: “Đi xem một chút đi, cái tên Mạnh lão đại kia có sở thích thẩm mỹ thế nào!”Mạnh Hạ đứng ở bên cạnh Mạnh Tiêu, vẫn luôn mỉm miệng cười chứ không nói gì, việc nhận được sự ca ngợi của mọi người, mấy năm nay cô đi học đồng thời cũng sẽ đi theo đoàn diễn nên đối với những cảnh tượng thế này, cô dĩ nhiên là đã quen thuộc.Cô liên tục cảm thấy có một ánh mắt nóng rực mãi hướng về phía mình, liền quay đầu lại, khóe miệng còn đang cười kia lập tức cứng ngắc. Dáng người tuấn lãng của Từ Dịch Phong thoáng chốc chiếm lấy tầm mắt của cô, còn có cả cô gái đang ôm tay của hắn, diễm lệ động lòng người. Đầu óc của cô trong lúc đó trống rỗng, nhưng lại rất nhanh lấy lại nụ cười nhẹ nhàng như cũ. CHƯƠNG 70: TRỞ VỀ, LÀ THÂN QUEN HAY LÀ XA LẠ? (3)Từ Dịch Phong trầm mặc nhìn vào nụ cười má lúm đồng tiền của cô, cánh môi của cô bởi vì thoa son nước mà thoáng nhìn đã vô cùng mê người.Bàn tay của Từ Tiểu Phong căng thẳng, đầu khẽ dựa vào bả vai của Từ Dịch Phong: “Anh yêu, em mang giày cao gót đã đứng cả buổi tối, chúng ta đi qua bên kia ngồi một chút đi.”Quả nhiên là, ánh mắt của Mạnh Hạ ngưng lại, nụ cười nơi khóe miệng chợt hiện lên rồi cứng ngắc biến mất.Sắc mặt của Từ Dịch Phong lạnh lùng, đưa tay đặt lên bàn tay của Từ Tiểu Phong, muốn gỡ mấy cái móng vuốt kia ra. [=))'>“Anh yêu, chúng ta đi thôi.” Tính nghịch ngợm của Từ Tiểu Phong lại nổi lên, cô nàng không thèm quan tâm nha, chỉ ngước khuôn mặt xinh đẹp nhìn vào đôi mắt của Mạnh Hạ, làn mi thật dài và dày đang nhẹ nhàng nháy động. “Phong, đi thôi.”Từ Tiểu Phong, cô nàng này chưa bao giờ nói chuyện được nhẹ nhàng như vậy nha.“Đùa đủ rồi hay chưa, đủ rồi thì liền đi nhanh đi.” Từ Dịch Phong nghiến răng nghiến lợi nói ra, thân thể của hắn cứng ngắc lại, ánh mắt thoáng nhìn thấy nét trào phúng trên gương mặt của Mạnh Hạ.“Mạnh Tổng, vị tiểu thư xinh đẹp này là bạn gái của ngài phải không?” Đâu đó có người hiểu chuyện hỏi ra.Mạnh Tiêu cười nhạt một tiếng, nhìn vào Mạnh Hạ mà không nói gì. Cô thấy vậy, cũng im lặng không nói.Đây xem như là chấp nhận? Trong ngực Từ Dịch Phong dâng lên một trận ghen tuông, sau đó đẩy mạnh một cái, Từ Tiểu Phong kêu “ui da” một tiếng, bị lùi ra sau mấy bước.“Cô ấy là vợ ta!” Từ Dịch Phong khí phách nói ra một câu, lời này vừa nói ra, không khí xung quanh liền lạnh băng xuống.Hắn khí thế như sét đánh không kịp bịt tai mà nhanh chóng ôm lấy thắt lưng của Mạnh Hạ. Mạnh Hạ bị động tác này làm cho phải nghiêng đầu, nhìn thấy gò má tuấn tú, mũi dọc dừa rất thẳng của hắn, cô nghĩ tới Tiểu Lãng thật sự là càng lúc càng giống hắn.Từ Dịch Phong mím môi, lực đạo trên tay cũng không giảm. Bên hông của Mạnh Hạ truyền đến lực kéo đừng đợt mạnh mẽ, da thịt của cô dần dần nóng rực.Mạnh Hạ trong tim khẽ chấn động, bà xã, hai chữ này quá mức thân mật, đáng tiếc, cô không phải là bà xã của hắn. Cô động đậy khóe miệng, muốn nói gì đó.Mạnh Tiêu lại nhanh chóng nói ra trước một bước, thản nhiên như mây trôi nước chảy: “Đây là em gái của tôi, các vị đã hiểu lầm rồi. Từ Tổng, ngài như vậy là đùa giỡn quá trớn rồi, bạn gái của ngài đã mất hứng đấy.” Nói xong, liền nhanh chóng đưa tay kéo Mạnh Hạ trở về.“Em đi về trước đi.” Mạnh Tiêu ở bên tai cô nhẹ nhàng nỉ non, sau đó hướng về phía Tiêu Giáp đưa mắt một cái.Mạnh Hạ xoay người cùng với Tiêu Giáp đi ra, thoáng nhìn thấy Từ Dịch Phong, đôi mắt của hắn nhìn thẳng tắp vào cô, thần sắc cũng chỉ biết bi thương khó nói.Từ Dịch Phong nhìn theo bóng lưng của cô, càng lúc càng xa, khẽ giật mình hoàn hồn lại.Sắc mặt của Từ Tiểu Phong trở nên tức giận: “Từ Dịch Phong, đều vì anh mà gót giày của tôi bị gãy, anh để cho tôi làm sao trở về a?”Từ Dịch Phong không để ý đến cô ấy, sải bước đi theo Mạnh Hạ.“Anh…… anh…….. Từ Dịch Phong, tôi nguyền rủa anh không đuổi theo được vợ!”************************Tiêu Giáp không nghĩ tới vào lúc này mà ở lối đi vẫn còn tụ tập nhiều nhà báo như vậy, xem ra tin tức ở trong hội trường lúc nãy đã bị lọt ra ngoài. Phóng viên vừa nhìn thấy cô đã vội vã chạy tới, camera, micro tất cả đều hướng về phía cô. CHƯƠNG 70: TRỞ VỀ, LÀ THÂN QUEN HAY LÀ XA LẠ? (4)“Mạnh tiểu thư, cô và Từ tiên sinh có quan hệ như thế nào?”“Cô đã kết hôn rồi sao? Là với Từ tiên sinh sao?”“Nghe nói cô là đang du học tại Vienna, lần này trở về là vì hôn sự sao?”“Có tin đồn là Trung Hạ Quốc Tế và Từ thị luôn đối đầu nhau, cô là em gái của Mạnh Tổng, hai nhà có phải sẽ dự đ