
o chú Vũ Gia Minh tổ chức sẽ có rất nhiều mỹ nam. Lần này con nhất định phải tìm kiếm một anh chàng, sau đó thúc đẩy chị gái tiếp nối theo bước chân của con.”
Mọi người trong nhà đều trợn mắt há mồm nhìn Hoài Thương, không dám tin người đang bừng bừng hưng phấn kia, trước đây còn nói có chết cũng không muốn chọn người yêu là một mỹ nam, còn hùng hồn tuyên bố sẽ không bao giờ lấy chồng, muốn được cả đời sống trong tự do và sung sướng. Tất cả đều đã thay đổi hết cả rồi sao ?
Còn Thy Dung nữa !
Mọi người trong nhà lại đổ dồn ánh mắt về phía Thy Dung. Chẳng phải Thy Dung cũng cương quyết muốn cả nhà coi mình là một đứa con trai, muốn giả nam trang cả đời sao ? Tại sao tối nay cũng học theo cô em gái, thay đổi từ đầu đến chân ?
Thư Phàm và Hoàng Tuấn Kiệt liếc mắt nhìn nhau, trên môi thoáng nở một nụ cười.
Tuy nhiên sự thay đổi này của hai chị em, khiến cả nhà thập phần hài lòng, họ cầu còn không được. Chỉ cần hai đứa chịu sống đúng với thân phận tiểu thư của mình, không còn tiếp tục quậy phá, gây chuyện và tránh xa nguy hiểm, họ đều chấp nhận hết thảy.
***********
Bữa tiệc do Vũ Gia Minh tổ chức xa hoa đến cực điểm. Trước cổng đèn đuốc sáng choang, những chiếc xe ô tô đầy đủ chủng loại và sắc màu nối đuối nhau ra vào. Vệ sĩ đứng gác cổng, vừa lịch sự khom người chào các vị khách quý, vừa luân phiên nhau dẫn họ đi vào trong nhà.
Sân vườn được tận dụng làm nơi tổ chức tiệc, trên cây được trang hoàng bằng những chùm đèn đẹp mắt, nhấp nháy trong bóng đêm mờ ảo, hơn 50 bộ bàn ghế trải khăn màu trắng kê rải rác khắp chung quanh. Các quý ông và các quỳ bà trong những bộ vét và bộ váy đắt tiền, tay cầm rượu, tay cầm đĩa thức ăn, vừa tán gẫu vừa cười đùa với nhau.
Thy Dung khoác tay ông nội, cùng gia đình tiến vào trong sân vườn.
Vũ Gia Minh mặc một bộ vét màu trắng, trước ngực đeo một bông hoa cúc màu vàng nhạt, chỉ nhìn sơ qua, Thy Dung cũng hiểu bông hoa kia có ý nghĩa gì. Đó là biểu hiện tình yêu của chú Vũ Gia Minh và Dì Tú Linh. Dì Tú Linh là người rất yêu hoa cúc, trên thân thể cũng toát ra mùi hương này. Thy Dung đoán, có lẽ chú Vũ Gia Minh yêu Dì Tú Linh cũng vì thế.
Dì Tú Linh mặc một chiếc váy màu xanh dương dài đến gót chân, trông yêu kiều như một nàng tiên nữ.
Tú Anh mặc một chiếc váy màu trắng, trên đỉnh đầu cài một chiếc bờm hoa màu xanh dương, hai bím tóc đung đưa trước ngực. Nhìn Tú Anh, Thy Dung biết mai sau cô bé nhất định là một đại mỹ nhân giống Dì Tú Linh.
Khánh Sơn đâu rồi ?
Thy Dung nhìn quanh quất, cố tìm hình bóng của tên yêu nghiệt kia. Thy Dung tìm kiếm hình bóng của hắn không phải vì ưa thích gì hắn, mà đơn giản chỉ vì tò mò và hiếu kì, muốn biết tối nay tên yêu nghiệt kia sẽ ăn mặc một cách khoa trương và quá thể như thế nào.
Nghe thấy tiếng kinh hô và tiếng kích động la hét của các cô gái trẻ tuổi, Thy Dung ngước mắt nhìn, chỉ thấy Khánh Sơn xuất hiện chẳng khác gì một quý tộc của Châu Âu. Hắn mặc một chiếc quần bó màu đen, áo gile cũng màu đen, chân đi giày cao bồi cũng màu đen.
A…a….a…ác ma xuất hiện !
Thy Dung ngây ra như phỗng, mắt tròn mắt dẹp nhìn Khánh Sơn. Trời ạ…căn bệnh tự sướng của tên này đã vượt quá mức độ bình thường rồi.
Hai chị em Thy Dung khóe mắt co giật liên tục, khóe môi run run, khiếp sợ nhìn Khánh Sơn.
Trái tim chưa kịp lấy lại được nhịp đập bình thường vì quá ớn, hình ảnh Tư Nam lọt vào trong đáy mắt của hai chị em. Tên này còn ăn mặc phô trương hơn cả tên kia, hắn ăn mặc lòe loẹt như một cô gái, nếu phải là một người khác đã bị thiên hạ chửu rủa rồi, nhưng bộ quần áo hoa hòe hoa sói kia được vận trên người hắn lại khác hẳn, chẳng những tôn thêm vẻ đẹp của hắn, còn khiến hắn thêm vài phần mỹ lệ, rung động lòng người.
Thy Dung rùng hết cả mình, cơn buồn nôn dâng lên đến tận cổ, vội lễ phép nói vài câu với ông nội, nhanh chóng tiến đến chiếc bàn gỗ dài hơn 10 mét, đặt thức ăn và đồ uống. Đây là tiệc đứng, tổ chức theo kiểu Buffet của người nước ngoài.
Thy Dung cầm lấy một ly rượu vang, uống ngay một ngụm, muốn dùng hương vị nồng cay của rượu để xua tan đi cảm giác buồn nôn kia.
Không muốn mọi người chú ý đến mình, Thy Dung tìm một chỗ khuất, gần cạnh một gốc cây cảnh, rồi ngồi xuống. Vừa đói vừa mệt, Thy Dung một tay bưng đồ ăn, một tay cầm ly rượu.
Đặt ly rượu trên mặt bàn gỗ, Thy Dung nhấp nháp đĩa thức ăn trên tay, mắt lơ đãng nhìn cảnh nam thanh, nữ tú, quần là áo lượt đưa nhau ra sàn nhảy.
Từ nhỏ lớn lên trong môi trường giàu sang quyền quý, Thy Dung đã quá quen thuộc với cảnh này, cũng biết tầng lớp này có bao nhiêu giả dối.
********
Thy Dung vừa đi khuất, Hoài Thương cũng lợi dụng cơ hội lẩn trốn khỏi ánh mắt của mọi người.
Trong khi chị trốn một góc ngồi nhâm nhi thức ăn, em lại chuồn ra vườn sau, vừa xách dép vừa chạy tung tăng như một con chim nhỏ.
Do chỉ có sân vườn trước của biệt thự được sử dụng làm nơi tổ chức tiệc, sân vườn sau hoàn toàn không có bóng người, Hoài Thương có thể yên tâm sẽ không bị ai xâm chiếm vào thế giới riêng tư của mình.
Hoài Thương không muốn ở cùng một chỗ với Thy Dung vì sợ sẽ làm tâm điểm chú ý của