Teya Salat
Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Tác giả: Song Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3218400

Bình chọn: 8.00/10/1840 lượt.

ang phục trên người anh không phải là trang phục của hôm qua sao, vả lại đêm qua cô Lục có gọi điện cho tôi để tìm anh. – Tú Anh đáp. – Hàn tổng à, anh đi phong lưu lại không rủ thêm anh em sao.Hàn Thế Bảo bị Tú Anh châm chọc thì nhếch môi cười đáp:” Cậu không phải sợ gấu dữ hay sao?”– Tôi là người đàn ông độc thân hấp dẫn. – Tú Anh tự đắc. – Câu đó phải nhường cho ngài đó Hàn tổng của tôi, vì gấu dữ đang ở bên trong đợi ngài. – Tú Anh cười đắc ý.Hàn Thế Bảo bước vào bên trong phòng lam việc đã nhìn thấy Lục An đang ngồi bên trong. Vì lần này cô ta chính là người giải nguy cho The Win nên Tú Anh cũng phải nể mặt một chút, cô ta muốn lên phòng tổng giám… thôi thì chìu ý.– Có việc gì sao? – Anh đi tới phía Lục An ngồi đối diện cô.– Đêm qua vì sao không về nhà. – Lục An hỏi.– Lục tiểu thư, chúng ta chưa kết hôn tôi không cần phải trả lời câu hỏi đó của cô… vả lại tôi cũng muốn nhắc nhở cô, dù là đã kết hôn với cô… tôi cũng sẽ thường xuyên như vậy. Vì vậy đừng chạy đến đây tìm tôi mà hỏi nữa.– Anh ra ngoài với phụ nữ… – Lục An đứng lên đi về phía Hàn Thế Bảo. – Tôi cũng là phụ nữ… tôi lại không tin mình kém hấp dẫn như vậy. – Hai bàn tay cô từ phía sau xoa về phía trước ngực anh… ngực cô ép sát vào đầu anh… đôi môi thì thầm vào tai Hàn Thế Bảo.Anh nhếch môi cười đầy thâm ý, đưa hai bàn tay mình nắm lấy bàn tay của Lục An đẩy ra khỏi người anh, sau đó đứng lên quay đầu về phía Lục An nhìn cô ta bằng một ánh mắt chán ngắt:” Lục tiểu thư, đêm qua thật sự quá cuồng nhiệt nên tôi không thể thực hiện điều cô mong muốn được đâu.”Lần này là Lục An bị Hàn Thế Bảo châm chọc cho đến tức chết, anh ta là vị hôn phu của cô lại dám trước mặt cô mà nói cùng người phụ nữ khác cuồng nhiệt. Nhưng ở trước mặt Hàn Thế Bảo mà tức giận lại càng thua kém những cô gái khác mà thôi, Lục An quyết định kìm nén lại cảm xúc, bàn tay một lần nữa đặt lên ngực Hàn Thế Bảo mà xoa nhè nhẹ trên môi xuất hiện một nụ cười ranh ma.– Không vội không vội, chúng ta còn cả đời để ở bên nhau. – Ý cô đã thể hiện rõ, dù anh có thế nào cô cũng đeo bám cô cả đời.– Lục tiểu thư không vội, tôi thì đang rất gấp… tôi có cuộc họp quan trọng vì vậy mời Lục tiểu thư về cho. – Hàn Thế Bào quay đầu về bàn làm việc, trong miệng mắng chửi “ cọ ta đúng là không biết xấu hổ ư.”Lục An vừa bước ra khỏi cửa thì Tú Anh cũng nhanh chân chạy vào trong xem Hàn tổng của anh có toàn mạng hay không… nhưng vừa vào đã thấy Hàn Thế Bảo vẫn bình thản ngồi trên bàn làm việc như không có chuyện gì xảy ra liền từ từ bước tới gần Hàn Thế Bảo mà hỏi.– Hàn tổng, gấu dữ chưa ăn thịt anh sao?– Cậu nghĩ tôi là ai? – Hàn Thế Bảo nhếch môi nói, thật ra là cũng vô cùng khó chịu với Lục An.– Haha, đúng là Hàn tổng đại tài… cả phụ nữ cũng giải quyết nhanh gọn như vậy. – Tú Anh vỗ vai Hàn Thế Bảo. – Xem như tôi khâm phục khẩu phục vậy.Hàn Thế Bảo đưa mắt nhìn lên bàn tay đang vỗ vào vai mình, cái tên Hà Tú Anh này thật quả là lúc này lúc nọ, nhiều lúc muốn tống cổ ra khỏi phòng làm việc. Hắn ta chình là đang không còn biết cao thấp mà đùa giỡn với sự tôn nghiêm của anh đó ư.– Cậu mang đến viện kiềm tra ADN cho tôi. – Hàn Thế Bảo đưa cho Tú Anh vài sợi tóc mà anh nhặt được ở trong khách sạn. – So sánh với kết quả ADN của Kelly..– Kelly sao, không phải cô ấy đang ở Mỹ sao… thứ này không thể là của Kelly đâu. – Tú Anh lắc đầu.– Mau mang đi đi, từ khi nào cậu lại nói quá nhiều như vậy chứ.Tú Anh nhận ra ánh mắt của Hàn Thế Bảo nhìn anh lộ rõ nét khó chịu, xem ra hôm nay anh đùa hơi quá với Hàn tổng… nhanh chóng rút khỏi nơi này để toàn mạng sống.– Vâng, tôi đi ngay. – Tú Anh nhanh chân chạy ra ngoài… ở lại đó thêm một chút có lẽ sẽ bị anh ta trút lên đầu mọi sự bực bội.Hàn Thế Bảo gọi cho Tuấn Anh đến phòng làm việc của mình, mọi suy nghĩ đều nghĩ về đêm hôm qua… thật ra người phụ nữ đó có phải là Kelly hay không?– Hàn tổng. – Tuấn Anh đi vào bên trong phòng làm việc của anh.– Cậu tra cho tôi, Kelly có quay về VN chưa?– Chắc chắn là không có đâu, những chuyến bay từ Mỹ về đều được theo dõi liên tục và không hề có tên cô ấy. – Tuấn Anh đáp.– Đêm qua tôi có gặp một cô gái có giọng nói rất giống Kelly. – Hàn Thế Bảo nắm chặt đôi tay lại, nếu người đó không phải Kelly… chẳng phải anh đã bị một cô gái khác mang vào khách sạn mà khống chế,– Kelly ở Mỹ lâu năm, đa số việt kiều tại Mỹ đều có giọng nói lai lái giống nhau… anh có thể là đã nghe nhầm. – Tuấn Anh đáp. – Giống như Lục An, giọng nói của cô ấy nghe cũng khá giống Kelly, vì phát âm không chuẩn.Hàn Thế Bảo lần này là giật mình kinh ngạc… giọng của Lục An quả thật cũng hao như cái giọng không chuẩn của Kelly. Sáng hôm nay cô ta lại không hề tỏ ra tức giận, trái lại còn ngọt ngào với anh… chẳng lẽ người đêm qua chính là cô ta câu dẫn anh ư. Cặp chân mày cùa Hàn Thế Bào cau lại…Bên ngoài Tú Anh đẩy cửa vào bên trong, ánh mắt nhìn Hàn Thế Bảo lộ rõ vẻ tức giận.– Anh trêu chọc tôi đó hả, cái này là tóc giả đó… làm sao mà xét nghiệm ADN được. – Tú Anh bị người ở viện xét nghiệm ADN trả lại mẫu tóc với lí do là tóc giả, trong lòng cảm thấy vô cùng xấu hổ.–