Insane
Yêu nhầm chị hai… Được nhầm em gái

Yêu nhầm chị hai… Được nhầm em gái

Tác giả: LeoAslan

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327953

Bình chọn: 10.00/10/795 lượt.

g bạch, cái này là hoa hồng phớt hồi trước tặng tui đấy, thấy chưa, biết hơn ai đâu mà bảo ngốc ? – Em ấy bĩu môi.

– Ớ…mấy vụ này sao N rành được ! – Tôi cố kháng cự.

– Thế hễ người rành hơn thì mắng người ko biết là ngốc à ? – Vy nheo nheo mắt.

– Ừ….èo biết lỗi rồi mà ! – Tôi đuối lí, xuống nước xin lỗi.

– Ờm…tốt, đi tiếp thôi ! – Rồi em ấy đi sang dãy các chậu kiểng cao hơn.– Thèm quá ! – Tôi thấy trong miệng mình nước dãi túa ra.

– Chua lắm, mà hái người ta mắng cho đấy ! – Em Vy nhăn mặt.Hai đứa đứng trước dàn chậu tắc kiểng, cây nào cây nấy cơ man những quả là quả, vẫn biết là chua nhưng nhìn nó trĩu cành như thế tôi chẳng kềm lòng được.– Đi uống nước mía ! – Tôi liếm môi.

– Chi vậy ? – Vy ngạc nhiên.

– Khát nước rồi ! – Tôi đáp gọn lỏn.

– Tí gần về rồi uống luôn 1 thể ngồi nghỉ chân, giờ vào chợ trong đi ! – Vy lắc đầu lia lịa ra vẻ ko đồng ý.

– Về rồi uống tiếp, N mỏi chân rồi ! – Tôi vẫn cương quyết.Rồi chẳng để em ấy kịp phản ứng, tôi kéo tay đi thẳng hàng nước mía gần đó, gọi ngay 2 ly chẳng thể chờ lâu.– Chà, cầu được ước thấy ! – Tôi cầm cái muỗng múc nước tắc muối từ trong lọ nhỏ uống kèm với nước mía.

– Ra vậy, thần kinh ghê ! – Giờ thì em Vy đã hiểu tại sao tôi nằng nặc đòi đi uống nước mía, lè lưỡi trêu. – Tự nhiên ko ăn tắc kia được thì vô đây…uống tắc, bleu !

– Hề hề, vậy mới thống khoái ! – Tôi gãi đầu cười trừ.

– N…bỏ vừa vừa thôi chứ, nước mía chứ đâu phải nước tắc…! Em ấy tròn mắt kinh hoàng khi thấy tôi dốc hết cái lọ tắc muối vô ly mía luôn.

– Như dzậy nó mới sốc, ngon lắm…ực…! – Tôi cười nốc hớp nước …mía tắc muối ! – Sặc…kinh…ụa…quá ! – Cố lắm tôi mới ko mửa ra tại bàn.

– Bảo rồi ko nghe, khùng quá ! – Em Vy tặc lưỡi lắc đầu gọi cho tôi ly khác.Lòng vòng vô chợ trong, tôi ngán ngẩm nhìn mớ bánh mứt vì ly mía kinh dị khi nãy vẫn còn đang làm tôi muốn mửa, lắc đầu lia lịa khi Vy mời tôi mớ quýt ướp đường em ấy vừa mua. Lại đi sang mấy hàng trái cây, công nhận Tết nên người ta bỏ công ra làm mấy mâm ngũ quả với trái cây xếp thành hình rồng phụng theo ý người mua, nhìn đẹp đến mê mẩn. Đi hết một vòng chợ trong, tôi lại dẫn em ấy sang …chợ trên, vì khu đó bày bán quần áo nhìn cũng thích, quan trọng là hàng giảm giá Tết nên khá rẻ, ác nỗi là bày bán ngoài đường nên cũng ko đảm bảo chất lượng cho lắm. Mải chơi mà tôi ko để ý trời đã sập tối.– Ui, về N ơi, bảo 6h ra ga đón ba N mà ! – Em Vy đập vai tôi nhắc.

