
_Nhân_Vật_
+ Nó :Trần Nguyễn Bảo Nhi (Min) : 16 tủi – tiểu thư của tập đoàn đứng thứ 5 châu Á về thời trang – dễ thương thì khỏi nói – mà ngốc cũng khỏi chê – tính tình ngang bướng , quậy , lóc chóc , ngây thơ
+ Hắn : Nguyển Quốc Nam (Ken) : 16 tủi – thiếu gia của tập đoàn lớn thứ 1 châu Á về kinh doanh – hotboy – học giỏi – bình thường thông minh – còn vướng vào tình củm thì.. – khoái chọc nó
+ Bạn thân hắn : Lê Minh Phong (Bun) : 16 tủi – thiếu gia của tập đoàn lớn thứ 1 châu Á về điện tử – hot boy – học giỏi – thông minh – phá
+ Bạn thân nó : Phạm Tuyết Minh (Gum) : 16 tủi – tiểu thư của tập đoàn lớn thứ 5 châu Á về nước hoa – đẹp khỏi chê – quậy k = nó – tính tình dữ dằn , điệu chảy nước, hám zai
+ Triệu Minh Quân (đối thủ của hắn) : 16 tủi – thiếu gia tập đoàn lớn thứ 2 châu Á về nông nghiệp – hot boy – mưu mô – bày mưu hãm hại hắn
+ Ngô Hồng Mai (đối thủ của nó) : 16 tủi – tiểu thư tập đoàn lớn thứ 1 về nghệ thuật – hot girl – độc địa – tìm cách giết nó
Min_Jen
VỢ À! MÌNH YÊU NHAU NHÉ!- CHẬP 1 : HÔN PHU
Địa điểm : Khách sạn 5 sao – Riana – Anh Quốc – 8h30′ sáng
——————————
“When you catch me staring
I can’t help it, I just can’t belive you’re mine
When you see me smiling
I can’t hide it, want to take you out all the time…”
(*Show you off- Stevie Hoang*)
Tiếng chuông điện thoại vang lên :
_Min~~, điện thoại mài kìa – Gum mắt dán vào màn hình laptop gọi nó
_Hơ ? mài nghe giùm teo đêyy – Nó nằm trên giường, cầm cuốn tiểu thuyết đọc
_Mài vui tính nhể, điện thoại của mài hay của teo? – Gum nheo mắt nhìn nó
_Thì…của teo – Nó lười biếng với tay lấy chiếc điện thoại màu xanh da trời trên bàn
_Alo ?
_”Nhi đó hả con? Con bắt máy bay về Việt Nam bây giờ nhé!”
_Tại sao ạ?
_”Để gặp hôn phu của con chứ làm gì, thế nhé, mama cúp đây”
_Ơ khoan đã, cái gì mà hôn phu cơ mama ?!!
“Tít..tít..tít”
Điện thoại cúp rồi!. Nó thả mình xuống giường, nhăn nhó khó hiểu :
_Hôn phu là thế nào cơ?!! – Gum hét lên, lôi nó dậy hỏi
_Làm s teo biết được, tự nhiên mama gọi cái nói xong cúp cái rụp hà ==”
_Về, về Việt Nam lẹ! – Gum kéo tay nó chỉ vào tủ đồ – Mài xoạn đồ, đi về, teo đi theo lun!
Nó rút dép, định phang choa con bạn một phát thì điện thoại lại kêu :
_Vâng?
_”Con đi ra sân bay, cứ bảo con tên Trần Nguyễn Bảo Nhi, thì sẽ có trực thăng đưa con về!”
Nói xong một tràng, mama nó lại cúp máy. Nó thở dài, đi thu xếp hành lý ràu cả 2 ra máy bay.
