
VIÊN
Edit: Tiểu Thiên Thanh
Beta: girl_sms
*Chế nào hay đọc chùa thì vote or cmt 1 cái đi =))) Để tui coi có bao nhiêu chế xấu xa như vậy =))))*
Tâm tư của Lăng Sương giờ đây chỉ đặt trên người Phong Uyển Tư, nên khi nghe Tiểu Thảo nói Uyển Tư sốt cao đến mức không phân biệt rõ ràng nữa nàng cũng không để ý, chỉ bước nhanh đi đến bên Phong Uyển Tư, khẩn trương nhìn nàng.
Viên thuốc tuyệt đối không phải hổ danh là Viên thuốc, hành động kia có thể so với ảnh hậu Kim kê mới đăng quang năm nay, nàng ấn tay vào trán, đè lên khăn mặt mà Tiểu Thảo đắp lên, miệng ồn ào kêu rên “Khó chịu quá”, đã thế còn nắm lấy tay Lăng Sương không thả ra.
Lăng Sương đau lòng nhìn nàng, vội vàng hỏi:
“Rất khó chịu sao? Tôi đưa cô đi bệnh viện.”
“Không cần !”
Dứt khoát cự tuyệt , Phong Uyển Tư lắc đầu lia lịa, đánh chết nàng cũng không đi bệnh viện. Động tác này của Phong Uyển Tư khiến Lăng Sương hơi giật mình, nheo nheo ánh mắt. Phát sốt không phải đau đầu sao? Như thế nào lại lắc đầu lia lịa như uống thuốc lắc vậy???
“Vì sao lại sốt?”
Lăng Sương nhìn Phong Uyển Tư, ngữ khí tràn đầy hoài nghi. Phong Uyển Tư còn chưa nói gì, đứng ở một bên Tiểu Thảo đã sốt ruột nói thay
“Vì nhớ cô đó !”
“……”
Phong Uyển Tư thật sự muốn đem Tiểu Thảo đá bay cho rồi, Dương đại tỷ a, ngươi xem quá nhiều phim của Quỳnh Dao rồi đó. Nhớ người yêu đến phát sốt, đó là điều tôi có thể làm ra sao?
Tiểu Thảo cũng ý thức được bản thân có chút nói quá, nàng khẩn trương nhìn Lăng Sương. Lăng Sương nhìn Tiểu Thảo, lại nhìn Phong Uyển Tư, cười nói:
“Nhiệt đô cơ thể bây giờ bao nhiêu rồi?”
“A……”
Tiểu Thảo mờ mịt nhìn Lăng Sương, Phong Uyển Tư cũng không phản ứng kịp, Lăng Sương tiếp tục cười, lấy trong túi xách ra một chiếc nhiệt kế
“Đây, để tôi đo nhiệt độ cơ thể thử xem, tôi thấy cô hiện tại cũng có sức rồi đó, chắc cũng không còn sốt cao nữa.”
“Được thôi…”
Phong Uyển Tư đồng ý, chỉ là đo nhiệt độ cơ thể thôi mà, cũng không phải uống thuốc hay chích gì đó. Nàng đưa cánh tay lên kẹp lấy nhiệt kê, nhưng Lăng Sương liền tránh né.
“Sao vậy?”
Phong Uyển Tư mờ mịt nhìn Lăng Sương, không phải muốn đo nhiệt độ cơ thể sao?
Lăng Sương nhìn nàng, cười đến ôn nhu
“Nhiệt kế này không phải kẹp vào nách.”
“Vậy là gì?”
Tiểu Thảo kỳ quái nhìn Lăng Sương, chẳng lẽ ngậm vào miệng , không được vệ sinh lắm nha.
“Đây là loại nhiệt kế nhét vào hậu môn”
“……”
“……”
Hai người nhìn nhau không nói thành lời, Phong Uyển Tư hoảng sợ nhìn Lăng Sương, theo bản năng lui ra sau, Tiểu Thảo đứng ở một bên sợ hãi, còn Lăng Sương tiếp tục cười, cười rất xinh đẹp.
“Đừng khẩn trương, trước sau gì cũng phải đo nhiệt độ, nếu không được chúng ta phải đi bệnh viện chích thuốc, truyền nước biển a.”
“Sao? Không cần mà!”
Phong Uyển Tư đã chết lặng rồi , nàng thật sự là hối hận khi nghe lời Dương Tiểu Thảo ngu ngốc kia, biết là sẽ không có kết cục tốt mà.
“Tại sao lại không? Chẳng lẽ cô gạt tôi? !”
Khuôn mặt liền biến sắc, một tia phẫn uất trong mắt xẹt qua. Một tháng không gặp, cả người Lăng Sương đều lão luyện cùng thành thục không ít, khi tức giận cũng không cần la hét nhưng vẫn khiến người khác hoảng sợ.
Phong Uyển Tư đương nhiên là biết kết cục khi lừa gạt người khác là như thế nào, nhưng chỉ có thể khóc than trong bụng, nàng xoay người, quay mông ra ngoài, tay ôm lấy thành ghế sô pha.
Lăng Sương cũng không khách khí, ngồi xổm bên cạnh Phong Uyển Tư, giống như thay đồ cho con nít, nhanh chóng kéo váy ngủ và quần lót của Phong Uyển Tư ra, nhìn cái mông tuyết trắng lại tràn ngập nhục cảm kia, Lăng Sương cũng không biến sắc, thậm chí có suy nghĩ muốn nhéo cái mông hư đốn này một phen.
Tiểu Thảo ngừng hô hấp, hai tay không tự giác che kín ánh mắt nhưng thực chất vẫn lén lút nhìn qua khe hở giữa bàn tay, nhìn cái nhiệt kế thon dài kia một chút một chút lại gần cái mông của Phong Uyển Tư, cả người đều khẩn trương cực kì. Nghe người ta nói, bạo cúc rất đau a!
Lăng Sương cảm thấy Phong Uyển Tư run nhè nhẹ, nàng vừa buồn cười vừa muốn khóc, người này vì sao luôn lừa gạt mình, kết quả còn bắt mình thu dọn cục diện rối rắm này. Hít sâu một hơi, Lăng Sương bắt buộc chính mình phải quyết tâm, nàng cầm nhiệt kế, cố ý tại ở cúc huyệt của Phong Uyển Tư nhẹ nhàng ấn ấn. Phong Uyển Tư đỏ mặt lên, nhiệt kế lạnh như băng khiến lòng của nàng muốn chết ngất. Cắn chặt răng lại, thật sự muốn Lăng Sương mau một chút, cho mình chết trong vinh dự cho rồi!
“Mấy người đang làm gì?”
Phong Uyển Nhu đứng ở phòng khách cười như không cười nhìn ba người, nhẹ giọng lên tiếng.
“Ách……”
Lúc này Phong Uyển Tư bất chấp Lăng Sương có giận haykhông , một cảm giác xấu hổ chưa từng có dồn lên não, mặt nàng đỏ lên, chỉ dám cúi đầu, hận không thể tìm cái lỗ chui vào.
Lăng Sương thu hồi nhiệt kế, quay đầu nhìn Phong Uyển Nhu.
“Tỷ……”
Phong Uyển Tư yếu ớt kêu lên, khuôn mặt còn đỏ bừng một mảnh, Phong Uyển Nhu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn nàng, không nể tình nói
“Uyển Tư, em đã phạm sai lầm thì nên nhận lỗi. Em xem, em đang làm cái gì?”
“Là do em –”
“Em im lặng !”
Một câu của Phong Uyển Nhu kh