
ang cởi quần áo….
Giang Ly từng chiếc từng chiếc một mà cởi bỏ cúc áo, bởi vì uống rượu, tay có chút vụng về, mỗi cúc áo hắn phải cởi vài lần mới có thể cởi bỏ. Vì vậy, quá trình hắn cởi quẩn áo đặc biệt dài dằng dặc. Tôi nhìn chằm chằm mỗi động tác của hắn, trong lòng mạnh mẽ mà cổ vũ hắn. Theo từng chiếc cúc áo từng cái từng cái bị mở ra, xương quai xanh của Giang Ly lộ ra rồi, lồng ngực Giang Ly cũng lộ ra, cơ bụng của Giang Ly cũng lộ ra rồi….
CHươNG 29: GIANG LY SAY RượU (3)
Tôi nuốt nuốt nước miếng, trơ mắt mà nhìn hắn cởi áo sơ mi ra, trơ mắt mà nhìn hắn, đem thứ trọng điểm của đàn ông mà phơi bày trước mặt tôi. Tôi cảm giác mũi có chút ngứa, vô thức mà dùng tay áo lau một chút, sau đó cúi đầu nhìn tay áo, lại càng hoảng sợ…. Lão tử chảy máu mũi… Tmd, còn chưa tới trọng điểm đâu, Quan Tiểu Yến, mi cái đồ chưa biết mùi đời là gì, làm sao lại dễ dàng từ bỏ như vậy…
Giang Ly đã hoàn toàn nhập vai, một lòng nghĩ đến chuyện tắm rửa, đã sớm quên trước mặt hắn vẫn còn một vị nữ tính nhân loại trưởng thành hai mắt đang lóe sáng mà nhìn hắn.
Giang Ly quên hết tất cả bắt đầu cởi quần, cởi mãi cởi mãi rồi cũng xong, sau đó tuột ra, hai chân thon dài của Giang Ly, rốt cục cũng xuất hiện trước mặt tôi rồi….
Sau đó, chỉ còn lại chiếc quần nhỏ cuối cùng.
Để tránh cho khỏi xấu hổ vì mất máu quá nhiều, tôi quyết định lùi trước một bước, vì thế tôi bưng cái mũi muốn rút lui. Nơi này đã tanh mùi máu quá điên cuồng rồi, không phải là nơi người có thể chờ, lại càng không phải nơi phụ nữ có thể chờ!
Giang Ly lại nhanh tay nhanh mắt mà kéo tôi đang sắp bước ra khỏi phòng tắm lôi trở về, bất mãn mà nói: “Còn không mau đổ nước cho tôi!”
Tôi bịt mũi, một bên ngồi xổm cạnh bồn tắm đổ đầy nước cho Giang Ly, một bên bi thương mà cảm thán: “Giang Ly à Giang Ly, tính thủ hướng của anh dị thường tôi có thể hiểu được , nhưng là anh cũng quan tâm đến tính thủ hướng của tôi một chút có được không hả? Mẹ kiếp, để một khối mỹ hình nam thể □ như vậy lúc ẩn lúc hiện trước mặt tôi, có còn để cho người ta sống hay không…Đợi bà đây thú tính nổi lên, anh cứ tự cầu phúc đi là vừa…
Nước cũng đã đổ đầy, Giang Ly bước vào bồn tắm, thỏa mãn mà dựa vào thành bồn lầm bầm hai tiếng. Ánh mắt tôi ở trên khối thân thể □ kia du đãng qua lại, lúc này trong bồn tắm chỉ có nước trong suốt, những gì ở bên trong tôi đều thấy nhất thanh nhị sở, vì vậy tôi liền… chảy máu mũi một cách mãnh liệt thêm một lần nữa. Mẹ kiếp, ngày hôm nay thật sự là khó qua.
Giang Ly híp mắt gật gù đắc ý mà lẩm bà lẩm bẩm một lúc, đột nhiên nói: “Quan Tiểu Yến, lại đây tắm uyên ương với tôi.”
Tắm uyên ương cái đầu quỷ nhà anh, lão tử sắp bỏ mình đến nơi rồi! Tôi bưng kín mũi, đứng dậy định rời đi. Không được, nơi này một khắc cũng không thể nán lại. Tôi hình như đã hiểu rồi, vũ khí có lực sát thương mạnh nhất của Giang Ly không phải đại não của hắn, mà là thân thể của hắn! Lão tử đã bại trước đại não của hắn vô số lần rồi, mà thân thể trước mặt của hắn, đương nhiên cầu cũng không được. Bà nội nó chứ, anh nói xem anh một kẻ đồng tính luyến ái, không thể thích phụ nữ, nhìn xem anh một bộ dáng người dụ dỗ phụ nữ như vậy để làm cái gì hả!
Tôi đang định rời đi, lại phát hiện Giang Ly đột nhiên cả người chìm xuống nước! Hắn nằm ở đáy bồn tắm, mở to hai mắt nhìn tôi, thấy vậy trong lòng tôi co rút một trận… Thiện tai, thằng nhóc này muốn tự sát sao?
Giang Ly mở to hai mắt nằm ở trong nước, vẫn không động đậy mà nhìn tôi. Nước trong bồn dập dờn, kèm theo ánh đèn huỳnh quang màu vàng, hình ảnh đẹp đẽ kiểu này lại khiến trong lòng người ta sinh ra một nỗi bi thương. Lúc này Giang Ly giống như một mỹ nhân ngư sắp rời khỏi thế gian, lẳng lặng mà nằm trong nước, đối với nhân gian không có một chút lưu luyến. Hô hấp tôi như bị ứ đọng, nhìm chằm chằm thân thể □ của hắn trong nước, lại quên mất chảy máu mũi.
CHươNG 29: GIANG LY SAY RượU (4)
Tôi chỉ cảm thấy Giang Ly tựa hồ như sẽ hòa tôin vào trong nước, bỏ tôi đi xa.
Đầu tôi nóng lên, tựa vào thành bồn tắm, mặc kệ tất cả mà dùng sức kéo Giang Ly lên, vừa kéo vừa kêu: “Nhanh đứng lên cho tôi, anh nha, không muốn sống nữa à!”
Kéo một cái rồi hai cái mà vẫn không động đậy, tôi đang định đem nước trong bồn xả hết đi, thì đột nhiên một cỗ lực mạnh mẽ truyền đến, đem tôi thẳng tắp kéo vào trong bồn tắm.
Tôi ở trong bồn tắm quẫy nước, trong lòng thầm mắng, Giang Ly chết tiệt, anh làm phản !
Cái bồn tắm này rất lớn, hai người cùng nhau tắm rửa cũng không thành vấm đề.Đương nhiên, bây giờ tôi làm gì có tâm trạng mà cùng Giang Ly cùng nhau tắm rửa. Tôi túm được Giang Ly, ấn đầu của hắn vào trong nước, lại kéo ra, cứ thế lập đi lặp lại vài lần, vừa ngược hắn vừa mắng: “Ai bảo anh không nghe lời, ai bảo anh bắt nạt bà đây, anh cái tên hỗn đản này, đồ con rùa thúi…”
Giang Ly giãy khỏi tôi, dùng khẩu khí nghiêm túc chưa từng có từ trước đến nay cãi lại nói: “Tôi không phải con rùa thúi, tôi là cá.”
Tôi: “! ! !”
CHươNG 30: NGHệ THUậT NHâN THể
Tôi đột nhiên có chút nhụt chí, bạn nói xem tôi một người hoàn toàn bình thường, cùng