
uấn, tôi giống như con cọp sao?”
“Không giống!”
“Bộ dáng tôi xấu xí sao?”
“Làm sao lại như vậy? Đệ nhất mỹ nam quân khu chúng ta!”
“Cô nhóc kia nhìn thấy tôi, tại sao giống như là con cừu nhỏ nhìn thấy sói xám lớn?”
Đường Tuấn trợn mắt nhìn người ở trước, có ai sẽ giống như người kia, tiểu thư Cảnh Tô người ta biết anh trước sau cọng lại cũng chưa tới một tuần lễ, nhìn anh xum xoe, có thể không doạ sợ sao?
“Tại sao không nói chuyện? Thôi, hỏi anh có thể hỏi ra gì chứ, chỉ biết nói chuyện yêu đương cùng ba con chó nhà anh, ngược lại đã hai ngày không gặp thằng nhóc Lục Phạm này rồi!”
“Lão đại, không thể nói tim gan bảo bối nhà chúng ta”
“Được rồi, đừng nói cho tôi biết! Tôi đi trước đây!” Tư Mộ Thần khinh bỉ nhìn mặt Đường Tuấn đen lại đưa lão đại nhà bọn họ rời đi. Lòng anh ta nghĩ, tiếp theo hạ quyết tâm lái xe đi!
Bấm nhắc nhở trên điện thoại di động, cô bảo nhân viên phục vụ mang cô đi tới gian phòng bao, còn chưa có ngồi xuống, anh liền tiến vào.
“Làm sao anh đi theo?”
“Cái này vốn không phải hỏi.”
“Anh…anh, anh chính là người kia?”
“Ừm!”
“Tư Mộ Thần! Cái người này, tại sao anh có thể như vậy?”
“Rốt cuộc không làm con cừu nhỏ?” Tư Mộ Thần nhìn người phụ nữ nghẹn ở trước mặt anh, hiện tại bốc phát, trái lại rất thú vị.
“Tốt lắm, không nên ồn ào, dẫn anh đi đến chỗ này!”
“Tôi không muốn đi!”
“Thật? Xem thử điện thoại của cô?”
Cảnh Tô mở điện thoại di động ra vừa nhìn lại là tin nhắn của Diêu Mộng Lan, hỏng bét quên mất, hôm nay là party của cô ấy! Bạn trai mình thì làm thế nào?
“Đừng nóng vội! Đi thôi! Còn có mười lăm phút mới chính thức bắt đầu!” Tư Mộ Thần nâng tay anh lên, ý bảo cô khoác tay mình.
Cô kinh ngạc, không phải cho tới nay Tư Mộ Thần đều không xuất hiện ở bất kỳ hoạt động nào sao? Đây là người nào nói?
Tầng chót ‘Vạn Đình’, nhân vật nổi tiếng tụ tập, Cảnh Tô cau mày, không phải nói chỉ có mấy chị em tốt mang theo bạn trai có mặt sao? Đây là chuyện gì?
“Tô Tô, cậu đã đến rồi!” Một người phụ nữ mặc bộ váy màu tím xếp lớp ngay trước mắt, thiết kế phía sau hình chữ V lộ ra phần lưng tuyệt đẹp, vô cùng phong lưu.
“Đây là bạn trai Tô Tô?” Hàng năm Diêu Mộng Lan ở nước ngoài dĩ nhiên là không biết thân phận của Tư Mộ Thần, chỉ cảm thấy người đàn ông ở trước mắt tuấn mỹ và mang theo cương nghị.
“Ừm” Cảnh Tô chỉ ứng một tiếng, “Đúng rồi, Nha Nha tới chưa?”
“Tới, ừ, là ở chỗ đó!”
“Vậy tớ đi tìm cậu ấy trước!” Cảnh Tô bỏ lại Tư Mộ Thần một mình rời đi.
