
ên giường, sau đó bắt đầu không quan tâm hôn nhiệt tình xuống. =)))))))))))
Phong Uyển Nhu vẫn nghiêm mặt nhưng nhìn đến cảnh này một thì mặt cũng nổi màu hồng phấn, nàng không nói hai lời, đi đến trước màn ảnh, trực tiếp đem nguồn điện rút ra.
“……”
“……”
“……”
Ba người tương đối trầm mặc, Phong Uyển Tư chẹp miệng buồn rầu nhìn màn ảnh TV, nói gì nữa chứ, phim thật đúng là …. Hay =)))), cũng không biết Tiểu Thảo làm sao tìm ra bảo bối quý giá này =.=, nàng đã lâu không thấy loại phim kích thích cao độ này, đáng tiếc là đang lúc cao trào bị tỷ tỷ tắt đi, ai, thật đáng tiếc a, mà cũng không sao, cùng lắm thì một hồi mượn Tiểu Thảo cái đĩa để tiếp tục nghiên cứu mấy chiêu mới. Lăng Sương đứng một bên nhìn bộ dáng này của Phong Uyển Tư liền tiến lên nhéo cái eo của nàng, Phong Uyển Tư đau đến mức hít một ngụm khí lạnh, quay đầu, nhe răng nhếch miệng nhìn nàng, Lăng Sương hung tợn nhìn chằm chằm nàng, trong mắt chỉ viết năm chữ:Dám xem, giết không tha !
Ngay cả người đứng xem ké cũng đều bởi vì Dục vọng thể xác mà bắt đầu nội chiến , huống chi là đương sự Tiểu Thảo…… Tiểu Thảo cúi đầu, nhìn chằm chằm điều khiển từ xa nhưng không dám ngẩng đầu, phía sau lưng mồ hôi ướt đẫm. Nàng có thể cảm thụ được, cảm thụ được Phong Uyển Nhu đang bắn ánh mắt ăn thịt người về phía mình…… Nhưng là nàng thật sự oan uổng mà. Phim nàykhông phải của nàng a, là của Dạ Ngưng cho mượn ! Còn nữa, nàng còn muốn nói Tiểu Thảo nàng đâu có giống nữ nhân tóc nâu, đâu có sức mà đẩy ngã Phong tổng, nàng còn chưa giả thích mà đã bị trừng, thiệt oan Thị mầu mà.
=))))))
“Ai chu choa, Tiểu Thảo, cô từ chỗ nào kiếm được bộ phim đặc sắc a, thật là đẹp mắt.”
Phong Uyển Tư cũng không phải là đèn cạn dầu, sẽ không bởi vì Lăng Sương liếc mắt mà không dám lên tiếng , nàng thấy Dương Tiểu Thảo không vừa mắt đã lâu , thật vất vả mới tìm được một cơ hội khi dễ nàng ta, hơn nữa lần khi dễ này là có tỷ tỷ đứng ở bên cạnh nhìn thấy, nàng như thế nào có khả năng buông tha cho Tiểu Thảo.
Tiểu Thảo vừa nghe lời này liền hoảng, lập tức ngẩng đầu, nhìn Phong Uyển Nhu cắn môi lắc đầu. Bộ dạng thiệt ủy khuất , còn kém chút là không đem ba thước vải trắng vắt lên trần nhà, chỉ cần Phong Uyển Nhu nói một câu không tin liền le lưỡi tự sát. =)))))
Phong Uyển Nhu không nói chuyện, chỉ là mặt không chút thay đổi nhìn Tiểu Thảo, ánh mắt âm tình bất định, Tiểu Thảo bị nhìn như vậy tâm cũng run lên . Kỳ thật Phong Uyển Nhu cũng biết chuyện này khẳng định không phải chủ ý của hài tử nhà nàng, tất nhiên xuất phát từ tay Dạ Ngưng, nhưng khi nghĩ đến Tiểu Thảo bị Dạ Ngưng lôi kéo thường xuyên xem loại phim này, trong lòng nàng cũng không thoải mái, cụ thể vì cái gì không thoải mái, Phong Uyển Nhu cũng nói không nên lời.
“Cái này không phải của em……”
Tiểu Thảo yếu ớt biện giải , nàng đã hối hận lắm rồi, trách không được Dạ Ngưng lúc đưa cho nàng cái đĩa này liền cười ái muội như vậy, trách không được còn dặn dò dạy bảo nàng nhất định phải xem thật kĩ, nói cái gì là của cải vô giá, nói cái gì chỉ cho nàng mượn, nói cái gì nhìn khẳng định hai người xem sẽ khó quên. Sớm biết rằng sắc tình như vậy, Tiểu Thảo khẳng định chỉ để một mình mình vụng trộm xem. =.=
Phong Uyển Tư nhin Tiểu Thảo quẫn bách liền vui vẻ
“Ai nha, được rồi được rồi, Tiểu Thảo, xem cái này tính là gì, về sau sẽ có nhiều kinh nghiệm thực tiễn hơn nữa.”
“Thực tiễn?”
Lăng Sương tại một bên lạnh lùng hỏi, Phong Uyển Tư không nghĩ nhiều, gật đầu nói tiếp
“Đúng vậy, cô xem xem, cô nhìn kỹ Dương Tiểu Thảo, vì cô ấy tôi cũng rất lo lắng.”
“Lo lắng cho tôi?”
Tiểu Thảo choáng váng, Viên thuốc lo lắng cho nàng, như thế nào có khả năng này. Phong Uyển Tư nhìn Tiểu Thảo liếc mắt một cái, nghĩ cái gì vậy? Cô nghĩ rằng tôi cũng theo chị tôi coi trọng cô sao?
“Tôi vẫn tưởng rằng Tiểu Thảo là một hài tử ngây thơ, cái gì cũng không biết, mà chị của tôi cũng gần ba mươi rồi, tục ngữ nói rất đúng, nữ nhân ba mươi như hổ như lang, có lẽ ngón tay của Tiểu Thảo sẽ gãy mất.” =)))))))))))
“Hả?”
Tiểu Thảo vẫn là có chút không hiểu, còn Phong Uyển Nhu bên cạnh đã sớm thay đổi sắc mặt, giận dữ nhìn Phong Uyển Tư, Phong Uyển Tư làm bộ như không biết, như trước cười tươi như hoa dả lả nhìn Tiểu Thảo, Tiểu Thảo vốn đã bị bộ phim sắc tình vừa rồi làm cho đầu óc trống rỗng, lại gặp Phong Uyển Tư cố tình trêu ghẹo, trong lúc nhất thời có chút mông lung.
“Cho nên tôi mới nói a, loại này phim này cô thích thì xem cũng được, nhưng đừng để chị gái của tôi bị đói nha ~~.”
“Bị đói?”
“Phong Uyển Tư !”
Phong Uyển Nhu bên kia nhịn không được , lên tiếng quát lớn Phong Uyển Tư, Phong Uyển Tư thè lưỡi, chị nàng lúc nào sinh khí cũng kêu nàng như vậy a, nàng bĩu môi liếc Tiểu Thảo, kéo Lăng Sương đi, đóng cửa lại, chạy trốn ra ngoài, vừa ra trước cửa còn không quên rống hai tiếng với người đang sinh khí bên trong.
“Em đi a, hai ngươi cứ tiếp tục, chị, lúc đầu em còn không thích Tiểu Thảo , cảm giác nàng không gì tiềm chất nào, hiện tại nhìn xem, bữa tiệc khoai tây, phim điện ảnh kích tình, cũng không tệ lắm !”
Theo sau lời nói là tiếng