Polaroid
Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Tác giả: Song Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3215814

Bình chọn: 9.5.00/10/1581 lượt.

iỏi bên cạnh.**Hàn Thế Bảo cùng Kelly và Tuấn Anh đi xuống trung tâm để khoả sát thị trường mua bán của trung tâm này, cả ba vừa đi tới cầu thang máy liền nhìn thấy một cô gái học sinh trung học, trên người vẫn còn y nguyên bô đồng phục trường trung học King gương mặt hầm hầm sát khí đang tiến về phía ba người bọn họ.– Triệu Hải Yến. – Kelly khẽ thốt lên, đây không phải bạn học của Win, sao lại đến đây vào giờ này.Triệu Hải Yến bước tới gần hơn, không nhìn Hàn Thế Bảo, ánh mắt chăm chăm về phía Tuấn Anh.– Hà Tuấn Anh, anh dám trốn tôi sao?Câu nói của Triệu Hải Yến hét to khiến mọi ánh mắt xung quanh nhìn anh một cách tò mò kì lạ, Trợ lý Hà lại dụ dỗ học sinh trung học sao, quả thật không thể nhìn người qua bề ngoài, nhìn bên ngoài đàng hoàng đứng đắn như vậy lại có quan hệ với một cô bé đang còn ngồi ghế nhà trường.Đọc tiếp Vịt nhỏ xấu xí, em đừng hòng thoát khỏi ta – Chương 29 Chương 29: Món quà đầu tiênTuấn Anh đứng đối diện Triệu Hải Yến nhã nhặn như không để tâm đến ánh mắt mọi người.-Triệu tiểu thư, cô tìm tôi có việc gì sao?- Tuấn Anh hỏi.– Hà Tuấn Anh, anh vì sao tránh mặt tôi. – Triệu Hải Yến lại nói lớn.- Tôi đã gọi đến Hàn gia thì bọn người làm nói anh không có nhà, đến The Win thì những người kia nói anh đã đi công tác. Hôm nay tôi cố tình đứng tại nơi này đợi, cuối cùng cũng gặp được anh.”Hàn Thế Bảo bật cười, đi về phía Tuấn Anh:” Không ngờ sở thích của cậu là đây sao, học sinh trung học.” – Sau đó nhìn sang Triệu Hải Yến:” Hai người cứ từ từ nói chuyện, tôi và Kelly sẽ đi khảo sát.”Triệu Hải Yến bước tới nắm lấy tay Tuấn Anh kéo đi:” Theo tôi.”– Triệu tiểu thư, cô muốn đưa tôi đi đâu? – Tuấn Anh bước nhanh chân theo HẢi Yến.– Không phải anh nợ tôi một yêu cầu sao, tôi muốn anh thực hiện nó trong hôm nay. – Triệu Hải Yến quay mặt lại mỉm cười nói.– Cô buông tôi ra trước, tôi sẽ theo cô thực hiện lời hứa đó. Tôi không phải là người không giữ lời, vậy nên cô hãy buông tay ra… mọi người sẽ hiểu nhầm. – Tuấn Anh nói.Triệu Hải Yến vẫn không buông tay Tuấn Anh ra, quay lại nói với ánh mắt tinh nghịch.– Tôi không sợ, anh làm sao phải sợ. – Triệu Hải Yến là tiểu thư duy nhất cùa Triệu gia, cô là một cô gái cá tính và mạnh mẽ.Tuấn Anh không nói gì nữa, từ từ bước lên xe cùa Triệu Hải Yến. Cô đưa anh đến một nhà hàng sang trọng, bàn tay vẫn không buông tay Tuấn Anh ra mà cả hai cùng nhau bước vào.Tuấn Anh không hiểu Hải Yến lại đưa mình đến nơi này để làm gì, là cùng cô ta ăn một bữa ư. Như vậy đâu nhất thiết cô ta lại bỏ công như vậy.