Polaroid
Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc – Phần 2

Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc – Phần 2

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327875

Bình chọn: 10.00/10/787 lượt.

những thứ khác —— Cũng không sao cả ——”

“Cha ——” Hàn Văn Hạo đột nhiên nhìn cha chằm chằm, hỏi: “Cha —— Còn nhớ tới dì Văn Giai không ?”

Ánh mắt Hàn Trung Trí tối sầm lại, nuốt xuống một chút khổ sở, có chút thê lương nói: “Cha của con từng tuổi này, đã rõ ràng, trải qua tình yêu và oán hận, cũng không sánh bằng bình tĩnh sống, bình yên sống tốt, con cái khỏe mạnh sống tốt —— Một chút tình yêu va oán hận, cho tới bây giờ —— Đã không còn quan trọng, nếu không quan trọng nữa, cũng đừng nhớ tới, cha chỉ hi vọng bà ấy có thể ở một nơi mà cha không biết, sống thật tốt —— Ít ra, có thể giống như mẹ của con hay dì Lam Anh vậy, có một người thương yêu, có người làm bạn, sống tốt, vậy thì đủ rồi —— vả lại, còn nhớ tới hay không nhớ tới, đó là không tôn trọng mẹ của con ——”

Hàn Văn Hạo không thốt nên lời, nhìn vẻ mặt của cha buồn bã, trong lòng có chút đau, rất nhiều lời nuốt ở trong cổ, không thể nói ra.

Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.

Hai cha con cùng quay đầu, nhìn cửa mở ra một chút, Trang Minh Nguyệt mỉm cười đi tới, khuyên lơn, nói: “Cũng đã khuya rồi, nếu thật sự không có chuyện quan trọng, nên nghỉ ngơi sớm đi ——”

Hàn Trung Trí suy nghĩ một chút, cũng gật đầu, đứng lên, nhìn Hàn Văn Hạo nói: “Con cũng nghỉ ngơi sớm đi ——”

Hàn Văn Hạo không lên tiếng, chỉ gật đầu một cái.

Trang Minh Nguyệt vừa muốn cùng với chồng đi ra ngoài, lại quay đầu nhìn con trai còn ngồi trên ghế sa lon, trầm ngâm, bà đau lòng đi tới, cầm áo khoác ngoài trên ghế sa lon, nhẹ khoác lên trên người của con trai, kéo cổ áo cho hắn, đau lòng nói: “Tối nay rất lạnh, con đừng ăn mặc mỏng manh như vậy, về ngủ sớm một chút, bồi Hạ Tuyết —— Không nên bị cảm ——”

Hàn Văn Hạo đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn mẹ thật sâu, nhẹ nắm bàn tay có chút lạnh lẽo của mẹ, sâu kín nói: “Mẹ —— Tay sao lạnh như vậy ?”

“Có sao?” Trang Minh Nguyệt đưa bàn tay lên mặt, cười nói: “Tại sao mẹ không có cảm giác vậy? Mẹ trời sanh thể chất yếu mà ——”

Hàn Văn Hạo đau lòng nhìn mẹ nói: “Mẹ phải chú ý thân thể, đừng luôn suy nghĩ cho bọn con — Mẹ cũng phải suy nghĩ ình một chút —”

“Đứa nhỏ này——” Trang Minh Nguyệt mỉm cười đứng lên nói: “Mẹ cũng lớn tuổi, các con chăm sóc tốt hạnh phúc của mình là đủ rồi —— Mẹ trở về phòng đây, chuẩn bị đàn hương cho cha con ——”

Hàn Văn Hạo nhìn mẹ chậm rãi đi ra khỏi phòng, sau đó khẽ đóng cửa lại, bên trong gian phòng lại trở nên tối đi, hắn nhìn chằm chằm cánh cửa kia, biết có một số sự thật, nhất định phải cản ngăn hạnh phúc ở ngoài cửa ——

Chương 584: Kiểm Tra

Tuyết bay, chậm rãi rơi vào nóc tòa nhà màu trắng.