Đối mặt với Diêu Mộng Lan thì Tư Mộ Thần cũng không có khách khí, trực tiếp rời đi, lưu lại Diêu Mộng Lan đứng tại chỗ cắn răng nghiến lợi, người đàn ông nhìn thấy mình mà không phải cúi người chào nịnh bợ mình? Hoặc là vì sắc đẹp của mình, hoặc là vì tài sản nhà mình, người đàn ông trước mắt khiến cô cảm thấy căm tức.
“Mộng Lan!”
“Chị Cảnh Linh, em còn tưởng sẽ không đến chứ!”
“Làm sao lại như vậy?”
“Đây là~” Đôi mắt xinh đẹp của Diêu Mộng Lan lưu luyến dừng lại trên người đàn ông bên cạnh Cảnh Linh.
“Đây là anh rể của em!”
“A~ anh rể, chào anh! Em là Mộng Lan!”
“Chào em!” Hàn Tử Dương khẽ chào.
Bên này hàn huyên, bên kia~
Thân thể Cảnh Tô bị người ta va chạm, cô theo thói quen nhìn lại phía sau, sắc mặt trắng bệch!
“Cẩn thận!”
Chương 13: Nửa Cánh
Tư Mộ Thần tiến lên che chở cô vào trong ngực, cả tháp rượu thuận thế đổ xuống, toàn bộ rượu đổ xuống trên quần áo Tư Mộ Thần.
Cảnh Tô nhìn Tư Mộ Thần, cho đến khi cả tháp rượu đổ xuống, Cảnh Tô mới phản ứng được, “Tư Mộ Thần, anh có sao không?”
“Cô nhóc, vài thứ này mà tôi đã có chuyện, không phải là em đang sỉ nhục quân nhân sao?” Tiếng cười của Tư Mộ Thần rất sảng khoái, khiến Cảnh Tô Tùng thở ra một hơi, nhoẻn miệng cười.
Cảnh Linh tức giận, cô ta vừa vươn tay ra kéo tay Hàn Tử Dương đang muốn xông về phía trước, nếu không phải mình kéo, bây giờ người che chở Cảnh Tô không phải là vị hôn phu của mình ư?
“Tử Dương, anh xem, Cảnh Tô nhà chúng ta được hoan nghênh dường nào, hiện tại Thiếu tướng nhà họ Tư cũng nhìn trúng Cảnh Tô nhà chúng ta! Xem ra chuyện tốt sắp đến gần!”
“Em đừng nói bậy, Cảnh Tô sẽ không coi trọng người thô bạo như Tư Mộ Thần!” Hàn Tử Dương bỏ rơi Cảnh Linh đi tới chỗ Cảnh Tô.
“Ha ha, chị Cảnh Linh, em đi trước mời khách khác!”
“Ừ, được!” Cảnh Linh cho Mộng Lan nụ cười dịu dàng.
Diêu Mộng Lan xoay người, thoáng qua một tia tính toán.
“Tô Tô, cậu không sao chứ!” Động tĩnh bên này lớn như vậy khiến mọi người đều biết rõ, Giang Phỉ Á vội vàng tới đây.
“Nha Nha, tớ không sao, đúng rồi, cậu tốt chứ!”
“Tớ” Tay Giang Phỉ Á không tự chủ lôi kéo tây trang anh trai cô, “Tớ không sao, Tô Tô!” Ánh mắt Giang Phỉ Á có né tránh, nhưng mà Cảnh Tô còn đang quan tâm Tư Mộ Thần nên không có nhìn kỹ.
“Tư Mộ Thần, chúng ta đi thay quần áo đi!”
“Ừm!”
“Nha Nha, em ở cùng Tô Tô đi, anh dẫn Thiếu tướng Tư đi thay quần áo!” Anh Giang Phỉ Á lễ phép ra hiệu cho Tư Mộ Thần.
“Ừ, được, anh trai, các anh đi đi!”
“Tô Tô, tối hôm qua cậu ở nơi nào?”
“A, tối hôm qua tớ ở trong nhà Tư Mộ Thần!”
“Tô Tô, cậu”
“Nha Nha, tớ không sao!”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!” Vẻ