Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng Dạng

Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng Dạng

Tác giả: Diệp Sáp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325174

Bình chọn: 9.5.00/10/517 lượt.

ng nếu giận thì đâu có mở cửa xe cho nàng vào… thật là khó hiểu!

Vương Oánh Oánh nhìn Tiểu Thảo thở dài, lắc đầu, xoay người đi theo Phong Uyển Nhu rời khỏi. Nàng theo Phong Uyển Nhu nhiều năm như vậy còn chưa từng thấy qua Phong tổng để ý ai, nàng tuy rằng từ trước đến giờ chưa từng nhận thức qua tình yêu đồng giới nhưng vẫn có thể nhận ra được tình cảm của Phong Uyển Nhu là gì, chỉ là Tiểu Thảo thì… Sợ là so với nàng am hiểu thì thật quá ít đi!

Bởi vì phải chuẩn bị cho cuộc họp nên Tiểu Thảo cũng không thể giúp Dạ Ngưng hỗ trợ cho bộ phận Kiểm tra thiết bị, nàng mang các bản thông báo đặt lên bàn, đem điện thoại đặt ở một bên, còn thuận tiện quét dọn vệ sinh dùm bác gái, đem mấy lá trà còn rơi rớt trên bàn quét sạch, rồi lại đặt một nhúm trà nhỏ vào trong tách để Phong tổng khi cần uống chỉ cần chăm nước nóng là có thể thưởng thức. Tiểu Thảo cẩn thận lại mở ra xem lại các báo cáo một lần, xác định không có gì nhầm lẫn, sau đó nàng nhìn đồng hồ, cảm thấy thời gian vẫn còn sớm, nên liền nằm úp sáp xuống bàn chợp mắt một lát.

Trong lúc mông lung, Tiểu Thảo cảm giác dường như có một người đang kéo cánh tay của nàng, sau đó còn bị người ta nâng lên khuôn mặt, kì lạ hơn là miệng nàng bị bao trùm bởi một cái gì đó rất mềm mại, mà loại cảm giác này càng ngày càng mạnh, thở cũng có chút khó khăn, tuy nhiên cảm giác có phần hơi đau lại mang theo vài phần hưởng thụ, bởi vì nàng cảm nhận có một vật gì đó rất mềm và trơn đang quất quít lấy lưỡi nàng, cơ thể nàng bắt đầu như có nhiệt rất khó chịu, Tiểu Thảo nhịn không được ư a một tiếng, được một lúc thì nàng lại tỉnh giấc, nhưng kì quái là cảm giác tốt đẹp kì lạ kia lập tức không thấy nữa.

Tiểu Thảo ngồi một chỗ mắt nhìn nhìn đảo qua một vòng, nghĩ rằng mình nhất định là đang nằm mơ rồi .. ngồi nhìn đồng hồ thì thấy chỉ còn mười phút nữa là bắt đầu cuộc họp, mà hôm nay là cuộc họp cấp cao của Phong đằng, đối với nàng cũng không có quan hệ gì lắm, nàng liền đi ra ngoài rửa sơ mặt, sau đó mới đi tìm Dạ Ngưng, mãi tới bây giờ nàng còn chưa ăn cơm, đều muốn đói chết rồi!

Dạ Ngưng cũng không khá hơn, bộ phận Kiểm tra hôm nay ‘giàu to’ rồi, nhìn vào phòng toàn thùng là thùng, xung quanh toàn là sữa tắm, xà phòng và vài thứ linh tinh khác..nhìn như muốn chết chìm trong mớ quà tặng này. Tiểu Thảo chứng kiến thấy cảnh tượng này cũng rất là kích động.

“Đi ăn thôi, mình đói chết!”

Tiểu Thảo vội gật đầu “Mình cũng đói bụng!”, nói xong cả hai liền đi ra ngoài, Dạ Ngưng đột nhiên bộc phát bắt được cánh tay nàng, nhìn nàng không chớp mắt.