– Ba nào…à…chết…5h50 rồi, ừ về thôi ! – Tôi giật mình, suýt nữa là hớ ra bữa nay tôi dóc tổ với Vy để về nhà sớm.Lấy xe xong, tôi muốn đạp nhanh về lắm nhưng khổ nỗi đang đèo con gái sau lưng, nên chân thì tà tà mà bụng thì có lửa đốt ở trong.– Chạy nhanh đi N, còn vòng về nữa ! – Dè đâu chính em nó lại bảo thế.

– Ơ…chạy nhanh ngồi sau dễ té lắm đấy ! – Tôi ngạc nhiên.

– Ko té đâu, cứ nhanh lên còn kịp ! – Em ấy nói giọng quả quyết.– Không lẽ em này là dân chơi sao ta ? – Tôi nghĩ thầm trong bụng, đang phân vân xem có nên vuốt hết tốc lực hay ko, lỡ thắng gấp thì…tôi ko dám nghĩ tới nữa. Nhưng chỉ 3 phút sau là em Vy đã đứng trước cổng nhà, bình chân như vại chẳng sứt mẻ tí gì, tươi cười vẫy tay tiễn tôi…ra về.Ôi ! Lần đầu tiên được con gái ôm từ sau lưng, tôi sướng mê tơi, đạp về nhà mà cái mặt tươi hơn hớn, quên bẵng luôn là giờ này chắc ở nhà đang chờ cơm tôi !

Ôm bộ mặt tươi như tôm, tôi dắt xe vô nhà, rồi há hốc mồm ra đứng chết trân tại chỗ, Tiểu Mai đang ngồi ở bàn khách xem báo, ông anh tôi từ dưới nhà đi lên. Tôi ngạc nhiên chẳng phải vì Tiểu Mai đẹp, nàng vậy đó giờ, có chăng là hôm nay rạng rỡ hơn chút, chính yếu là ông anh tôi đang đứng trước mặt khoanh tay, ra vẻ muốn gây sự.– Hiền đệ đã về rồi hen ! – Ổng cười nhếch mép.

– Ây dà, tránh cho đệ vô đi đại ka ! – Tôi dự là có biến gì đó rồi.

– Ừ, dắt xe nhanh xong lên anh bảo chút ! – Cái giọng này của ổng mười phần rõ mười nham hiểm, chẳng lẫn vào đâu được.Tôi đâm hoảng, dắt xe ngang qua Tiểu Mai quên luôn cả chào nàng.– Chú lên phòng anh hỏi chút ! – Ổng bắt đầu gằn giọng.

– Hỏi gì hỏi ở đây luôn đi ! – Tôi chột dạ rồi, nhưng vẫn giương mắt ngây thơ nhìn ổng.

– Chú tự lên hay để anh xách đầu lên ! – Rồi ổng lăm lăm đi thẳng lên lầu, tôi lẽo đẽo theo sau mà trống ngực đập binh binh từng hồi.

– Ấy…. ! – Tiểu Mai ngạc nhiên gọi lại.

– Em cứ ngồi chơi, anh lên bàn chuyện với nó chút ! – Ổng cười xã giao, mà sao tôi thề là nhỏ tới lớn chưa thấy ổng cười với tôi 1 lần nào như vậy.– Anh hỏi, chú trả lời ! – Lên đến phòng, ổng khoá cửa, đẩy tôi xuống cái ghế xoay, ấn 2 nắm tay vô đầu.

– Ớ…làm gì đấy ? – Tôi bắt đầu thấy run.

– Hôm nay chú đi đâu ? – Ông anh tôi gằn giọng.

– Thì…đi chơi ! – Tôi lắp bắp đáp.

– Đi với ai ? – Ổng ấn 2 nắm tay sát rạt.

– Với…thằng K chứ ai ! – Tôi y câu này sẵn trong đầu mà trả lời.

– Này thì bố láo ! – Rồi ổng nhấn mạnh vô 2 bên đầu tôi.

– Âyyyyyy daaaaaaaa……..! – Tôi ôm đầu bắn ra khỏi ghế la oai oái.

– Đi với gái mà lại bảo tao sang chở con bé, mới bây lớn đã chán cơm thèm phở à ? – Ổng hừ mũi phủi tay.

– Cái gì ? Đi với K mập…. thật mà ! – Tôi cố cãi.

– Ah lại còn n