
h ít dữ nhiều… cô muốn tìm hơi ấm của anh sau bao nhiêu lâu xa cách, để khi ở phương trời xa xôi kia cô có mệnh hệ nào cũng không hối hận vì đã sống hết mình vì tình yêu của cô dành cho anh.Kelly biết anh châm chọc mình, cô liền rút trong ví ra một ít tiền thả xuống giường lớn mà nói:” Em như tôi có nhu cầu, đây là tiền của anh.”Hàn Thế Bảo nhìn những đồng tiền lẻ kia rơi xuống mặt giường, gương mặt anh trở nên xám xịt. Cô ta dám xem anh như là kẻ bán thân nuôi miệng ư, anh là ai… là tổng giám đốc cùa tập đoàn có tiếng bật nhất khu vực… lại vị cô ta xem như ” con vịt” mua vui ư… Anh tức giận kéo cô xuống giường lớn, đôi mắt hằn lên như muốn giết người mà nhìn cô… Kelly biết mình trêu chọc anh hơi quá đáng nhưng khi hối hận thì tự biết là đã muộn, anh ta chính là đang phát tiết.– Em trả tôi nhiều quá rồi, tôi nghĩ mình cần phải phục vụ em nhiều hơn nữa. – Hàn Thế Bảo đặt cô dưới thân mà nói, giọng nói anh phát ra như có lửa bên trong.– Không… không cần đâu… xem như tôi boa cho anh đi. – Kelly tiếp tục khiêu khích.– Cô biết tôi là người làm ăn mà, chuyện gì cũng phải rõ ràng sòng phẳng cả. – Hàn Thế Bảo mạnh bạo cắn mút vào cổ cô mà nói tiếp. – Vì vậy, chúng ta tiếp tục thôi.Kelly khẽ nhếch môi cười… anh ta đã quên béng đi mất việc hôm nay là ngày anh ta kết hôn rồi… Cô nhìn vào chiếc đồng hồ tích tắc trên tuờng, đã điểm 11h.Bàn tay anh không ngừng động chạm trên cơ thể Kelly, cô uốn người theo từng sự di chuyển của anh… Lúc mạnh bạo, lúc nhẹ nhàng… hai con người họ đều không muốn thoát ra sự kích thích kia.Tiếng chuông điện thoại vang lên… Hàn Thế Bảo không ngừng lại nhưng ánh mắt hướng về phía chiếc điện thoại của mình đang để trên bàn nước. Kelly tất nhiên chọn cách thông minh nhất, cô phát ra tiếng rên rỉ to hơn, áp cả tiếng chuông điện thoại của anh. Hàn Thế Bảo càng bị kích thích, mặc kệ điện thoại reo vang liên hồi… anh chính là không rời xa được cơ thề tràn đầy quyến rũ và đê mê này.Tú Anh đứng trong buổi tiệc… gọi cho Hàn Thế Bảo mãi không được, đồng hồ đã sắp qua 12h rồi, có lẽ hôn lễ hôm nay phải huỷ.– Tú Anh, em biết Hàn tổng đang ở đâu không? – Tuấn Anh đi tới nói.Tú Anh nhúng vai… sau đó suy nghĩ đôi chút liền gọi đến một số điện thoại lạ.– Tú Anh, không ngờ anh lại gọi cho em đó. – Một giọng nói ngọt ngào vang lên.– Thật ngại, anh có việc gấp muốn nhờ em. – Tú Anh nhẹ nhàng nói.– Em biết mà, không có việc thì đâu có quan tâm đến em. – Cô người tình ngày xưa của Tú Anh nũng nịu.– Đêm qua em có làm việc không?– Có, đêm qua em trực. – Cô gái đáp.– Vậy có gặp Hàn tồng của bọn anh đến khách sạn chổ em không? – Tú Anh hỏi, cô gái này chính là anh tán tỉnh được trong một lần mang cô gái khác vào Ciz… đó là chuyện của vài năm về trước.– Đây là bí mật mà. – Cô gái tỏ ra nũng nịu.– Thôi nào, em biết chiếc túi LV mới ra không… anh sẽ tặng em. – Tú Anh mua chuộc.– Đêm qua Hàn tổng bên anh có ghé qua Ciz đó, còn đi cùng một cô gái rất xinh đẹp nữa. Đến sáng em tan ca, họ vẫn chưa ra về. – Cô ta nói tiếp. – Chiếc túi xách đó, anh nhất định tặng em đó,– Cảm ơn em, anh sẽ nhờ người giao hàng đến cho em.Tú Anh cúp máy nhìn sang phía Tuấn Anh, người phụ nữ xinh đẹp kia còn ai ngoài Kelly nữa. Hàn tồng từ khi Kelly bỏ đi thật sự là có nhiều mối quan hệ bên ngoài với các cô gái xinh đẹp khác nhưng tuyệt nhiên chẳng hề động vào bất cứ ai. Hôm nay lại đưa một cô gái vào khách sạn, lại cả đêm không về… quên cả ngày cưới thì tuyệt nhiên chỉ có một mình Kelly mới khiến anh ta như vậy.– Anh trai, có lẽ anh nên thông báo huỷ bỏ hôn lễ hôm này đi… em nghĩ Hàn tổng của chúng ta đang chết trong mem tình ái rồi.Lục An ngồi trong phòng cô dâu, cô từ bỏ mọi thứ từ Mỹ để sang nơi này chỉ vì mục đích tiếp cận người mà cô thần tượng nhất. Đến khi gặp được Hàn Thế Bảo bằng xuông bằng thịt thì trong lòng có cảm giác nhất định phải lấy được tình cảm của người đàn ông này. Không ngờ bao nhiêu lâu ở bên cạnh vẫn không được anh để mắt tới, tưởng chừng như cơ hôi không có thì anh ta nói rằng muốn kết hôn với cô. Cô thừa nhận rằng mình bị choáng ngợp bởi sự giàu có của Hàn gia, nhưng thật lòng trong thâm tâm cô cũng chính là yêu anh thật sự.Tú Anh bước vào phòng cô dâu, nhìn Lục An có vẻ tội nghiệp nhưng anh đã rất nhiều lần nhắc nhở cô không nên bám lấy Hàn gia này, nơi này không có chổ cho cô… vì anh hiểu rõ ràng trong lòng Hàn tổng kia chỉ có một mình Kelly dù cho Kelly có đối với anh như thế nào.– Lục tiểu thư, chúng tôi không liên lạc được với Hàn tổng nên đành tuyên bố huỷ bỏ lễ cưới này. – Tú Anh đừng ngoài cửa nhàn nhạt nói.– Tôi muốn đợi Thế Bảo. – Lục An mặc trên người bộ váy cưới mà nói. – Vì sao anh ấy lại biến mất vào ngày trọng đại này.– Lục An, cô từng là ân nhân cứu mạng của anh trai tôi nên tôi đã rất nhiều lần nhắc nhở cô rồi. – Tú Anh lắc đầu. – Nơi của cô là Mỹ, hãy quay về đi… Hàn tổng không phải người dễ dàng thay lòng đổi dạ.– Vậy vì sao anh ta lại nói với báo giới rằng sẽ kết hôn cùng tôi, còn thông báo ngày kết hôn.– Anh ấy có cầu hôn cô không? Có trực tiếp nói rằng muốn lấy cô làm vợ hay không? – Tú Anh lắc đầu