Vợ cũ bị câm của tổng tài bạc tình

Vợ cũ bị câm của tổng tài bạc tình

Tác giả: Hạ Nhiễm Tuyết

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325730

Bình chọn: 7.5.00/10/573 lượt.

nh sáng mạnh là sẽ ổn. Còn hai chân của anh, kiên trì trị liệu thêm một thời gian nữa là cũng có thể đi lại bình thường.”

Hai chân sao? Tô Triết Thác cúi đầu, anh vẫn đang ngồi trên xe lăn, nếu đôi chân cũng có thể đứng dậy… Tốt, tốt lắm, anh ngẩng đầu nhìn về phía Hướng Thanh Lam, thiếu đi lạnh lùng ngày trước, hiện tại hơn một phần nhu hòa. Nếu có thể đứng dậy, anh sẽ theo đuổi cô đến cùng.

“Tô tiên sinh lúc này nên được nghỉ ngơi yên tĩnh, tránh ồn ào nhiều.”

Bác sĩ dặn dò xong, Tô lão gia cùng Tô phu nhân nhìn nhau, sau đó rời khỏi phòng bệnh, bọn họ biết con cần được nghỉ ngơi. Dù sao, vụ tai nạn này cũng đem đến cho con quá nhiều đau khổ, không phải ngày một ngày hai là có thể phục hồi. Nhất là, vết thương trong lòng kia.

“Tôi đi ra ngoài trước.” Vũ Văn Thần cũng biết ý rời đi. Hiện tại vấn đề lớn nhất đã được giải quyết, những chuyện còn lại, phải tùy xem bản lĩnh của Thác như thế nào.

Hướng Thanh Lam nhìn mọi người lần lượt đi ra ngoài, cũng chuẩn bị xoay người rời đi. Nơi này đã không cần cô, ở lại thêm chỉ càng khiến cô khó xử.

“Lam Lam.” Tô Triết Thác đột nhiên mở hai mắt, nhìn bàn tay đã đặt sẵn trên tay vịn của cô mà không khỏi đau lòng. Dù sao anh cũng là bệnh nặng mới khỏi, kể cả cô có chán ghét anh tới mức nào đi chăng nữa, bỏ đi như thế này có phải cũng quá tàn nhẫn hay không?

“Trước khi vào phòng mổ, anh đã tự nói với mình, nếu hai mắt của anh có thể sáng lại, như vậy, anh sẽ dùng cả đời này để níu kéo em trở về. Có lẽ hiện tại với anh, ngoài hận ra em đã không còn gì khác. Nhưng Lam Lam này, anh vẫn muốn nói cho em, chỉ cần em đồng ý trở lại, muốn anh trả giá điều gì anh cũng sẽ chấp nhận.”

Hướng Thanh Lam thở dài ngồi xuống, cầm lấy tay anh. Bàn tay hữu lực của anh vẫn ấm áp như vậy, nhưng bây giờ nó lại chỉ làm ấm được ngón tay cô, không chạm tới được lòng cô. Quả nhiên với anh, cô đã không còn cảm giác.

‘Em không hận anh… Nhưng là, xin hãy tin em thêm lần này, không hận anh, cũng sẽ không lại yêu anh.’ Viết xong, cô kiên quyết đứng dậy đi ra ngoài, để lại mình Tô Triết Thác thẫn thờ ở nơi đó, ngón tay dùng sức nắm chặt.

Không hận, cũng không yêu, thật sao?

CHươNG 65: THEO đUổI

Chương 65: Theo đuổi

Từ ngày hôm đó, Hướng Thanh Lam không còn đến bệnh viện chăm sóc cho Tô Triết Thác, cô tiếp tục ở nhà phiên dịch tài liệu. Chị Lý đã gọi điện cho cô, nói cô có thể làm công việc ngày trước, tất nhiên, đó là bởi vì đã không có sự chèn ép của Tô Triết Thác.

