
Vợ ơi chào em (MinYeon)
Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3210741
Bình chọn: 10.00/10/1074 lượt.
biết chuyện này, chắc là người cô đã quen từ năm đó. Ji Yeon quay đầu nhìn IU, muốn tìm được đáp án từ chỗ IU.
“Narsha, chị nói bậy bạ gì đấy.” IU thấy Ji Yeon thay đổi sắc mặt, nghĩ rằng Ji Yeon nghĩ tới chuyện Seung Ho, vội vàng nói tránh đi: “Chị là đàn chị lớn hơn bọn em hai khóa, chị thì biết cái gì.”
Narsha nhớ tới chuyện Ji Yeon và Seung Ho, ngẩng đầu nhìn Hyo Min đang đứng cách đó vài bước, cười một cái, rất nhạy bén mà thay đổi trọng tâm câu chuyện.
Ji Yeon nghe IU và Narsha nói chuyện với nhau, chậm rãi nhớ ra Narsha này là ai, không phải chủ tịch hội sinh viên của bọn họ năm đó sao? Nhiệm kỳ tiếp theo, người tiếp nhận vị trí của chị ta chính là Seung Ho.
Nghĩ đến Seung Ho, Ji Yeon nhíu mày, đưa tay muốn bật lon nước, nhưng tay lại hơn run.
“Để chị giúp em.” Một bàn tay cầm lấy lon nước trong tay cô, chỉ nghe cạch một tiếng, lon nước đã được mở, người này ngồi xuống bên cạnh Ji Yeon, sau đó tiện tay cắm một cái ống hút vào lon nước rồi mới đưa cho Ji Yeon.
“Cảm ơn.” Ji Yeon nhận lấy lon nước, ngồi dịch về phía IU, sau đó mới cười cười với Hyo Min.
IU và Narsha ở bên cạnh lại ngừng nói chuyện với nhau, đặt sự chú ý lên hai người, IU có chút bất ngờ:
“Chị Park, sáng hôm qua em gọi cho chị, không phải chị nói chị sẽ không tới sao?”
Hyo Min cười nói với IU:
“Chiều nay đúng lúc xử lý xong mọi chuyện, vì vậy mới kịp tới.”
Ji Yeon híp mắt nhìn IU, ngày đó là ai khăng khăng khẳng định Hyo Min sẽ đến, kết quả là vì công việc người ta rảnh rỗi nên người ta mới đến, lời của con nhỏ IU này quả nhiên không nên quá tin tưởng, thật sự không nên dựa vào.
Narsha cười như có như không, liếc mắt nhìn Hyo Min, rồi lại liếc mắt nhìn lon nước trên tay cô: “Vì để tham gia hội bạn học tối nay, Hyo Min tăng ca cả đêm qua, ngay cả trưa nay cũng không ăn cơm.”
IU ca ngợi: “Chị Park quả thật coi trọng tình nghĩa bạn học.”
Narsha gật đầu: “Đúng là cô ta coi trọng một bạn học nào đó.” Là bạn thân Hyo Min, cô rất phúc hậu mà không phá đám chuyện của người ta.
Khi mọi người gần như đến đông đủ, đoàn người lên tầng năm để dùng cơm, vào phòng đã đặt trước, mà rất ngoài ý muốn là, Yoo In Na vốn ngồi bên trái Ji Yeon đột nhiên nhìn thấy một người bạn thân, sau đó chạy tới ngồi cạnh người đó, mười giây sau, người ngồi bên trái Ji Yeon đổi thành nhân vật phong vân, Hyo Min.
Dường như chú ý tới vẻ mặt ngây ra của Ji Yeon, Hyo Min vô cùng phong độ hỏi: “Có phải chị ngồi cạnh khiến em không thoải mái không?”
CHƯƠNG 5 : KHẨU VỊ (2)
Ji Yeon cong cong khóe miệng: “Không có, là vinh hạnh của em.” Bàn tay nắm thực đơn của cô cứng đờ, nghiến răng gạch một gạch lên món ăn mà cô không thích.
“Em thích mướp đắng xào trứng?” Hyo Min giúp Ji Yeon chuyển cốc trà tới vị trí thuận tiện: “Không phải em không thích ăn mướp đắng sao?”
Ji Yeon không chú ý lắm, gọi một món ăn nữa rồi đưa thực đơn cho Hyo Min, tuy không thích mướp đắng, nhưng cô vẫn gọi, nhiều người thế này chắc sẽ có người thích ăn, cô cười cười với Hyo Min: “Thỉnh thoảng thay đổi khẩu vị cũng tốt.”
Thấy Hyo Min đánh dấu vào tên mấy món cay Tứ Xuyên, Ji Yeon cười nói: “Không ngờ khẩu vị của chị lại rất giống của em.”
“Vậy sao?” Hyo Min dường như cũng có chút bất ngờ, đưa thực đơn cho người tiếp theo rồi giải thích: “Bà ngoại chị là người Tứ Xuyên, bà nấu món cay Tứ Xuyên rất giỏi.”
Mắt Ji Yeon sáng rực lên: “Em cũng thấy món cay Tứ Xuyên rất ngon.”
Hyo Min thật phong độ tươi cười: “Chị từng học được của bà ngoại vài món, có thời gian em có thể nếm thử món cay Tứ Xuyên chị làm.”
Ji Yeon cười vui vẻ:
“Được, có cơ hội em nhất định sẽ nếm thử.” Hyo Min biết nấu ăn thật sự làm cô bất ngờ, nhưng đối phương thuận miệng mời, cô đương nhiên cũng không ngốc đến mức cho là thật, là một người phụ nữ, tuy cô không thông minh lắm nhưng ít nhất cũng biết cái gì gọi là thức thời.
Hyo Min thấy Ji Yeon không cho là thật cũng không tiếp tục mời nữa mà đổi chủ đề:
“Chị nghe IU nói em nghỉ việc rồi, có hứng thú tới công ty chị làm không?”
Ji Yeon ngẩn người, rồi lập tức cười từ chối:
“Cảm ơn chị Park, gần đây em cũng không nóng lòng tìm việc, trước tiên cứ chậm rãi tìm xem thế nào đã.” Nói xong, cô nghiến răng trong lòng, cái miệng này của IU, sớm muộn gì cô cũng phải dán nó lại.
Công việc trước giờ của cô tuy lương không cao, nhưng cô không giống những bạn học khác, phải trả tiền nhà và những thứ khác, cũng tiết kiệm được một số tiền, cộng thêm sở thích viết tiểu thuyết trên mạng, cũng kiếm được chút tiền tiêu vặt, tạm thời ăn chơi ba tháng cũng không có vấn đề gì. Đối với lời mời của Hyo Min, đầu tiên cô hơi ngạc nhiên, sau đó lập tức hiểu rằng đây chỉ là một lời mời khách sáo giữa bạn học thôi, cô không cần tưởng thật, cho dù cô thật sự muốn vào công ty Hyo Min cũng phải chính thức phỏng vấn mà vào, không phải dựa vào quan hệ đàn chị đàn em.
Narsha đang ngồi cùng IU vuốt cằm nói: “IU, em có cảm thấy… hôm nay Hyo Min nói đặc biệt nhiều, cười cũng đặc biệt nhiều không?”
IU giương mắt nhìn lại, lúc này Hyo Min đang giúp Ji Yeon lau thìa, cô đờ đẫn thu hồi ánh mắt: “Thật ra,