Trác Bách Quân đứng trước ngọn nến, nhìn tấm hình duy nhất của mẹ và mình, hai mắt hắn rưng rưng, mỉm cười nói: “Mẹ —— Xin lỗi, con lại một lần nữa thất bại, mẹ trách con không? Con không thể báo thù ẹ —— Con để ẹ ở dưới suối vàng, không thể an tâm, mẹ trách con không ?”

Hắn sâu kín nhìn hình của mẹ vẫn còn đang dịu dàng cười, tim của hắn đau xót nói: “Nếu mẹ có thể còn sống, thật tốt quá —— Nhìn con cười —— Nói với con, rồi cười, nếu mẹ có thể còn sống, con tình nguyện thay mẹ chết —— người trên thế giới, cũng không biết, rốt cuộc mẹ sống có bao nhiêu mệt mỏi! ! Bọn họ đều hạnh phúc! ! Chỉ có mẹ, đem tình yêu chôn theo! !”

Trác Bách Quân nói tớiđây, đột nhiên ánh mắt chợt lóe lên tàn nhẫn, nắm chặt quả đấm, nghĩ đến mẹ ở trong căn phòng này khổ sở kêu gào, những đàn ông kia hả hê mặc cho tiếng kêu gào, tim của hắn như dao cắt, nhìn nụ cười xinh đẹp của mẹ trong hình, thống hận thề: “Mẹ! ! Nếu Bách Quân không báo thù được ẹ! ! Vậy con tự hủy mình! Đến Thiên đường với mẹ! !”

“Xoảng ——” một cái chén “xoảng” một tiếng, vỡ vụn trên sàn nhà bóng loáng!

“Ai?” Trác Bách Quân lập tức xoay người, nhanh chóng đi xuống lầu, nhìn thấy Tĩnh Đồng mặc váy màu xanh dương, tay cầm đĩa đựng tách trà, đứng ở bên cầu thang, sắc mặt đỏ lên, ngẩng đầu nhìn hắn nói: “Xin lỗi —— Em không cẩn thận ——”

Cảm xúc của Trác Bách Quân vẫn còn trong kích động, nhìn Tĩnh Đồng cũng lạnh giọng nói: “Tại sao không cẩn thận như vậy? Không phải em biết đi nhầm một bước, có bao nhiêu nguy hiểm? Nếu lỗ mãng như vậy nữa, em rời đi cái nhà này đi! !”

Tĩnh Đồng vừa nghe, hai mắt đột nhiên đỏ lên, đau lòng nhìn thái độ nguội lạnh của Trác Bách Quân, có chút hốt hoảng, cúi người xuống nói: “Xin lỗi, sau này em không dám, em —— Em —— Em thu dọn xong, lập tức đi ngay!”

Cô nói dứt lời, liền ngồi xổm người xuống, cẩn thận nhặt lên những mảnh thủy tinh vỡ trên sàn, sau đó đặt vào đĩa đựng tách trà trong tay của mình, bước nhanh, muốn rời khỏi phòng khách ——

“Em muốn đi đâu?” Trác Bách Quân đột nhiên gọi cô lại!

“Em——— Em — Em về nhà——” Tĩnh Đồng thật sợ hãi, lập tức xoay người xông ra bên ngoài phòng khách, Trác Bách Quân nhìn cô rời đi, trong lòng đột nhiên căng thẳng, bước nhanh tới trước, đuổi theo phía sau của cô, vội vàng ôm lấy cô, vùi đầu cổ của cô, thâm tình nói: “Đừng rời bỏ anh! Lúc nảy, anh không tốt, em đừng trách anh —— Chẳng qua tâm tình của anh không tốt ——”

Tĩnh Đồng khẽ cắn môi, căng thẳng lắc đầu, nói: “Không có —— Không có gì —— Tâm tì