“Chờ một chút!”

“Sao vậy?”

Tiểu Thảo quay đầu khó hiểu nhìn nàng,

Còn chờ gì nữa? Chẳng phải là sắp đói chết rồi sao?

Dạ Ngưng nhìn chằm chằm môi Tiểu Thảo, nhíu nhíu mày “Miệng bồ làm sao thế này, vừa rồi bộ ăn cay hay sao? Tại sao lại sưng lên?”

“Không có, sưng lên?”

Tiểu Thảo có chút sững sờ nhìn Dạ Ngưng, theo bản năng liếm liếm môi dưới, Dạ Ngưng tinh tế nhìn thật kỹ môi nàng muốn nữa ngày, vươn tay sờ một chút.

“Ễ tại sao lại có son môi?”

Dạ Ngưng ngạc nhiên nhìn trên ngón tay lấp lánh màu son đỏ,

Dương Tiểu Thảo à bồ cũng thật là… tự nhiên lại còn tô son vẽ phấn nữa chứ!

Tiểu Thảo cũng vô cùng kinh ngạc, nàng đâu có thói quen dùng son môi, nàng liền nâng lên tay phải sờ sờ môi, nhìn kỹ, thật đúng là có son môi. Tiểu Thảo giơ tay lên đặt ở mũi ngửi ngửi, đầu oanh một tiếng, giống như là nồi cháo đang sôi trào.

Dạ Ngưng vừa nghe liền nở nụ cười, Tiểu Thảo này gần đây được Phong tổng bồi dưỡng thật là càng ngày càng tốt a, Phong tổng cố lên, sau này Tiểu Thảo mới có sức chịu đựng không giới hạn haha

“Ai uiii đáng ghét, cái từ này không thể nào tùy tiện nói ra đâu a.. thật nổi da gà!”

Bởi vì thường các đối yêu nhau rất hay sử dụng cái từ này để mà trách yêu, nếu mà để cho Phong tổng nghe thấy, lại rắc rối to a. Còn nhớ lần trước Dạ Ngưng ôm Tiểu Thảo đi nghịch nước, đi được nửa đường thì liền thấy Phong Uyển Nhu, Dạ Ngưng thật không thể quên ánh mắt lạnh như băng đang nhìn nàng, nhìn khiến nàng muốn nổi da gà, sau đó tay đang ôm lấy cổ tay Tiểu Thảo vội “ba” một tiếng liền thu về… Đôi khi cũng thấy Tiểu Thảo thật xui xẻo, có một lần đi uống cà phê, vô tình để cà phê đổ vào người, đi kiếm cái áo thay ra thay vô cũng không phù hợp, cuối cùng cũng phải mặc đỡ cái áo khoác của nàng. Bất quá lúc ấy Tiểu Thảo cho đến bây giờ cũng không biết Phong Uyển Nhu vì cái gì lại tức giận, Dạ Ngưng thì cảm thấy được Phong tổng yêu cái đầu gỗ này cũng thật đáng thương. Haizz, chỉ có thể dùng hai chữ để tóm lược hoàn cảnh của hai người này, đó là: Nghiệt duyên!

“Đừng ồn ào nữa, công ty đang phát đồ, hai người nhanh chóng đi xuống lầu lấy đi!”

Vương Oánh Oánh đẩy cửa ra đi vào, trong tay còn ôm một cái thùng giấy lớn, trên áo khoác tất cả đều là bông tuyết, Tiểu Thảo mặt đỏ lên, lập tức đem trang web đóng lại, Dạ Ngưng nhìn Tiểu Thảo có tật giật mình liền lắc đầu.

Bồ không nói nhưng người khác nhìn cũng biết bồ ở đây là đang nghiên cứu đến Phong tổng a.

“Đi thôi!”

“Uhm, cũng không biết là chia cái gì. Đúng rồi, có cần phải lấy rồi mang l


Old school Swatch Watches