
tôi vẫn luôn ở một mình.” “Nhà của anh chính là nhà của em.” Cô ở bên cạnh anh thì không phải là một người, Đoạn Tuấn Hiền nhìn vẻ mặt cô, cảm thấy đau lòng, Ngải Hiểu Giai vẫn còn oán hận anh .“Tôi không muốn.” Ngải Hiểu Giai cự tuyệt, cô thậm chí không muốn nhìn thấy anh, nơi này còn có những thôn dân khác, anh cũng dám nói.“Nơi này có cái gì tốt? Tại sao không chịu trở về cùng anh?” Đoạn Tuấn Hiền kéo tay của cô.Ngải Hiểu Giai hất tay của anh ra, chán ghét nói: “Trở lại bên cạnh anh mới là không được, năm đó tôi cũng không có sai, nhưng anh cư nhiên trả thù tôi…tôi tuyệt đối không thể tha thứ cho anh.” “Em hiểu lầm, ngày đó anh nói như vậy cũng chỉ để lừa gạt Hàn Na mà thôi.” Đoạn Tuấn Hiền nóng nảy muốn giải thích.“Tôi làm sao biết bây giờ anh có gạt tôi hay không?” Ngải Hiểu Giai lạnh lùng nói.Đoạn Tuấn Hiền còn muốn giải thích, nhưng Ngải Hiểu Giai lại đi vào trong Quầy Tạp Hóa, không chịu ra ngoài.Đại thẩm trở lại liền nhìn thấy tình huống này, cũng biết đại khái Đoạn Tuấn Hiền là ai, liền bắt đầu tức giận “Anh còn tới đây làm gì? Nhanh đi đi, chúng tôi không chào đón anh.” Đoạn Tuấn Hiền nhìn cô đi vào trong phòng, anh rất muốn đi vào, nhưng lại ngại vì đại thẩm ở chỗ này không thể tự tiện xông vào.“Đại thẩm, tôi cùng Hiểu Giai có chút hiểu lầm, tôi muốn giải thích cùng cô ấy.” “Cô ấy sẽ không nghe, anh tổn thương cô ấy quá sâu, cô ấy sẽ không nghe, anh nên đi thôi!” Đại thẩm đã nghe Ngải Hiểu Giai nói qua, cho nên bà nhận định người đàn ông này không phải một người có thể phó thác cả đời, cảm thấy hành động Đoạn Tuấn Hiền trả thù là một hành động đáng sợ. Đoạn Tuấn Hiền còn muốn nói, lại bị đại thẩm ngăn trở “Giúp tôi đuổi anh ta đi ra ngoài, trong tiệm chúng tôi không hoan nghênh anh.” Rất nhanh các thôn dân ùn ùn kéo tới, muốn đem Đoạn Tuấn Hiền đuổi về trên xe.“Tôi có thể đi, nhưng không phải bây giờ, tôi muốn ở chỗ này chờ, tôi sẽ chờ đến khi em đồng ý nói chuyện cùng tôi.” Đoạn Tuấn Hiền nói xong liền đi tới ngồi xuống đối diện Quầy Tạp Hóa.Đối diện Quầy Tạp Hóa là bậc thang cửa nhà hàng xóm, nhưng Đoạn Tuấn Hiền không để ý nó bẩn chút nào, liền trực tiếp ngồi xuống, thôn dân rất kinh ngạc, toàn thân anh mặc đều là quần áo hàng hiệu, nhưng Đoạn Tuấn Hiền cư nhiên không ngại bẩn chút nào mà đã ngồi xuống.Ngải Hiểu Giai nhìn thấy anh qua khe cửa, tại sao anh nguyện ý ở lại? Rõ ràng là anh phụ cô, nhưng hiện tại cô cảm giác giống như là cô đang hành hạ anh ?Tại sao Đoạn Tuấn Hiền còn tới? Cô tới nơi này chữa thương, nhưng anh lại xuất hiện quấy rầy