Ngồi bên bàn học, cô thất thần nhìn màn hình máy tính tối đen, chiếc bút trong tay vẫn nắm thật chặt, chưa từng buông.

“Lam, em xem anh làm có đúng không?” Nam nhân đắc ý giơ tài liệu trong tay lên, cười nói.

“Lam, đã bảo chỗ này là để cho anh làm, sao em lại lấy mất của anh?” Nam nhân giận dỗi hét to, gắt gao ôm tài liệu vào trong lòng, chỉ sợ bị người khác cướp mất.

“Lam, sao em lại ăn ít như vậy, nếu cứ tiếp tục như thế này, anh sẽ thành heo, còn em thì thành giá đỗ mất thôi.” Nam nhân vươn tay véo nhẹ má cô, lại véo mặt mình một chút, sau đó san một nửa phần cơm của mình sang cho cô.

‘Thanh…’ Môi của cô nhẹ nhàng động, chiếc bút trong tay đột nhiên rơi xuống đất. Cô cúi đầu, vội vàng nhặt bút lên viết tiếp, máy tính của cô đã hỏng không sửa được, cho nên hiện tại phải viết tay tất cả tài liệu, so với trước kia bị chậm đi rất nhiều. Nhưng thật lòng mà nói, cô lại thích như vậy, quá bận rộn sẽ không có nhiều thời gian để suy nghĩ vẩn vơ. Ví như, nhớ nhung, đau xót.



Trong lâu đài Hoài Thụy, Uông Tiểu Lam mặc một thân quần áo Chanel, ngón tay còn khoa trương đeo hai chiếc nhẫn kim cương thật lớn. Arthur luôn rất hào phóng với cô, hầu như ngày nào cũng tặng cô một món quà quý giá, anh thực sủng cô, chỉ cần cô muốn, có khi sao trên trời anh cũng sẽ tìm cách hái tặng.

Nhẹ nhàng mơn trớn chiếc nhẫn trên tay, cô tựa người vào ghế sô pha mềm mại, đây là cuộc sống trước kia cô chưa từng nghĩ tới, cuộc sống làm một chủ nhân.

“Tiểu Lam, chiếc áo của cô đẹp quá.” Một nữ giúp việc mập mạp đi tới, hâm mộ nhìn Uông Tiểu Lam.

Thực ra cô cũng có chút ghen tị, trước kia bọn họ đều là bạn tốt không có chuyện gì phải giấu nhau, ăn cùng nhau, ngủ cùng nhau. Nhưng là hiện tại, mọi thứ lại thay đổi một cách chóng mặt.

“Cô thích?” Uông Tiểu Lam cúi đầu nhìn chiếc áo trên người mình, đây là mẫu thiết kế mới nhất năm nay của Chanel, nhưng cô đã mặc nó được một thời gian rồi. Dù sao màu sắc này cô cũng không thích, tao nhã cởi bỏ từng chiếc cúc áo, cô hất hàm hỏi Tiểu Tây.

“Ừ.” Tiểu Tây dùng sức gật đầu, cảm giác nước miếng của mình đều sắp chảy ra đến nơi.

”Vậy cho cô thứ này đi.” Uông Tiểu Lam ném chiếc áo sang cho Tiểu Tây, nụ cười bên môi lại dẫn theo một tia đùa cợt.

“Thật sao, cô thật sự sẽ tặng nó cho tôi?” Ánh mắt Tiểu Tây bỗng chốc sáng rực, cẩn thận vuốt ve chiếc áo trên tay, không thể tin được hỏi lại. Dù sao chiếc áo này cũng còn rất mới, cô mới chỉ thấy Tiểu Lam mặc vài lần thôi, chẳng lẽ thật sự sẽ hào phóng tặng cho cô?

Uông Tiểu Lam nhẹ nhàng gật đầu, từ đầu tới đuôi cũng chưa từng rời đi sô pha, ngón tay uyển chuyển


Teya Salat