XtGem Forum catalog
Vợ Trước Chưa Quá Hạn

Vợ Trước Chưa Quá Hạn

Tác giả: Diệp Tinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321570

Bình chọn: 9.5.00/10/157 lượt.

Convertor: ngocquynh520Beta: Hao HuynhGiới thiệu vắn tắt:Một người đàn ông không phải chỉ bằng vài lời nói yêu thương, là có thể cho rằng họ toàn tâm toàn ý yêu một ai đó. Nhưng một người con gái khi yêu thì sẽ là toàn tâm toàn ý yêu một người con trai cả đời.Năm năm trước, Ngải Hiểu Giai không cần nhà ở cao cấp, không cần kim cương châu báu của Đoạn Tuấn Hiền, không cần cuộc sống giàu sang nhiều người mơ ước, cô không nói tiếng nào chỉ để lại tờ giấy ly hôn rồi ra đi.Năm năm sau, cô là người độc thân, đi làm được nhiều người theo đuổi, không biết vì sao cô lại trở thành nhân viên trong công ty của chồng trước. Vì kiêng dè mọi người, nên cô làm như làm không thấy, lạnh lùng mà đối mặt với anh.Nhưng Đoạn Tuấn Hiền, anh là người đàn ông độc thân hoàng kim, nhìn thấy người vợ trước của mình rời nhà ra đi, anh sao lại tức giận như vậy.Anh nghĩ muốn mang cô về nhà, nhưng lại sợ cô chạy mất, nghĩ muốn ở ùng cô, lại sợ dọa cô khóc đỏ mắt. Sự nghiệp của anh thành công như vậy, nhưng người phụ nữ khác anhcũng không cần. Nhưng anh lại rất để ý vợ trước của mình. Vì dụ dỗ cô về nhà, lần này, anh đã dùng mọi thủ đoạn, cứng mềm đều có, bất chấp mặt mũi của người đàn ông, chỉ muốn cô trở lại như vậy có được hay không.✿✿✿✿✿Mở đầuCông viên Hải Dương ở Hongkong.Chủ nhật công viên Hải Dương luôn tấp nập và nhôn nhịp, có rất nhiều du khách đến từ các nơi, cũng có những gia đình tụ tập ở đây, nơi này là trung tâm du lịch ở Hongkong.Ngải Hiểu Giai xuống xe, sau khi hết nhìn đông tới nhìn tây, cô và Đoạn Tuấn Hiền hẹn chín giờ đến công viên Hải Dương, cô cảm thấy rất kỳ quái, bình thường muốn đi nơi nào, Đoạn Tuấn Hiền cũng sẽ tự mình tới đón cô, nhưng lần này lại muốn cô tự tới đây, nhưng cũng không sao, có việc gì anh vẫn luôn không gọi điện thoại cho cô, cô gọi cho anh, anh cũng không nhận, rốt cuộc là anh đang làm cái gì?Cô và Đoạn Tuấn Hiền cùng học đại học ở Hongkong, bởi vì nửa năm trước Ngải Hiểu Giai không có tham gia hoạt động ngoại khóa, ở lúc gặp anh trong sân trường, lúc ấy anh nói là anh nhất kiến chung tình với cô, mà cô cũng vì sự theo đuổi của Đoạn Tuấn Hiền mà đón nhận anh, hai người đã ở cùng nhau nửa năm rồi, cảm giác quả thật rất thoải mái, rất vui vẻ, nhưng lại chưa từng xảy ra tình huống như hôm nay.Ngải Hiểu Giai đầy bụng oán khí không có nơi phát tác, đang muốn lấy điện thoại di động ra gọi cho anh, lại bị người vỗ một cái từ phía sau.Cô quay đầu nhìn lại, là Đoạn Tuấn Hiền.“Anh đã chạy đi đâu vậy?” Cô tức giận nói.“Đi chuẩn bị ít đồ.” Đoạn Tuấn Hiền nhìn cô cười nói.Ngải Hiểu Giai nhìn kỳ quái, chuẩn bị đồ gì? Cô còn đang tức giận đây.“Đợi chút, trước đi vào còn phải làm một việc.” Đoạn Tuấn Hiền thừa nước đục thả câu nói.“Có chuyện gì?” Anh lúc nào thì dông dài như vậy rồi hả ?Đoạn Tuấn Hiền dắt tay cô đi tới phía đám người, cô đều không có chú ý thì ra bên cạnh đã có người vây lại xem, cô lại cho đây đều là du khách.Mà ở phía sau du khách xuất hiện một cái bàn, phía trên để một hộp bánh ngọt rất lớn.Ngải Hiểu Giai buồn cười, anh rốt cuộc là muốn làm cái gì? Ở cửa công viên Hải Dương, nhiều người nhìn như vậy, không phải Đoạn Tuấn Hiền muốn ăn mừng sinh nhật ở chỗ này chứ? Nhưng hôm nay không phải sinh nhật của hai người bọn họ a.“Anh làm cái gì vậy?”“Chuẩn bị cho em một sự vui mừng.” Đoạn Tuấn Hiền để cô hộp mở ra bánh ngọt.Cô nhìn người chung quanh tò mò vây xem, lại nhìn Đoạn Tuấn Hiền ở trước mắt, Ngải Hiểu Giai hoài nghi khi cô mở ra sẽ có đồ gì bay ra ngoài hay không.“Anh xác định sẽ không làm em sợ sao?”Đoạn Tuấn Hiền mất hứng nói “Em không tin anh như vậy sao?”Ngải Hiểu Giai suy nghĩ một chút, thật sự anh không có lừa gạt mình, cô chậm rãi mở hộp bánh ngọt ra, lại thấy bên trong hộp có một cái hộp còn nhỏ hơn so với cái bánh ngọt, phía trên là dòng chữ viết nghiêng ngã, ‘gả cho anh được không’? Mà ở bên cạnh bánh ngọt lại để một cái hộp tuyệt đẹp.Ngải Hiểu Giai không dám tin tưởng, bởi vì kinh ngạc mà một tay che miệng lại, Đoạn Tuấn Hiền lại cầu hôn với cô?“Rất cảm động đúng không?” Đoạn Tuấn Hiền hỏi cô.Ngải Hiểu Giai đã cảm động đến không nói ra lời, nhìn anh rồi gật đầu.“Đây là bánh ngọt tự tay anh làm, còn cái này.” Đoạn Tuấn Hiền cầm cái hộp tuyệt đẹp ở bên cạnh bánh ngọt lên, mở ra ở trước mặt Ngải Hiểu Giai, sau đó anh liền quỳ một chân xuống.“Anh biết rõ thời gian chúng ta ở chung với nhau không dài, thậm chí chúng ta vẫn là sinh viên, nhưng mà anh lại không thể nào quên từng ánh mắt cùng nụ cười của em, em là người con gái mà anh thích nhất cả đời này, cho nên anh cảm thấy mình nên làm cái gì, để em trở thành người con gái của anh.” Đoạn Tuấn Hiền ngước đầu lên thâm tình nói với cô.Ngải Hiểu Giai nhìn chiếc nhẫn kim cương trong hộp, bây giờ cô cũng chưa có nghĩ tới chuyện kết hôn, trên thực tế trong khoảng thời gian này quen biết với Đoạn Tuấn Hiền, Ngải Hiểu Giai vẫn luôn cảm thấy có thể Đoạn Tuấn Hiền chỉ là vui đùa cùng cô một chút mà thôi, bởi vì anh là người có tiền, mà cô lại là người không cha không mẹ, căn bản không cùng một tầng lớp.“Tuấn Hiền. . . . . .” Ngải Hiểu Giai cảm đ