cô.Ngải Hiểu Giai nhìn chằm chằm Đoạn Tuấn Hiền ở đối diện, lúc nào thì anh có nghị lực như vậy rồi hả ? Lại còn ngồi ở bên ngoài?Mấy ngày nay bởi vì nơi này rất nhỏ, không có quán trọ, Đoạn Tuấn Hiền liền tiến vào trong nhà đối diện, xin đối phương cho anh một ngày ba bữa, hơn nữa đối phương lại đối với Đoạn Tuấn Hiền đặc biệt tốt. Chương 11Nhất định là anh dùng tiền rồi, Ngải Hiểu Giai đứng ở đối diện khi dễ anh thật lâu, sau đó mới quay đầu đi xem TV trong tiệm tạp hóa .Chủ nhà đối diện chú A Lực đi ra, thấy Đoạn Tuấn Hiền lại ngồi ở ngưỡng cửa nói”Cậu lại ngồi ở chỗ này sao, Hiểu Giai đều không để ý đến cậu…cậu ngồi đây không phải lãng phí thời gian sao?” Chú A Lực đồng tình với anh, nghe Đoạn Tuấn Hiền nói chuyện tình giữa anh cùng Ngải Hiểu Giai, nếu hai người cố gắng ở chung một chỗ cũng không được, vậy tại sao không dứt khoát buông tha cho nhau chứ?“Không lãng phí, nhìn cô ấy cũng không tệ rồi, trong khoảng thời gian cô ấy biến mất này, cháu tìm cô ấy đã quá lâu, đã từng nghĩ là sẽ không tìm thấy, nếu bây giờ đã tìm được, đương nhiên cháu không thể buông tha, nhất định phải coi chừng cô ấy, cho đến khi cô ấy nói chuyện với cháu mới thôi.” Đoạn Tuấn Hiền không cảm thấy đây là lãng phí.Mấy ngày trước Đoạn Tuấn Hiền muốn cùng Ngải Hiểu Giai nói chuyện, kết quả vừa mới mở miệng liền bị đại thẩm cắt đứt, hơn nữa liền đuổi anh đi, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến quyết tâm của anh, anh sẽ tiếp tục .“Vậy cậu không phải đứa ngốc sao? Các cậu ở trong thành phố, mỹ nữ đều có, cô gái xinh đẹp chỗ nào cũng có, còn cố gắng tìm Hiểu Giai.” Chú A Lực cố ý nói cho Ngải Hiểu Giai nghe, người đàn ông này thật tốt.Ngải Hiểu Giai dĩ nhiên nghe được, nhưng vẫn không nhúc nhích xem ti vi.“Mặc dù chú nói là sự thật, nhưng mà cháu lại thấy cô ấy đầu tiên, đã nhận định cô ấy là duy nhất rồi, cho nên cháu làm sao có thể buông tha? Buông tha nếu lại một lần nữa trở lại sẽ rất khó.” Lúc trước anh đã hiểu rõ điều này.Bà chủ Quầy Tạp Hóa nghe được câu này thì nhìn Ngải Hiểu Giai một cái, nhỏ giọng hỏi: “Cháu cảm thấy anh ta nói là sự thật sao?” Ngải Hiểu Giai không biết, nếu như đây chỉ là vở kịch do Đoạn Tuấn Hiền cùng chú A Lực diễn thì sao đây? Cô vẫn không cảm thấy tim của anh, tựa như ban đầu anh nói ra lời trả thù như vậy, thì mình cũng không biết rõ ràng là anh đang nói thật hay giả.“Quả nhiên là đứa ngốc!” Chú A Lực lắc đầu, đi tới trong tiệm tạp hóa, ngồi ở sau lưng đại thẩm cùng Ngải Hiểu Giai hút thuốc lá.“Nha đầu, cháu nói nghe một chút nha? Người đàn ông