——————————
Sau 2 tiếng : Sân bay Tân Sơn Nhất – Việt Nam 10h30′ sáng
Nó và Gum có mặt tại Việt Nam. Nó trong màu chủ đạo là xanh dương nhạt và trắng, còn Gum trong màu chủ đạo là hồng và trắng nên nhìn 2 tụi nó chả khác gì thiên thần. Chỉ trong chốc lát đã thu hút sự chú ý của nhiều người :
_Min..mài..gọi..cho..mama…mài…đưa..xe..tới..đi…- Gum bị kẹt trong biển người không thể nào thoát ra được
_Có rồi nhưng tại mài k thấy – Nó cũng thế nhưng ít ra, bên nó là đa số thiếu niên 15t -> 21t
Nó kéo tay Gum ra khỏi rồi kéo chiếc vali ra chiếc xa mui trần màu trắng:
_ 2 tiểu thư, mời lên! – Anh tài xế mở cửa mời 2 tụi nó vào
_Cảm ơn anh! -Nó và Gum vào ngồi
——————————
Biệt thự Trần : 10h45′ sáng
Nó và Gum kéo vali đi vào trong phòng khách, k quên cúi đầu chào ng’ làm ở đây:
_Con chào mama/bác! -Nó và Gum nói
_Chào 2 con! Gum lên lầu cho bác nói chuyện nhé- mama nó cười hiền
_Vâng ạ! -Gum leo tót lên lầu, k quên nhìn nó kiểu như “Đệp troai lắm á mài ạ!”
Nó nhìn theo, rồi ngồi xuống ghế. Bây giờ nó mới chú ý tới 2 người trước mặt :
_Oa! Con xin lỗi bác, con k chú ý -nó đứng dậy cúi đầu chào người phụ nữ ngồi đối diện mẹ nó
_K sao đâu! -bà cười hiền hậu
_Thế cho phép con chào lại, con chào bác, chào anh!
Hắn nhìn nó khẽ nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn hảo. Nó nghĩ thầm “Quái cái tên này, chào mà k đạp lại, đã thế còn nhìn chằm chằm tiểu thư ta đây nữa chứ, để xem nhìn được bao lâu” nó cười thầm :
_Anh ơi, anh bị lé hả? nhìn tôi quài thế?
_Không, tôi chỉ nhìn cho kỹ để xem là người hay khỉ thôi, chứ mất công tôi phải rướt khỉ về nhà thì khổ- Hắn lắc đầu ngao ngán, cười thầm “Cô tưởng cô làm gì được bổn thiết gia ta đây à”
_Anh..- Bị hắn nói, làm nó nghẹn họng- Tội anh, người cũng k phân biệt được, chậc chậc, mắt kém quá!
_Cô…- Bị nói lại, hắn tức tối nhưng đành kiềm nén-..được lắm!
_Cảm ơn đã quá khen- Nó cười cười, hiệp 1 nó thắng
_Thôi, hai đứa định làm ồn ở đây à, mau về nhà!- mama nó và hắn đồng thanh
_Nhà ai ạ? -Nó tròn mắt ếch nhìn
_Nhà tôi…- Hắn đứng dậy nhìn nó, nhếch mép-..và cô! – Ràu thong thả đi ra ngoài
Nó nhìn cái bản mặt của hắn mà chỉ muốn cấp dép phang. Ràu nó đứng dậy chào 2 mama. Kéo vali đi với hắn.
——————————
E hèm, chả là do thời gian rảnh nên Min ghi chập 1 -w- , 1 tuần sẽ 2 tập nên mong mấy bạn ủng hộ nhé! (do con Jen nó lười quá nên hầu như Min ghi k hà @@)
VỢ À! MÌNH YÊU NHAU NHÉ!- CHẬP 2 : KHỈ VÀ HEO
Nó leo lên xe của hắn, thích thú nhìn ra ngoài cửa sổ:
_Đẹp quá!
_Bộ cô chưa thấy đường phố ở trung tâm quận 1 bao giờ à?
_Ừ, lúc đi học, tôi chỉ đi từ trường về nhà, từ nhà đến trường, lâu lâu thì đến