– Chào anh, tôi là Triệu Hải Yến. – Hải Yến đưa Tuấn Anh đứng trước mặt một người đàn ông đang ngồi tại một bàn trong nhà hàng.Người đàn ông kia nhìn HÀi Yến, sau đó nhìn bàn tay cô đang nắm chặt tay Tuấn Anh mà nhíu mày nói:” Còn đây là?”– Đây là bạn trai tôi… vì vậy đây chính là lí do mà tôi muốn từ chối cuộc gặp mặt này. – Triệu Hải Yến nắm chặt tay Tuấn Anh hơn. – Anh ấy đã nói chúng tôi sẽ kết hôn khi tôi tốt nghiệp. – Hải Yến đưa đôi mắt đầy tính ý về phía Tuấn Anh. – Đúng không anh yêu.Tuấn Anh nhìn cô gái này, mang anh ra làm trò đùa sao… nhưng vì lời hứa sẽ giúp cô ta nên đành gật đầu.Người đàn ông kia tức giận đứng lên bước gần đến phía Triệu Hải Yến:” Cô dám làm xấu mặt tôi, cô phải trả giá.”Triệu Hải Yến không nghĩ một người thành đạt và giàu có như anh ta lại có hành động khiếm nhã như vậy, liền lùi một bước về phía sau Tuấn Anh, gương mặt có chút sợ hãi với hành động hung hăn kia.– Vị thiếu gia này, không nên nặng lời với một cô gái như vậy. – Tuấn Anh bước tới không để người đàn ông kia uy hiếp Hải Yến.– Mày là ai mà dám dành cô ta với tao hả. – Nắm cố áo Tuấn Anh. – Mày là con nhà ai, tao sẽ cho gia đình mày tiêu tan.– Anh ta làm ở The Win, là thân cận duy nhất của Hàn tổng Hàn Thế Bảo, gia đình anh dám động tới Hàn gia sao? – Hải Yến đắc ý.Nghe đến Hàn gia, hắn ta liền buông Tuấn Anh ra… quả thật không nên động tới người của Hàn Thế Bảo.– Haha, sợ rồi sao… khôn hồn thì mau cút đi. – Triệu Hải Yến nhìn ra người đàn ông kia có chút ngần ngại nhìn Tuấn Anh liền được nước mà bước tới nói.– Hai người, tôi sẽ không để yên. – Nói xong liền tức giận bỏ đi.Người đàn ông kia đã bỏ đi ra khỏi khách sạn, Tuấn Anh đưa bàn tay vẫn còn bị Hải Yến nắm chặt lên ngang mặt mà nhìn xuyên qua đến gương mặt Hải Yến.– Cậu ta đi rồi, cô đã có thể buông tay tôi ra. – Tuấn Anh nói.Hải Yên mỉm cười buông Tuấn Anh ra, sau đó liền ôm lấy anh mà nói.– Thật cảm ơn anh, không ngờ anh ta đã dễ dàng từ bỏ như vậy… Haha, quả nhiên dùng Hàn gia ra uy hiếp hắn ta liền cong đuôi mà chạy.– Việc của cô đã xong, tôi đi trước. – Tuấn Anh nói liền đẩy Hải Yến ra mà quay đầu bước đi.Hải Yến nhìn Tuấn Anh quay đi, cô đưng đó trông theo mà trong lòng có chút trống trải, anh ta thật là lạnh lùng… quả nhiên đúng thuộc tuýp người mà cô thích. Nghĩ vậy Triệu Hải Yến liền nhanh chân chạy theo Tuấn Anh, ôm lấy vòng tay Tuấn Anh như hai người đã thân thiết.– Tuấn Anh, anh muốn đi đâu tôi sẽ đưa anh đi. – Triệu Hải Yến mỉm cười rạng rỡ.– Triệu tiểu thư, tôi đã làm xong việc mà cô yêu cầu… bắt đầu từ bây giờ hã